Cô hôn Bùi Chi Hành, nhưng trước khi quyến rũ được anh thì cô đã tự phấn khích.
Cô hôn lên khóe môi anh, lưu luyến không rời, học theo cách anh từng hôn mình, nhẹ nhàng vươn đầu lưỡi ra khuấy đảo.
Khi cô đang cố gắng để cạy mở hàm răng anh ra, người đàn ông trước mặt giành lại thế chủ động.
Giây tiếp theo, môi và lưỡi của Lộ Tuệ Tuệ đều bị giam cầm.
Tiếng nức nở của cô bị nuốt xuống, đầu lưỡi dâng lên cảm giác tê dại.
Một lúc lâu sau, Bùi Chi Hành mới ôm lấy cô đổi tư thế.
Anh thở hổn hển, hơi thở nam tính phả vào gò má cô, khàn giọng thì thầm:
“Em nếm thấy thế nào?”
Lộ Tuệ Tuệ ngây ngốc khó hiểu:
“Hả?”
Bùi Chi Hành: “Em nếm chưa?”
Lộ Tuệ Tuệ cảm nhận được hơi thở của anh phả vào mặt mình, chỗ đó hơi ngứa.
Trong lúc hôn, cô bị Bùi Chi Hành ôm đổi tư thế từ ngồi bên cạnh thành ngồi lên người anh. Cách lớp quần áo mỏng, cô có thể cảm nhận được nhiệt độ của anh đang tăng lên.
Cô nhìn bộ dạng của Bùi Chi Hành lúc này, trong lòng có chút ngứa ngáy khó chịu.
Môi của anh rất đẹp, không hắn là kiểu môi mỏng bạc tình kia, nhưng cũng không kém là bao. Bởi vì hôn, đôi môi nhạt màu đã trở nên hồng hào ướt át.
Sau khi trở về, Lộ Tuệ Tuệ vẫn chưa tắm rửa, trên môi còn lưu lại vết son, cô sờ khóe miệng anh, trông vừa mập mờ vừa quyến rũ.
Cô nghĩa tới dáng vẻ lúc anh hôn mình, bất giác nói:
“Chưa nếm được gì cả.”
Như biết rõ cô đang nghĩ gì, Bùi Chi Hành cười, mở miệng ngậm lấy môi cô, nói nhỏ:
"Vậy nếm lại một lần nữa, kỹ một chút."
Nụ hôn này kỹ tới mức Lộ Tuệ Tuệ muốn tìm cái hố để mình chui xuống.
Bùi Chi Hành đang dạy cô cách hôn.
Đầu lưỡi của anh tiến vào trong miệng cô, lướt qua hàm răng, rồi tiến vào sâu hơn. Đầu lưỡi của anh móc lấy phần thịt mềm dưới hàm răng cô, rồi lại hướng vào trong, liếm hàm trên của cô.
Môi lưỡi dây dưa, áp sát từng chút một.
"Thử thế này..."
Giọng anh khàn khàn, nhỏ giọng nói:
"Học được chưa?"
Lỗ tai Lộ Tuệ Tuệ nóng bừng, cả người nóng lên, hơi xấu hổ không thoải mái. Cô di chuyển mông một cách khó chịu, nhưng lại bị Bùi Chi Hành giữ chặt eo, không cho động đậy.