Cả nhóm đều chưa ăn sáng mà Tô Dụ ngâm mình quá lâu nên cảm thấy hơi chóng mặt. Cậu định lên bờ nghỉ ngơi một chút nhưng khi chân trần của cậu vừa bước lên bờ, cậu chạm phải thứ gì đó trơn láng dưới chân. Khi cúi xuống nhìn kỹ giữa đám cỏ và rau dại, Tô Dụ phát hiện một đống trứng màu xám xanh!
Ninh Quyên chạy đến, Tô Dụ nhanh chóng rút lui vào hồ nước để giữ gìn sự ngây thơ trong sáng của mình.
Ninh Quyên nhặt một quả trứng lên xem kỹ nhưng ánh sáng yếu nên không thấy rõ. Cô ấy bèn chạy ra chỗ đống lửa để nhìn rõ hơn, phát hiện rằng vỏ trứng có màu xám xanh với nhiều đốm đen nhỏ, dù rửa mãi vẫn không sạch. Trứng có hình bầu dục, một đầu nhọn một đầu tròn, nhìn giống trứng gà nhưng không phải.
Ninh Quyên hỏi Tô Dụ: "Tiểu lão tứ, những quả trứng này có màu lạ quá... Vỏ trứng xanh xanh, lại còn có đốm đen lớn, rửa mãi không sạch. Có phải bị hỏng rồi không?"
Tô Dụ cũng đã nhìn thấy từ trước, đúng là không giống với trứng chim hoang mà cậu từng nhặt được.
Cậu đề nghị: "Hay là mình gom hết vào giỏ, lát nữa nhờ Ngũ đại thúc xem thử?"
Ninh Quyên ngờ ngợ: "Ừ... cũng được..."
Dù sao thì nếu ăn được thì cũng thêm một món vào bữa ăn. Nhưng sao vận may của cô ấy lại quá đỗi phong phú như thế này? Hôm nay thu hoạch quả thật quá dồi dào!!!
Không hổ danh là cô nàng "may mắn trong rừng núi" Ninh Quyên! Chính thiên nhiên đã khai thác tiềm năng của cô ấy!!!
Sau khi Ninh Quyên gom hết đống trứng lạ đó về phía đống lửa, Tô Dụ cũng đã tắm rửa xong, ngâm thêm có khi chóng mặt mất. Cậu vội lên bờ, mặc vào bộ áo bông ướt sũng lạnh ngắt rồi chạy về phía đống lửa.
Dù khoảng cách từ bờ hồ đến chỗ đống lửa không xa nhưng nhiệt độ khác biệt một trời một vực. Khi còn trong nước, mặt cậu đỏ bừng vì ấm nhưng chỉ cần bước lên bờ là lập tức lạnh đến run cầm cập.
Tô Dụ răng va vào nhau lạch cạch: "Ôi trời, lạnh quá... Ai ui..."
Tô Dụ cảm thấy như mình vừa dẫm nát thứ gì đó, dưới chân cậu có cảm giác nhớp nháp...
Ninh Quyên đã học khôn, cầm một cành cây cháy đỏ đến chiếu sáng chỗ đó và không nhịn nổi hét lên:
Ninh Quyên: "Trời ơi! Đây không phải là những quả trứng xấu xí màu xám xanh kia sao?!"
Sau khi Tô Dụ rửa sạch chân, cậu và Ninh Quyên cùng nhau nhặt hết đống trứng xấu xí này về bên đống lửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Hai người đếm kỹ, ngoại trừ quả trứng mà Tô Dụ vô tình dẫm vỡ, họ nhặt được tổng cộng 23 quả trứng nguyên vẹn!
Ninh Quyên vui mừng hớn hở, trời ơi, nếu tất cả trứng này đều ăn được... thì mình đúng là quá giỏi rồi!
Nhưng hiện giờ không thể ăn được... ôi trời, làm việc cả buổi nên đói rồi...
"Ục ục ục..."
Tô Dụ ngồi bên đống lửa một hồi mới cảm thấy ấm hơn nhưng bụng cậu bắt đầu lên tiếng kháng nghị vì đói!
Tô Dụ cười rạng rỡ: "Chị Ninh Quyên, chúng ta nướng nấm ăn nhé!"
Ninh Quyên ngạc nhiên: "Nướng nấm? Nấm cũng có thể nướng à?"
Tô Dụ gật đầu: "Tất nhiên là được rồi!"
Giờ đây Tô Dụ không còn là cậu bé Tô Dụ ngây thơ trước đây nữa. Cậu đã thành một "đầu bếp nhí" biết nấu ăn kha khá! Những loại nấm này cậu đã thấy nhiều lần, gia đình cậu cũng thường xuyên ăn. Chỉ cần nướng chín là không vấn đề gì!