May mở mắt ra, đôi mắt hồng ngọc vốn dĩ bình thường trở nên có thêm một điểm tà mị
Gương mặt bình thường hướng về hoàn mỹ mà đi, nàng là đẹp nhất cũng là độc nhất đoá hoa kia.
Đứng trước nàng vạn vật đều lu mờ vì vẻ xinh đẹp của nàng, May... không giờ nàng cũng không gọi là cái gì May nữa.
Nàng đã là một người mới, tuy nàng có cùng chung ký ức với May.
Nhưng nàng đã không phải May, cùng ký ức thì sao chứ, nhưng bản ngã, nhận thức cùng tư duy là khác, khác đi bản ngã chỉ còn ký ức vẫn là người cũ sao?
Đáp án là không, rất rõ ràng nàng là một người mới hoàn toàn, một người mới sinh ra, nàng không phải cái kia yếu đuối và nhu nhược May.
Nàng là một người mới, một cái sinh mạng mới sinh ra trên thế giới này, chỉ là nàng, kế thừa May toàn bộ ký ức, nàng là con người May mong muốn trở thành.
Mạnh mẽ, xinh đẹp và đầy kiêu ngạo, cũng như từ nay về sau bất kì con người, thay sinh vật nào bị huyết tộc chuyển hoá về sau, liền sẽ giống như May.
Thay đổi bản thân bản ngã trở thành một con người mới, một con người mạnh mẽ, kiêu ngạo hơn, đây cũng trở thành bản sắc dân tộc của hấp huyết tộc sau này
Nàng cảm nhận cơ thể của mình, một cơ thể tràn đầy lực lượng, từng tế bào của nàng vô cùng sung mãn.
Nàng phản phất như nắm trong tay vô tận vĩ lực, có thể nhất quyền
Nhất giai sinh mệnh khí tức bùng nổ ra, nhưng bị nàng nhanh chóng thu lại vào cơ thể của nàng.
Trong đầu của nàng xuất hiện thông tin của 2 loại năng lực, nàng tay dơ lên.
Máu từ lỗ chân lông của nàng chảy ra máu, cùng nàng bộ váy dạ hội hoà làm một, trở thành nàng một phần cơ thể.
Lượng máu còn lại hoá thành một cây huyết kiếm lơ lửng xung quanh nàng.
Ánh mắt nàng khẽ chuyển, nhìn về phía một bên đang ngồi chơi với đất cát dưới mặt đường Huyết Thần Tử.
Nàng tiến lại, đứng trước mặt của Huyết Thần Tử, rồi quỳ một chân xuống, hướng Huyết Thần Tử nói:
"Mời tổ phụ ban tên cho con" hấp huyết tộc không sinh sản tự nhiên.
Mà sinh sản qua máu và đồng hoá chủng tộc khác, kẻ bị đồng hoá, sẽ coi kẻ đồng hoá mình là cha, mẹ.
Mặc dù là Huyết Thần Tử không thông qua máu biến đổi nàng, mà thông qua huyết thanh gen, biến đổi, bất quá nàng cũng không biết nha.
Cũng như nàng kế thừa May một phần ký ức, nên cho rằng bản thân biến đổi là do Huyết Thần Tử thông qua nụ hôn kia, truyền cho nàng máu của hắn.
Cũng như nàng cảm nhận từ sâu xa bên trong, bản thân cùng Huyết Thần Tử có một sự kết nối.
Mà sự kết nối này, cũng không phải sự kết nối đơn thuần giữa huyết tộc con và cha mẹ bình thường.
Mà là sự kết nối, là của Huyết Mẫu với toàn bộ Huyết Tộc, nếu nàng là Huyết Tổ.
Thì Huyết Thần Tử chính là Huyết Mẫu, một loại biến thể từ Mẫu Trùng tế bào với Huyết Tộc tế bào kết hợp sinh ra biến dị.
Huyết Mẫu, giống như Mẫu Trùng, có toàn quyền kiểm soát với Huyết Tộc, nhất niệm khống sinh tử của tất cả Huyết Tộc.
"Tên sao, để em nghĩ xem..." Huyết Thần Tử làm ra suy tư sau đó mở ra hai mắt bừng sáng, nói:
"Liền gọi chị là Maya đi, vì chị rất đẹp nha" Huyết Thần Tử rất hài lòng với cái tên bản thân vì đặt cho nàng, Maya cũng cảm thấy cái tên này rất không tệ.
