“Chị có thể thuyết phục bản thân rồi, vậy còn chưa đủ sao?”
Bất cứ lý do gì, có thể thuyết phục bản thân coi như đã là thành công.
Lộ Niên Niên nghe cô nói cạn cmn lời, nghĩ lại cũng thấy hơi hơi có lý.
Hai chị em cũng không vội mở quà.
Bàn tiệc lớn của dì Dương còn chưa làm xong, Lộ Cảnh Sơn chơi cờ với Bùi Chi Hành ở phòng khách, hai chị em ở bên cạnh mở ti vi xem.
Xem mãi, xem mãi, Lộ Niên Niên nhớ tới một chuyện lớn.
“Chị! Sao hôm nay chị lại gặp Lộ Tình Họa ở sân bay vậy?”
Cô ấy nhỏ giọng hỏi.
Lộ Tuệ Tuệ. “Tình cờ.”
“Tình cờ cái gì chứ.”
Lộ Niên Niên nghĩ tới buổi chiều mình lướt Weibo, tức giận không thôi.
“Bây giờ fans của chị đều khen chị và Lộ Tình Họa là bạn tốt kìa! Bọn họ đã quên em rồi phải không?”
Lộ Tuệ Tuệ. “?”
Cô không hiểu ý của cô ấy cho lắm.
“Sao có thể?”
“Có thể đó.”
Lộ Niên Niên hừ nhẹ.
“Fans đều như thế, gặp một người yêu một người.”
Tất nhiên, đây không phải là trọng điểm của Lộ Niên Niên, cô ấy dán sát bên cạnh Lộ Tuệ Tuệ, nhỏ giọng nói.
“Chị biết chị Trân nói thế nào về việc hai người tình cờ gặp nhau ở sân bay không?”
Lộ Tuệ Tuệ tò mò.
“Nói thế nào?”
“Chị Trân nói chị ấy đang cho mọi người biết cô ấy. Bây giờ độ hot của chị ấy quá thấp, lại vào giới của chúng ta, cần fans.”
Lộ Tuệ Tuệ “Ừ” một tiếng, vỗ đầu cô ấy.
“Vậy em cảm thấy thế nào?”
“Em cũng cảm thấy như vậy.”
Lộ Niên Niên lấy điện thoại ra.
“Chị biết hôm nay từ chiều tới giờ, fans của chị ấy tăng bao nhiêu không?”
“Bao nhiêu?”
“Hai trăm nghìn!”
Lộ Niên Niên nói.
“Ngày chị ấy tổ chức buổi diễn tấu, cũng chỉ tăng có hơn ba trăm nghìn thôi đấy.”
Lộ Tuệ Tuệ tính toán, tỉ lệ này, hình như thực sự có thể xảy ra.
“Nhưng thật ra không phải công lao của chị đâu nhỉ?”
Cô không cảm thấy sẽ có nhiều fans của cô sẽ vì cô mà follow Lộ Tình Họa như vậy.
Lộ Niên Niên. “Không hoàn toàn đúng, nhưng hai người ở cùng nhau có độ hot nha, cư dân mạng bây giờ thích xem người đẹp với người đẹp làm bạn, chị biết cái này chứ.”
Lộ Tuệ Tuệ cong môi cười.
“Chị biết.”
Cô nhìn vẻ mặt tức giận của Lộ Niên Niên, nhéo mặt cô ấy.
“Vậy em nói xem phải làm sao bây giờ?”
Lộ Niên Niên thoát ra Weibo của Lộ Tình Họa, hừ nhẹ, nói:
“Để em xem hotsearch của hai người xuống chưa.”
Lộ Tuệ Tuệ. “…”
“...”
“Chị!”
Cô ấy hét lên.
“Cư dân mạng còn lập group CP cho hai người, nói cái gì mà ngự tỷ và tài nữ hiền dịu.”
Lộ Niên Niên hoàn toàn không phục.
Cô ấy quay đầu nhìn về phía Lộ Tuệ Tuệ, rất tức giận.
“Chị, chị phải bồi thường cho em.”
Lộ Tuệ Tuệ chớp mắt.
“Sao phải bồi thường?”
“Em mặc kệ, tối nay em cũng phải đăng một tấm hình chụp chung với chị, chị phải like cho em, được chứ?”
Lộ Tuệ Tuệ dở khóc dở cười, hoàn toàn đồng ý.
“Được.”
Nói thật, cô cũng không nghĩ rằng fans ghép CP cho cô với Lộ Tình Họa, nghĩ thế nào cũng thấy không thích hợp.
Mọi người đều biết rằng cư dân mạng đều có tâm lý thích kẻ mạnh.
Lộ Tình Họa là một mỹ nữ tài hoa như thế, mọi người có khuynh hướng không coi cô ta là kẻ đi ké fame, cô ta có tương tác với Lộ Tuệ Tuệ sẽ chỉ làm người khác cảm thấy hóa ra mấy cô gái tài năng cũng sẽ giống người thường, thích chơi cùng mỹ nữ.
