Thiên Kim Trở Lại

Chương 147



Thứ hai.

 

Giang Niệm đi vào trường học.

 

Vào trong lớp, vừa lúc cùng Giang Nhiễm Nhiễm chạm mặt.

 

Giang Nhiễm Nhiễm hiện giờ cũng kiên cường, ưỡn n.g.ự.c thẳng tắp, đi vào lớp đặc biệt.

 

Tối thứ bảy, Ban giám hiệu chuyên môn ở trong group của khối 12 thông báo, nói Giang Nhiễm Nhiễm không hề gian lận trong cuộc thi xếp gỗ trước đó. Khôi phục thành tích thứ hai trong hoạt động bán hàng từ thiện của lớp đặc biệt, đồng thời hủy bỏ xử phạt Giang Nhiễm Nhiễm.

 

Những người trong lớp đặc biệt cũng không hiểu ra sao.

 

Rõ ràng lần trước Giang Nhiễm Nhiễm chính mình đều thừa nhận.

 

Hiện tại trường học thế nhưng lại đứng ra nói cô ta không làm những việc đó, còn trả lại phần thưởng hạng hai cho lớp đặc biệt.

 

Nhưng mặc kệ nguyên nhân gì, nếu lớp bọn họ không bị liên lụy, bọn họ giống như cũng không có lý do căm ghét Giang Nhiễm Nhiễm.

 

Một cái khác chính là, Kỷ Mộng Vi bị khui ra là em gái ruột của Kỷ Túc Bạch. Nói như vậy Giang Nhiễm Nhiễm lần trước nói những lời đó, xem ra cũng không phải là nói bừa.

 

Giang Nhiễm Nhiễm biết mình trước đó đã đắc tội với mọi người trong lớp.

 

Hôm nay vừa vào cửa, liền bắt đầu đưa các loại quà nhỏ cho các bạn trong lớp.

 

Cầm đồ của người ta thì ngại, nhận đồ của người ta, những người trong lớp đặc biệt cũng không tiện nói Giang Nhiễm Nhiễm cái gì.

 

Thẳng đến khi Giang Nhiễm Nhiễm ngồi xuống vị trí, bạn cùng bàn thò qua: "Nhiễm Nhiễm, nghe nói cậu đăng ký tham gia cuộc thi nhạc cụ lần này."

 

"Đúng vậy, làm sao vậy?"

 

"Tớ nghe người lớp 36 nói, Giang Niệm cũng báo danh."

 

Giang Nhiễm Nhiễm "soạt" một tiếng ngẩng đầu: "Cậu nói cái gì? Giang Niệm cũng báo danh thi nhạc cụ?"

 

Giang Nhiễm Nhiễm hiện tại nghe được tên Giang Niệm đều bị PTSD.

 

Cô ta đầy mặt không thể tin tưởng: "Đi tham gia thi nhạc cụ, ai không phải từ nhỏ đã học một loại nhạc cụ nào đó."

 

"Giang Niệm từ nhỏ lớn lên ở trong núi, lấy đâu ra điều kiện học nhạc cụ để thi lấy chứng chỉ? Cô ta muốn biểu diễn nhạc cụ gì?"

 

"Tớ nghe nói, hình như là kèn sona."

 

Kèn sona.

 

Giang Nhiễm Nhiễm sửng sốt một chút, rồi "phụt" một tiếng cười ra.

 

Thời đại nào rồi, thế nhưng còn có người thổi loại nhạc cụ quê mùa mà ở nông thôn hay dùng trong đám hiếu hỉ này.

 

Kỳ quái nhất chính là, Giang Niệm cư nhiên còn chuẩn bị dùng kèn sona đi tham gia thi nhạc cụ, không chê mất mặt sao.

 

Bất quá cũng khó trách.

 

Giống Giang Niệm loại này lớn lên ở nông thôn, cũng chỉ có thể biết loại nhạc cụ không ra gì này. Nếu cô ta biết loại khác, mới không hợp lẽ thường.

 

Giang Nhiễm Nhiễm khinh thường nói: "Báo danh thì sao, tham gia thi nhạc cụ ít nhất phải có giải thưởng liên quan đến nhạc cụ, ngưỡng cửa rất cao, không phù hợp tiêu chuẩn căn bản sẽ không được duyệt."

 

"Cho nên Giang Niệm cho dù là báo danh, cũng không thể thông qua xét duyệt."

 

Giang Niệm cũng trở lại lớp học, ngồi ở vị trí của mình.

 

Linh Như Như trước nay chưa từng thấy Giang Niệm mang bất luận đồ trang sức nào.

 

Cho nên cô ấy liếc mắt một cái liền thấy, hôm nay trên tay Giang Niệm đeo một chiếc vòng tay đá quý màu đỏ.

 

Cổ tay Giang Niệm vốn trắng nõn tinh tế, xương cổ tay hơi nhô, thanh lãnh xinh đẹp.

 

Hiện giờ vòng tay kim cương lấp lánh, viên đá quý màu đỏ có cảm xúc đỉnh cấp ôn nhuận, đẹp đến mức làm người ta không thể rời mắt.

 

"Niệm Niệm, cậu mang cái này có phải là chiếc vòng tay Vĩnh Hằng Rơi Xuống mà AN.X ra mắt ba năm trước không?"

 

"Chiếc vòng này nghe nói toàn cầu chỉ có mười chiếc, một chiếc 2 tỷ, hiện tại đã là trang sức cấp bậc sưu tầm."

 

"Nghe nói giới giải trí minh tinh muốn mượn để tham dự hoạt động, đều mượn không được."

