[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tống Anh là thẳng thắn, mặc dù thông minh nhưng hề tính toán quanh co lòng vòng với nàng .
Bên ngoài Hầu phủ mấy tên hộ vệ mà Cố Minh Bảo dẫn theo, lúc gọi đến để khuân đồ.
Nàng cũng mang về quá nhiều, mỗi loại chỉ năm mươi cân mà thôi, ngoài còn một ít thịt khô và các loại mứt hoa quả khác.
Lam thị của tiểu thư Cố gia khuân đồ ngoài, trong lòng cảm thấy khó hiểu.
Lúc đến đây, Tống Anh chẳng mang theo thứ gì, bây giờ quà để tặng ? nghĩ thì dù gạo trong nhà cũng từng trộm, lẽ là mấy tên hộ vệ phi phàm của Tống Anh mua ở bên ngoài.
Chẳng trách hạ thuốc nàng bao nhiêu ngày mà vẫn động tĩnh gì, hóa là nàng còn chiêu .
Rõ ràng Cố Minh Bảo chỉ ngoài kết bạn mà lúc trở về mang theo nhiều thứ như , còn giống như bảo vật khiến cả phủ Trung Quốc Công vô cùng ngạc nhiên.
"Nghe con mang về nhiều gạo và lương khô?" Trung Quốc Công hiểu, hỏi tôn nữ.
" , đây đều là Tống tỷ tỷ tặng cho ." Cố Minh Bảo vô cùng hào hứng, đó : "Sau tổ phụ ăn chung với nhé, nhưng nhiều lắm, mỗi bữa chỉ thể nấu một ít cháo thịt mà thôi."
"..." Trung Quốc Công nhíu mày, trong nhà thiếu gì đồ ăn? "Không để trong nhà bếp, chuyển hết về phòng .
Cần bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu, đích trông coi." Cố Minh Bảo .
Trung Quốc Công thì mí mắt giật giật: "Không chỉ là chút lương thực thôi ? Nếu con thấy ít, bảo hầu ngoài mua thêm là mà?"
"Tổ phụ, cái khác.
Đây là sản phẩm từ thôn trang của Tống tỷ tỷ, hương vị vô cùng thơm ngon." Cố Minh Bảo nghiêm túc .
Những lời lọt lỗ tai của Trung Quốc Công khiến ông cảm thấy tiểu nha đầu Tống gia cách gạt .
Tôn nữ của ông ngây thơ, đơn thuần, hiền lành, dĩ nhiên là khác gì cũng tin.
Hôm nay mới ngoài một ngày, khi trở về, cả trái tim cô nương cho mê mẩn, đến nỗi coi mấy bao gạo và bột mì như bảo bối, giấu kỹ cho ai động .