sau gần 5p đi điều tra thông tin xung quanh trường nó cũng đã cho ngựa chiến của nó vào một nơi an toàn có thể gửi gấm
việc tiếp theo là tìm cổng sau và leo vào đó …
- cổng 2 , phía bên kia bước tường
Một gương mặt rất đẹp zai với sống mũi thẳng và cao , gương mặt lạnh như băng nhưng rất nhu mì , đôi môi mỏng khép chặt , k một chút cảm xúc tỏ ra trên khuôn mặt hoàn hảo kia , tai đeo phone tay cầm ipod mắt nhắm nghiền như thể a đang tận hưởng c.sống của riêng chính mình
Bịch , cái ba lô kia ở đâu từ phía bên kia rơi thật mạnh vào vai của Long
- á – khuôn mặt điềm tĩnh bổng nhăn lại vì đau , a khẽ mở mắt ngước nhìn lên trên , chưa kịp bàng hoàng vì sự cố bang nãy một lần nữa a bị nguyên một thân thể bé con ngã vào
kết quả cả 2 không kịp phản ứng nên ôm nhau té lộn nhào trên sân cỏ sau trường , choáng váng Hoàng Long đứng dậy , vẽ mặt rõ tức giận , a cuộn tròn các ngón tay định chọi thẳng vào mặt đối thủ . Bớt chợt Hoàng Long Dừng lại đột ngột !
- tôi xin lỗi !! tôi xin lỗi !! tôi không cố ý , tôi không biết có người ở đây , tôi không cố Ý ngã nhào xún a , mà a là ai sao a lại ở chổ này , tôi là Minh Anh học lớp 10/3 năm nhất , xin lỗi a , có gì a bỏ qua … bla bla
Minh Anh vội vàng chấp 2 tay , miệng cứ xin lỗi liên tục , nói một mạch không ngừng nghỉ đến khi Hoàng Long phãi dùng ngón tay của mình bịt miệng Minh Anh lại .
- cô sợ người khác xẽo lưỡi mình à ?
- cô sợ người khác tưởng cô câm à , đụng trúng rồi xin lỗi là xong à
không một chút cảm xúc Hoàng Long khẽ nhép môi trã lời
bây giờ Minh Anh mới Khẻ ngước mặt lên nhìn Hoàng Long
( - trời đất ơi trên đời lại có 1 người giống Như Kim Tan ộp pa zậy sao , trời không tuyệt đường sống mà , mắt nè , môi nè , mũi nè , da nè chẵng phãi Kim Tan của mình đây sao – chỉ là trong suy nghĩ nhưng con nhỏ thấy mình xúc động gần khóc không ngừng cảm ơn ông trời )
Hoàng Long lần đầu tiên cảm thấy một người con gái lại k biết xấu hổ như Minh Anh
Khẽ cong môi nói
- nhìn đủ rồi thì tôi đi đây – Hoàng Long quay lưng bỏ lại một người nhỏ bé phía sau Minh Anh dường như không chịu thua , ba chân bốn cẩn dùng hết tốc lực đuổi theo , dang hai tay như muốn chặn Hoàng Long lại , con nhỏ ríu rít cướp lời :
- Anh Tên gì ?
- Sao tôi phãi trã lời cho cô – Hoàng Long bắt đầu cảm thấy bị phiền
- Tôi làm anh ngã mà tôi muốn xin lỗi – Minh Anh cuối đầu giã vờ tội nghiệp
- Không cần ! – buông lời nói Hoàng Long tiếp tục bước không q.tâm đến Minh Anh
- Kệ anh , a không cần như tôi cần , a không cho tôi biết tôi sẽ theo a về lớp
Đến lúc này Hoàng Long phãi chịu thua nhỏ Minh Anh , anh chau mày rồi khàn giọng nói
- Hoàng Long 11/5 – rồi bỏ đi để lại Minh Anh với muôn ngàn dòng suy nghĩ
Nhỏ cứ đứng cười mà k hay Hoàng Long đã đi từ lúc nào , quay trở lại lấy ba lô tìm đường về lớp nhưng khổ cái trường rộng lớn quá , Minh Anh cứ đi đến khu A Khu B rồi khu D đến khu C vẫn chưa biết cái lớp A10/3 nó nằm chổ nào , cũng chẵng biết khu A , B , C, D mình đã đi qua khu nào …
Đi mãi Minh Anh bổng thấy bóng dáng một người con trai cao cao đang tiến về phía mình
Không đợi chờ là hạnh phúc nữa Minh Anh chạy đến ngay và cầm tay người ta hỏi một mạch :
- chào bạn , mình là Minh Anh 10/3 , hôm nay là bữa đến trường đầu tiên nhưng minh tìm mãi không biết được phòng mình là ở chổ nào , bạn có thể chỉ khu A cho mình ở đâu không
Người con trai đứng đơ như tượng , lần đầu tiên trong đời có 1 nhỏ dám cầm tay a , dám nói chuyện với a một mạch và rất gần như thế , tiện thể a chợt suy nghĩ phãi trêu mới đc
- ừ chào bạn , tôi là Đăng khôi tôi học bên khu B để tôi chỉ bạn , đi hướng đó , quẹo hướng đó rồi đi thẳng …..
- đơn giản vậy ớ hở – Minh Anh nhanh nhẫu trã lời
- ừ ! – Đăng khôi ừ xã giao
Bất chợt Minh Anh khẽ thỗ lên vai Đăng Khôi
- Đăng khôi dễ thương thật , rất tiếc Minh Anh đã có đối tượng cho mình , thôi nếu có duyên Minh Anh sẽ tìm Đăng Khôi
· bộp bộp * nhỏ đánh lên vai Đăng Khôi 2 cái rồi bỏ đi tỉnh bơ
Đăng Khôi nãy giờ đứng trơ ra như tượng , anh không hiễu nỗi , một ng` con gái với chiều cao 3 mét bẽ đôi như thế lại tự tin như vậy lúc anh vào trường đến h chưa có 1 nữ sinh nào dám nó sẽ k chú ý đến a , bỏ qa một người đẹp trai như a vậy mà con bé này …. , a lắc đầu khẻ cười . E thú vị qá , a sẽ theo dõi e bé con .
Sau nữa tiếng đồng hồ cuối cùng Minh Anh cũng tìm ra lớp của mình