Mỗi lần mộng du tỉnh dậy là Trần Hiệt đều đau đầu, lần này cũng không ngoại lệ, cảm giác như bị ai đó dùng búa đập vào đầu.
Anh liếc qua vài cái váy nhỏ nằm lung tung trên sàn là lập tức hiểu rằng tối qua Lộ Lộ đã bị anh làm khổ không ít.
Rửa mặt thay đồ xong, Trần Hiệt chuẩn bị xuống lầu ăn sáng.
Vừa mở cửa ra liền thấy Lộ Lộ đang ngồi xổm trước cửa, ngẩng đầu lên, đôi mắt tròn xoe với cái miệng nhỏ chu chu, không vui trừng mắt nhìn anh.
"Meo meo meo~~~" Cô mèo nhỏ hung dữ kêu lên.
Trần Hiệt gãi gãi mũi, lúng túng ngồi xổm xuống, chân thành xin lỗi: "Giận rồi hả? Ừm ba sai rồi, ba xin lỗi con gái Lộ Lộ của ba."
Nói rồi, anh đưa tay định ôm nó.
Lộ Lộ lập tức giơ một móng vuốt lên, hất tay Trần Hiệt ra.
"Không muốn ba ôm chứ gì? Được thôi, ba đi ăn đây."
Trần Hiệt đứng dậy đút tay vào túi quần rồi đi xuống lầu.
Lúc này, các đồng đội đã tập trung đầy đủ ở phòng ăn, chỉ còn thiếu mình anh.
Rồi họ nhìn thấy Trần Hiệt thản nhiên bước vào, sau lưng còn có một con mèo nhỏ vừa đi vừa kêu meo meo đầy hung hăng.
Anh vào bếp, Lộ Lộ cũng theo vào bếp, vừa theo vừa meo meo.
Anh đến phòng trà, Lộ Lộ nhảy lên tủ, tiếp tục kêu meo meo.
Anh vào nhà vệ sinh, Lộ Lộ ngồi xổm ngoài cửa, tiếp tục kêu meo meo.
Cứ thế, anh đi tới đâu là Lộ Lộ theo tới đó, vừa đi vừa như nguyền rủa.
Các đồng đội đã quá quen với cảnh này. Lộ Lộ thì kiêu căng, còn Trần Hiệt thì nhây, luôn có đủ 100 cách để chọc con gái mình tức giận.
Triệu Bắc Nam vừa phết mứt lên bánh mì vừa nói: "Dù tôi không hiểu ngôn ngữ của loài mèo nhưng tôi biết chắc chắn là Lộ Lộ đang chửi anh Hiệt rất thậm tệ."
Time: "Nghe kiểu chửi này mà một ngày nào đó anh Hiệt nằm viện, thể nào Lộ Lộ cũng sẽ vừa chửi vừa bắt bác sĩ rút ống thở của anh ấy ra."
Cloud: "Tro cốt cũng không có chuyện chôn đâu, Lộ Lộ sẽ trực tiếp dùng để trát tường."
"Há há há há há—" Đồng đội cười to không ngớt.
Giang Đề ngồi ăn cháo bên cạnh lơ đãng lắng nghe, khóe miệng không kìm được cong lên một chút.
Ở phía bên kia, cuối cùng Trần Hiệt cũng bị mắng đến sợ, từ nhà vệ sinh đi ra, tay bế lấy Lộ Lộ.
"Được rồi, đừng rủa nữa, ba sẽ mua cá khô tươi mới cho con, mua thức ăn vị mới, còn mua đồ trang sức vàng cho con nữa, được không nào?"
Lộ Lộ giơ một chân nhỏ của mình lên.
Trần Hiệt giơ tay lên đập tay với chân của Lộ Lộ: "Ba đã bao giờ lừa con chưa?"
Thế là Lộ Lộ cũng ngừng mắng.
Trần Hiệt lấy một cái bát đổ thức ăn mèo vào, rồi thêm một miếng cá khô.
Nghĩ đến việc phải xin lỗi Lộ Lộ, anh lại cho thêm một miếng cá khô vào.
Sau đó, khi anh định lấy cái hộp đựng cá khô đi thì Lộ Lộ lại đứng lên bằng hai chân, ôm lấy hộp cá khô.
"Không được." Trần Hiệt nói, "Đường ruột con không tốt, một bữa tối đa chỉ được ăn hai miếng thôi."
Lộ Lộ lại kêu "meo meo" đầy giận dữ, bắt đầu mắng tiếp.
Trần Hiệt: "…"
Anh đành phải cho thêm một miếng cá khô vào bát.
Lộ Lộ nhìn ba miếng cá khô mà vẫn cảm thấy chưa đủ, vươn móng vuốt vào hộp lấy thêm một miếng nữa.
Trần Hiệt nhíu mày định nói gì đó, nhưng Lộ Lộ lại kêu một tiếng ấm ức.
Trần Hiệt: "…"
Anh thở dài, đóng nắp hộp lại và đẩy sang một bên.