 

Linh Như Như cảm thấy kinh ngạc, nhưng không bất ngờ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Rốt cuộc với thực lực kinh tế của hai người anh trai của Niệm Niệm, Giáo sư Kỷ Ngạn Từ cùng Kỷ ảnh đế, chiếc vòng đắt đến mấy cũng có thể mua cho em gái.

 

"Anh trai tớ tặng tớ."

 

Giang Niệm cũng không giải thích chiếc vòng tay này cũng không phải một trong mười chiếc của AN.X năm đó, mà là anh ba cố ý làm lại cho cô.

 

Thấy Linh Như Như tò mò, liền cởi vòng tay đưa cho cô ấy, ngữ khí nhàn nhạt: "Cậu muốn thử thì tớ cho cậu mượn."

 

Giang Niệm trong cuộc đời không có mấy người bạn.

 

Đối với bạn bè cũng không keo kiệt.

 

"Không không không, không cần."

 

Giang Niệm dám cho Linh Như Như đeo, chiếc vòng tay mấy tỷ này Linh Như Như cũng không dám đeo, điên cuồng lắc đầu.

 

"Đeo thì tớ không đeo, tớ ngắm một chút, cũng đã mở rộng tầm mắt rồi."

 

Linh Như Như thật cẩn thận ngắm chiếc vòng.

 

Vừa lúc ánh mặt trời chiếu xuống, cô ấy không khỏi mở to hai mắt.

 

"Ơ? Niệm Niệm, chiếc vòng AN.X của cậu thật thần kỳ. Viên đá quý này cư nhiên dưới ánh mặt trời lại hiện ra hoa văn, hình như là sao sáu cánh?"

 

"Hơn nữa chỗ khóa của chiếc vòng, còn có chữ N nữa."

 

Linh Như Như cảm thấy ngạc nhiên.

 

Giang Niệm đang muốn mở miệng, ngoài cửa phòng học, đột nhiên xuất hiện bóng dáng Giang Nhiễm Nhiễm.

 

Từ ngày ở sân thể dục bị Giang Niệm tố giác, Giang Nhiễm Nhiễm làm trò trước mặt toàn bộ học sinh khối 12, nước mắt nước mũi hướng tới chủ nhiệm giáo dục khóc lóc kể lể, nói GiangNhiễm, người chị gái cùng cha khác mẹ này vẫn luôn chán ghét cô ta, ghen ghét cô ta.

 

Cũng coi như là hoàn toàn xé bỏ bộ mặt ngụy trang nhu nhược, em gái tốt.

 

Đi ngang qua lớp 36 nghe được Linh Như Như nói, Giang Nhiễm Nhiễm tức khắc nhìn về phía Giang Niệm trong phòng học, cố ý cao giọng nói:

 

"Mua không nổi hàng thật thì đừng có đeo. Đeo hàng nhái mà còn là hàng nhái vụng về như vậy, không mất mặt sao."

 

Che miệng cười nhạo: "Còn đá quý có sao sáu cánh, chỗ khóa có chữ N, thật là cười c.h.ế.t người."

 

Giang Nhiễm Nhiễm cố ý cao giọng nghị luận, hấp dẫn không ít người chú ý.

 

Linh Như Như theo bản năng hỏi một câu: "Giang Nhiễm Nhiễm, cậu đang nói ai?"

 

"Đương nhiên là ai mang vòng tay hàng nhái, tôi liền nói người đó."

 

Giang Nhiễm Nhiễm đứng ở cửa sau, có chút thương hại mà nhìn Giang Niệm một cái.

 

Giang Niệm có hai người anh trai lợi hại thì sao, xem ra bọn họ cũng không có yêu thương cô ta cho lắm.

 

Bằng không sao lại tặng cô ta loại vòng tay AN.X hàng nhái này?

 

"Chị à, có phải chị chưa từng mang trang sức của AN.X bao giờ không?"

 

"Trang sức của AN.X đều là dùng đá quý thuần thiên nhiên, làm sao có thể dưới ánh mặt trời lại có sao sáu cánh được. Loại hoa hòe hoa sói này, chỉ có ở mấy sạp hàng nhỏ ở Nghĩa Ô mới có thôi."

 

"Còn nữa, tất cả vòng tay của AN.X ở chỗ khóa đều có logo của AN.X, làm sao có thể có chữ N gì đó. Hay là em tháo chiếc vòng tay trên tay em xuống cho chị xem nhé?"

 

Giang Nhiễm Nhiễm tràn ngập cảm giác ưu việt mà nâng tay lên.

 

Trên tay cô ta đeo, đương nhiên không phải Vĩnh Hằng Rơi Xuống.

 

2 tỷ một chiếc vòng tay kim cương, cô ta làm sao mua nổi. Cho dù mua nổi, vòng tay giới hạn mười chiếc trên toàn cầu, cũng chỉ có những thiên kim tiểu thư nhà trâm anh thế phiệt mới có thể mua được.

 

Cô ta mang chính là vòng tay AN.X phiên bản bình thường, hơn 30 triệu một chiếc.

 

Phẩm thư tiểu thuyết võng https:// vodtw.xyz

 

Đối với học sinh cấp ba mà nói, cũng là hàng xa xỉ có giá khá đắt, cho nên cô ta mỗi ngày đều mang trên tay.

 

Giang Niệm lạnh lùng nhíu mày.

 

Thật là âm hồn không tan.

 

"Không cần để ý đến cô ta." Giang Niệm lười nhìn Giang Nhiễm Nhiễm, nói với Linh Như Như.

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com