Nhưng lời nói ra lại lạnh lùng và đau lòng: "Tôi cũng sẽ không thích cô ấy. Nhưng tương tự, tôi cũng không thể từ chối cô ấy."
Anh ấy không hề tỏ ra chút ngạc nhiên nào trước lời của Hứa Chiếu Tuyết.
Thế là tôi chậm chạp nhận ra một điều.
Ồ, thì ra Bùi Quý Xuyên biết tôi thích anh ấy.
Có lẽ vẫn luôn biết.
Nhưng anh ấy vẫn luôn cố tình lờ đi.
Tôi đột nhiên cảm thấy rất buồn cười.
Bùi Quý Xuyên nói anh ấy không thể từ chối tình cảm của tôi.
Nhưng sự lờ đi này nào đâu phải không phải là một kiểu từ chối?
Cho nên bao nhiêu năm nay, chúng tôi chỉ có thể cố gắng duy trì mối quan hệ tế nhị này.
Tôi không dám tiến tới.
Bùi Quý Xuyên cũng không ngừng ngăn cản tôi tiến tới.
"Vậy tại sao anh lại nói với cô ta là anh không quay lại với em? Điều đó sẽ khiến cô ta nghĩ mình vẫn còn cơ hội!"
Lần này, Bùi Quý Xuyên không lên tiếng.
Còn tôi thì cúp máy, không muốn nghe tiếp nữa.
Rồi yên lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, ngẩn người.
Bất kể cuộc điện thoại này của Hứa Chiếu Tuyết rốt cuộc có ý gì.
Tôi đều biết rõ mình nên thực sự từ bỏ Bùi Quý Xuyên rồi.
Không hề có chút dỗi hờn nào.
Không còn liên quan đến bất kỳ ai khác.
Chỉ là, tôi sẽ không còn yêu Bùi Quý Xuyên một cách hèn mọn và nhút nhát như vậy nữa.
Trước kia nói muốn từ bỏ.
Nhưng dù là cố tình xa cách hay đồng ý đề nghị giả làm người yêu của Thẩm Việt.
Thực ra trong tiềm thức tôi vẫn để tâm đến Bùi Quý Xuyên.
Tôi mong chờ phản ứng của anh ấy.
Sao có thể nói từ bỏ là từ bỏ thật được chứ?
Lần đầu tiên tôi bị bắt nạt, là Bùi Quý Xuyên bảo vệ tôi;
Lần đầu tiên tôi có kinh nguyệt, là anh ấy luống cuống chạy đi siêu thị mua băng vệ sinh;
Lần đầu tiên tôi thấy m.ô.n.g lung về tương lai, cũng là anh ấy một mình tức tốc từ thành phố đang du lịch trở về trong đêm để ở bên tôi, lại còn tốn bao tâm sức giành cho tôi vé xem triển lãm mỹ thuật mà tôi mong đợi đã lâu...
Trong hai mươi lăm năm cuộc đời đã qua của tôi.
Ba chữ "Bùi Quý Xuyên" đã chiếm hơn một nửa.
Tôi có chút mơ hồ.
Mãi đến khi điện thoại đột nhiên kêu "ting" một tiếng.
Là tin nhắn Hứa Chiếu Tuyết gửi tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
【Cô nghe thấy cả rồi chứ? Bùi Quý Xuyên sẽ không thích cô, nhưng anh ấy đã vì cô mà dừng chân tại chỗ rất lâu rồi. Với năng lực của anh ấy, vốn dĩ anh ấy có thể tiến xa hơn nữa.】
【Thích Ninh, cô vẫn luôn làm vướng chân anh ấy.】
Lời này nói ra cực kỳ không khách sáo.
Nhưng nói thật, cũng không đau lòng đến thế.
Phía sau truyền đến tiếng la hét ầm ĩ của Thẩm Việt.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Hình như là Điểm Điểm đột nhiên tè lên người anh ta, khiến mẹ tôi cười phá lên.
Tôi chợt nảy ra ý nghĩ, mở trang cá nhân của mình ra.
Lướt xuống dưới toàn là về Thẩm Việt.
Ảnh Thẩm Việt tự tay xuống bếp làm một bàn đồ ăn ngon;
Ảnh Thẩm Việt ôm Điểm Điểm đi tiêm, kết quả bản thân lại sợ đến đỏ hoe mắt;
Ảnh Thẩm Việt chơi mạt chược ở nhà tôi thua bị dán đầy giấy lên mặt...
Toàn là Thẩm Việt.
Tôi chưa bao giờ nghĩ một tuần mình có thể đăng nhiều nội dung như vậy.
Mặc dù ban đầu tôi chỉ muốn làm màu trước mặt bố mẹ.
Còn những bài đăng liên quan đến Bùi Quý Xuyên, tôi phải lướt rất lâu mới thấy.
Thế là tôi lại đột nhiên nhớ đến dáng vẻ hôm đó Thẩm Việt lấy đồ ăn vặt Bùi Quý Xuyên thích ra khỏi xe đẩy, rồi lại bỏ vào những món mình thích.
Anh đang từ từ lấp đầy cuộc sống của tôi bằng những thứ thuộc về mình.