"Tổ phụ, ngài đợi con ở đây một chút, con còn việc cần làm" Huyết Thần Tử cũng không quan tâm quá nhiều liền gật đầu đồng ý.
Nhận được Huyết Thần Tử đồng ý, Maya cũng yên tâm, nàng hiện tại vẫn còn việc phải làm, làm những gì May không dám làm.
Răng rắc răng rắc.
Cơ thể của Maya phát ra những tiếng xương khớp di chuyển, làm da trắng nõn của mỹ nhân dần bị hoá thành một làn da sần sùi màu nâu, hai mắt hồng ngọc co rút lại.
Đôi tai dài to ra, cái miệng nhỏ dần bành trướng thành một cái huyết bồn đầy máu và răng, từ tay nàng mọc ra một lớp màn.
Dần hoá thành cánh, bộ váy dạ hội dần hoá thành máu thu vào người của nàng, Maya đã biến mất, nhưng từ vị trí của nàng, xuất hiện một con dơi khổng lồ.
Đôi mắt to như quả bóng, đôi đồng tử đỏ như máu, cái miệng rộng đầy răng, sải cánh dài đến 1 mét 7.
Nó mở ra đôi cánh của mình, bay đi về hướng phía ngôi trường...
...
"Tại sao?".
"Tại sao cái gì cơ?" Jessilyca làm ra vẻ không kiên nhẫn nói ra, nàng xoay người, móc ra điện thoại, muốn đi tìm Tin đi chơi, cụ thể là đi khách sạn chơi.
"Này, tôi nói chuyện với cô đấy" Finnry tức giận cầm lấy tay của Jessilyca giữa ả lại, nhưng là sinh mệnh nhất giai giả, lực đạo so với người bình thường mạnh hơn không ít.
Lại đang kích động, không có khống chế tốt lực đạo của mình, nên làm Jessilyca bị đau
Nàng khó chịu xoay người lại, thất tay của Finnry ra, nhưng không được.
"Anh phiền quá đó, cái gì mà tại sao, không phải anh cũng tham gia vụ này với tôi sao, anh phải rõ hơn ai hết chứ".
"Cái gì, cả cô cũng không biết" Finnry vốn tưởng rằng Jessilyca là người đứng sau tất cả.
Không ngờ ả bất quá cũng chỉ là một con tốt giống mình.
Vậy rốt cuộc Black là ai, mục đích của gã là gì, còn có viên thuốc kia nữa, tại sao phải làm ra những việc này chỉ để hủy hoại một cô gái.
Thấy Finnry thất hồn như thế, Jessilyca cũng đoán ra được gì đó, Finnry thật ra cũng chả biết gì giống nàng, nàng bất quá cũng chỉ là một con tốt.
Rất có thể trận này trò chơi là của cái nào đó tài phiệt, với tầng lớp xã hội thượng lưu, Jessilyca vẫn tương đối hiểu cái giới này, một số nhà tài phiệt.
Có sở thích đặc biệt, thích xem người khác đau khổ, có thể trận này "Thí Nghiệm" bất quá chỉ là trò chơi của cái nào đó tài phiệt, mà kẻ xấu số đó chắc là May kia rồi.
Jessilyca thầm vui mừng, bởi vì nàng may mắn, không phải cái kia kẻ xui xẻo bị chọn, nếu không nàng cuộc đời đã bị hủy hoại rồi.
Nhưng ả nào biết, bản thân mới là kẻ xui xẻo chứ không phải là May, tương lai của Jessilyca à..., làm gì còn tương lai.
"Được rồi buông tay tôi ra, tôi còn có hẹn nữa" Finnry không còn cách nào, đành buông cánh tay của Jessilyca.
Nàng xoay người lại, đột nhiên hai con ngươi của Jessilyca co rút lại, bởi vì sau lưng nàng thình lình xuất hiện một con quái vật.
Nó đầu như dơi, mắt to như quả bóng, đồng tử đỏ như máu, làm da nâu, thân hình gầy gò.
Đôi cánh dài, nhưng vẫn có thể đứng bằng 2 chân, cao khoảng 1 mét 8, nó đang há cái miệng máu đầy răng của nó ra, nhìn nàng.
"Aaaaaaaa" Jessilyca chỉ vội hét lên một tiếng, trước khi con quái vật dơi, tóm lấy nàng, ôm chặt lấy Jessilyca không buông.