Có sự ám chỉ về mặt tâm lý như vậy, hơn nữa còn có người điều hướng, nên cư dân mạng vào xem hotsearch đều bất giác cho rằng cô ta và Lộ Tuệ Tuệ là bạn bè. Thậm chí còn có người bắt đầu kêu gào muốn lập group để ship hai người với nhau.
Việc ship CP này, mình có thể không ship nhưng không thể ngăn người khác cũng không ship.
Bởi vậy, mấy giờ sau Lộ Niên Niên vào xem, group đã có đến mấy trăm fans.
Cô ấy rất tức giận.
Đến bữa cơm chiều, Lộ Niên Niên đã muốn đánh nhau với khúc xương sườn luôn rồi.
Lộ Cảnh Sơn không hề biết gì về những chuyện linh tinh rối loạn trên mạng, thấy cô ấy ra sức gặm cục xương, ông chần chờ một lát rồi gắp cho cô ấy một khúc sườn khác nhìn có vẻ dễ gặm hơn.
“Niên Niên à, khúc đó không gặm được thì đừng ăn nữa.”
Lộ Niên Niên: “… Con không.”
Cô ấy bướng bỉnh đáp.
“Con phải ăn miếng này cơ.”
Lộ Cảnh Sơn nhìn cô ấy bĩu môi mà không biết làm sao, quay đầu nhìn Lộ Tuệ Tuệ dò hỏi.
Lộ Tuệ Tuệ nén cười.
“Bố cứ để em ấy ăn khúc sườn đó đi, Niên Niên nhà chúng ta là em bé không lãng phí đồ ăn đâu.”
Lộ Tuệ Tuệ cong môi, gắp cho cô ấy một miếng khác.
“Ăn xong thì ăn miếng này đi, còn nhiều lắm.”
Lộ Niên Niên nghẹn luôn.
Cô ấy thoáng liếc qua, đối mặt với ánh mắt của Bùi Chi Hành từ phía Lộ Tuệ Tuệ nhìn sang, không chắc chắn lắm hỏi lại.
“Sếp Bùi, anh cũng muốn gắp sườn cho em à?”
Bùi Chi Hành: "Không.”
Anh vẫn muốn gặm xương sườn, không muốn chia sẻ với Lộ Niên Niên.
Vậy là tốt rồi.
Lộ Niên Niên yên tâm rồi.
Chỉ là cô ấy không biết, sau khi Bùi Chi Hành nói xong, anh rũ mắt nhìn về phía Lộ Tuệ Tuệ, ánh mắt biểu thị rất rõ ràng… em gắp sườn cho Lộ Niên Niên, tôi cũng muốn.
Không hiểu sao Lộ Tuệ Tuệ lại có thể đọc hiểu được ý trong mắt anh.
Cô cũng nghẹn luôn, nhân lúc Lộ Cảnh Sơn không để ý, nhanh chóng gắp cho Bùi Chi Hành một miếng sườn.
Lần này Bùi Chi Hành cũng thoải mái.
Bữa tối ở nhà họ Lộ, đĩa sườn lớn đều vào bụng của Bùi Chi Hành và Lộ Niên Niên.
Cả hai dường như nhất định phải tranh với nhau, ăn càng lúc càng nhiều.
...
Ăn xong bữa tối, Lộ Niên Niên no căng bụng, đòi đi dạo tiêu cơm.
Bên ngoài rất lạnh, nhưng cũng rất đẹp.
Sau buổi trưa tuyết rơi, hiện giờ bên ngoài đã trắng xóa, nhìn rất dễ chịu.
Lộ Tuệ Tuệ không từ chối, Lộ Cảnh Sơn đã lớn tuổi lại không có hứng thú, gọi Bùi Chi Hành để ý hai chị em rồi đi về thư phòng.
“Chị.”
Vừa ra đến sân, Lộ Niên Niên hưng phấn không thôi.
“Sếp Bùi, anh giúp em chụp cho chị em em vài bức ảnh được không?”
Bùi Chi Hành vừa đưa tay định nhận điện thoại của Lộ Niên Niên, Lộ Tuệ Tuệ lại vội vàng lên tiếng.
“Anh ấy chụp ảnh không giỏi lắm, chúng mình tự chụp đi thôi.”
Bùi Chi Hành: “… ?”
Lộ Niên Niên: "Ủa? Vậy ạ?”
Cô ấy nghi ngờ nhìn về phía Bùi Chi Hành.
“Anh đã chụp ảnh cho ai bao giờ chưa?”
“Chị em.”
Bùi Chi Hành lời ít ý nhiều.
Lộ Niên Niên đã hiểu.
“Vậy không cần anh chụp, anh đứng ngoài nhìn bọn em là được rồi.”
Nói thật, nếu Lộ Niên Niên không phải là em gái của Lộ Tuệ Tuệ, cũng không phải đứa em gái anh nhìn từ bé đến lớn, thì Bùi Chi Hành rất muốn kêu người đại diện của cô ấy sắp xếp cho cô ấy đi đóng phim trong núi sâu, không đến nửa năm thì không thả ra.