Thắng Game Nhưng Cũng Thua Em

Chương 1



Chương 1 



Một tiếng sau khi chơi game xong với Chu Thần An, cái tên “Linh Vân Chi Chí là ai” leo thẳng lên hotsearch.



Tôi bấm vào siêu thoại “Hoàng hôn Thần An” trong Weibo của Chu Thần An theo đường dẫn từ hotsearch.



Thì ra biệt danh thi đấu của cậu ấy là “Hoàng Hôn”.



Không hiểu sao tôi lại thấy cái tên này quen đến lạ.



Tôi phóng to một tấm ảnh do fan làm để “tẩy não” người khác về cậu, nhìn kỹ — vẫn là gương mặt tuấn tú ấy.



Cậu ấy xưa nay luôn mang vẻ lạnh lùng, nhưng khóe mắt và môi trời sinh khẽ cong, khiến gương mặt thanh lãnh như băng tuyết cũng có chút cảm xúc sống động.



Thời trung học, gương mặt này đã khiến cả mấy lớp bên cạnh, thậm chí cả nữ sinh khác khối đứng ngoài cửa lớp lén ngó, còn không ít cô chủ động bắt chuyện xin kết bạn.



Bây giờ đứng trên sân khấu của giải đấu cấp quốc gia, nhan sắc ấy càng trở thành vũ khí hút fan lợi hại.



Tôi đọc những dòng fan bàn luận trong siêu thoại mà bất giác bật cười.



Từng ấy năm rồi, Chu Thần An vẫn là người như thế.



Ít nói, nhưng đã nói thì chắc chắn làm; ít cười, nhưng một khi cười thì rạng rỡ vô cùng.



Trong siêu thoại còn có đoạn ghi lại buổi livestream lúc cậu ấy chơi game với tôi.



Lúc ấy cậu đang ăn cơm, vừa ăn vừa lướt qua dòng bình luận của fan.



Đột nhiên, màn hình bật lên lời mời chơi game của tôi.



Trong góc dưới bên trái, biểu cảm của cậu ấy thoáng khựng lại, vô thức ngồi thẳng dậy.



Rồi anh đặt phần salad trong tay xuống, không hề do dự, bấm “đồng ý” ngay tức thì.



Mọi người lập tức ngửi thấy mùi “drama”, bình luận đang tám chuyện rải rác bỗng chuyển sang tám chuyện tình ái:



“Anh Hoàng Hôn mà cũng đồng ý lời mời á?”



“???!!! Người kia là ai thế???”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -



“Nhìn avatar là con gái nha, chẳng lẽ là bạn gái anh ấy?”



“Trời ơi, cây thông ngàn năm nở hoa rồi???”



Video ghi lại cảnh vào trận.



Từ góc nhìn của anh, tôi mới biết anh luôn âm thầm hỗ trợ tôi — pháp sư đường giữa — từ việc gank, kiểm soát quái rừng đến kéo tầm nhìn mỗi khi có thời gian.



Bảo sao tôi lâu lắm không chơi, vậy mà thành tích lại đẹp như mơ.



Tôi còn tưởng mình lên tay cơ đấy.



Trận đầu kết thúc, Chu Thần An đạt chỉ số MVP vượt 99% người chơi cùng rank.



Khóe môi cậu khẽ cong, để lộ một nụ cười nhè nhẹ.



Nụ cười ấy không quá rõ ràng, nhưng với gương mặt đẹp đến kinh diễm của cậu ấy, chút cảm xúc ấy thôi cũng đủ làm nổ tung cả phòng chat.



Và cũng khiến tôi nhớ lại cậu thiếu niên năm nào trên sân bóng rổ.



Hồi ấy, Chu Thần An ném vào một cú 3 điểm hoàn hảo, đưa tay vuốt tóc, vô tình hay cố ý mà nhìn sang tôi.



Khi đó, cậu ấy cũng nở một nụ cười nhạt y như vậy.



Nhưng tôi biết rõ, đằng sau nụ cười ấy là sự tự hào và đắc ý được che giấu rất kỹ.



Tôi đang ngập trong cảm xúc hoài niệm thì một hotsearch khác đập thẳng vào mắt:

“Linh Vân Chi Chí – bê bối bị bóc trần”



02



Cái hotsearch này đúng là lố bịch.



Tôi – Lộ Vân Linh – chỉ là một người bình thường, lấy đâu ra “bê bối” để bóc trần?



Thế nhưng, tiêu đề kiểu dựng chuyện thế này lại gợi lên vết thương lòng trong tôi năm xưa.



Tôi run tay bấm vào xem, bài đăng kèm ảnh và lời lẽ trong đó khiến tôi tối sầm mặt mày.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com