Cái mồn huyết bồn mở ra, cái đầu của Jessilyca bị cái miệng máu của nó bao phủ.
Jessilyca chỉ thấy một màu đỏ, và đầy những răng, sau đó nàng thấy rất đau
Phập.
Ý thức nàng dần mơ hồ, nàng bị con quái vật kia phun ra ngoài, bay lên cao, sau đó rơi xuống đất.
Jessilyca có thể thấy được, một cái thi thể không đầu, đang bị con quái vật dơi đó nâng lên.
Máu như dòng nước bắn ra từ cổ của thi thể, rồi chảy vào cái mồm máu của con quái dơi, nàng nhận ra, hình như đây là cơ thể của mình mà?
Đây cũng là suy nghĩ cuối cùng của Jessilyca, ý thức nàng dần tan biến, rồi bị hắc ám thôn phệ.
"Cái...quái gì thế này...fuck" Finnry đứng yên như trời trồng, chứng kiến một màn vừa rồi làm, cậu hoá đá.
Mùi máu tanh tưởi sọc lên mũi Finnry, mới Finnry làm kịp phản ứng chuyện gì đang xảy, cậu vận sức, xoay người, cố gắng chạy đi.
Finnry không biết con quái vật kia từ đâu ra, nhưng rất rõ ràng, nếu không chạy sẽ chết.
Thân là nhất giai sinh mệnh, tốc độ, thay sức mạnh của Finnry đều vượt xa người bình thường.
Chỉ vài chục giây mà Finnry đã chạy ra xa khoảng mấy chục mét, đang lúc Finnry tưởng mình đã thoát.
Thì...
Xẹt.
Đau vô cùng đau, Finnry không thể tin được, nhìn xuống dưới thân thể mình, cả người cứng đơ.
Ngực của cậu, bị đâm bởi một thanh kiếm màu đỏ, máu phun như thác nước ra, Finnry quỵ xuống.
Cố gắng dùng bàn tay che lại ngực của mình, cố gắng để máu không chảy ra nữa, nhưng hoàn toàn vô dụng, Finnry biết cậu sắp chết.
Một đôi bàn tay thon dài đặt lên đầu của Finnry, bàn tay này rất mềm mại.
Nhưng Finnry cũng không có thời gian tận hưởng loại xúc cảm dễ chịu này.
Bởi vì...
Răng rắc.
Đầu của Finnry bị bàn tay mềm mại kia vặn ngược ra sau, ánh mắt của Finnry gắt gao nhìn lấy người giết mình.
Đẹp, thật sự rất đẹp, nhưng cũng thật sự rất độc a...
"Giải quyết xong 2 kẻ" Maya giết xong 2 người, tâm tình cũng không có biến động gì, đối với nàng mà nói.
Những kẻ này bất quá chỉ là sâu kiến mà thôi, không kể cả sâu kiến cũng không bằng.
Maya rút huyết kiếm ra khỏi thân thể của Finnry, sau đó từ từ bước đến buổi dạ tiệc, nàng mở cánh cửa ra bước vào trong.
Bên trong vẫn còn có người chưa về, bọn họ là những người xui xẻo, hôm nay sẽ phải chết.
Maya tiến vào bên trong, nàng cũng không gây ra bất kỳ động tĩnh gì, yên lặng mà chết chóc.
Maya cầm thanh huyết kiếm dơ lên, vung ra một đường kiếm, làn sóng máu sắc bén chém ra.
Làn sóng máu hướng về phía của đám người mà đến, như lưỡi hái tử thần đoạt mạng của tất cả.
Xẹt.
Không có bất kỳ cái gì hoa mỹ, chỉ là đơn thuần chém giết, đám người không kịp phản ứng đã bị cắt làm 2.
Cơ thể của những người này, từ từ trượt xuống, bị cắt thành 2 khúc, nội tạng theo đó cũng rơi ra
Máu bắn lên thành cột, nhuộm đỏ sảnh tiệc, vài giây yên lặng sau đó là bùng nổ những tiếng hét.
"Aaaaaaa".
"Giết người....giết người".
"Aaaaa...cứu...có sát nhân".
...
Sảnh tiệc lâm vào hỗn loạn, Maya mặt lạnh lùng, huyết kiếm lần nữa vung lên, bên trong lâm vào giết chóc cuồng loạn, núi thây biển máu...