"Có cô gái nào lại ăn bốn miếng cá khô trong một bữa không? Sẽ béo đấy. Béo rồi sau này làm sao đi dự yến tiệc thượng lưu của các cô mèo được chứ? Không sợ bị mấy cô mèo khác chê cười à?"
Giang Đề đặt bát xuống, thản nhiên nói: "Con gái có quyền tự do quản lý vóc dáng của mình, đàn ông đừng chỉ trỏ."
Trần Hiệt nhìn qua chàng trai.
Giang Đề cũng hờ hững nhìn thẳng lại anh.
Hai người đối diện nhau, ánh mắt giao nhau không ai chịu thua, cũng không ai nói gì.
Nhưng đáy mắt Trần Hiệt thoáng qua một chút không tự nhiên.
Đồng đội cảm thấy bầu không khí kỳ lạ nên đồng loạt ngẩng đầu nhìn họ.
Time thì thào: "Họ bị sao thế?"
Triệu Bắc Nam biết đôi chút buột miệng nói: "Tối qua họ cùng nhau…"
Nói đến đây lại ngậm miệng.
Cloud: "Tối qua họ cùng nhau làm gì?"
Triệu Bắc Nam vội vàng gãi gáy, mặt né tránh: "Khụ, tôi không biết. Tôi không biết gì cả."
Trần Hiệt nghe vậy cũng quay đầu nhìn hắn, khó hiểu hỏi: "Tối qua tôi và Giang Đề cùng nhau làm gì?"
Vốn Triệu Bắc Nam định giấu nhưng không ngờ Trần Hiệt lại hỏi ngược lại, hắn lập tức sững sờ.
"Anh Hiệt, anh nói gì vậy? Chính anh làm chuyện đó mà còn hỏi em sao?"
Trần Hiệt nhíu mày, cảm thấy thật khó hiểu.
Triệu Bắc Nam lại nói: "Em thấy hết rồi, tối qua anh và Tiểu Đề ở cùng…"
Giang Đề lạnh lùng lên tiếng: "Tối qua ai dùng bụng mở nắp chai nhỉ?"
Triệu Bắc Nam lập tức úp mặt vào bát, húp cháo "rột rột" không dám hé lộ bất cứ bí mật gì nữa.
Điều này khiến những người khác mơ màng chẳng hiểu gì.
Mọi người đều im lặng, ánh mắt như máy quét đảo tới đảo lui, cuối cùng dừng lại trên người Giang Đề.
Môi Giang Đề mím chặt cụp mi mắt xuống, vẻ mặt lạnh lùng, bắt đầu vuốt ve mèo.
Bé mèo ngoan ngoãn nằm trước mặt cậu, ăn thức ăn mèo.
Cá khô là món yêu thích nhất của Lộ Lộ, hôm nay hiếm lắm mới được bốn miếng trong một bữa.
Nó ngậm một miếng lên, đặt vào bát của Giang Đề.
"Meo~"
Mèo nhỏ thay đổi hoàn toàn thái độ, không còn hung dữ chửi Trần Hiệt nữa mà trở nên dịu dàng, ngọt ngào với Giang Đề.
Tâm trạng Giang Đề vui vẻ bế mèo vào lòng, rồi nhặt miếng cá khô trong bát mình đút tới miệng Lộ Lộ.
"Ba ba không ăn, cho con ăn."
Lộ Lộ dụi đầu lông mềm mại vào áo trước ngực cậu, sau đó dùng móng vuốt nhỏ ôm lấy cổ tay cậu, vui vẻ ăn miếng cá khô từ tay cậu.
Giang Đề hôn nhẹ lên đầu mèo, dỗ dành: "Chỉ ăn hai miếng thôi được không? Hai miếng còn lại, để dành cho ngày mai."
Cậu cũng biết đường ruột Lộ Lộ kém, không thể cho ăn nhiều cá khô.
Lộ Lộ ngẩng đầu nhìn ba ba, có chút không vui.
Nhưng cuối cùng, nó nhẹ nhàng đẩy bát về phía cậu.
"Meo~" Thôi được, nghe lời ba ba, để mai ăn vậy.
Giang Đề cong môi cười.
Nếu là ngày thường thấy cảnh này chắc chắn Trần Hiệt sẽ ghen tị.
Nhưng hôm nay, anh chỉ lặng lẽ nhìn, gương mặt đẹp trai như đang suy nghĩ điều gì đó.
---
Buổi chiều, EOG đấu tập hai trận với đội khác.
Cả hai trận đều rất khó khăn.
Mặc dù Giang Đề đang nỗ lực thích nghi với kế hoạch và chiến thuật mới mà đội đã đặt ra cho cậu, nhưng hiệu quả trước mắt vẫn chưa rõ ràng.
Dĩ nhiên, mọi người cũng hiểu rằng chuyện này không thể vội vàng.
Ngoài ra, mâu thuẫn giữa Time với Giang Đề cũng đã giảm đi rõ rệt, các bên đều dần trở nên kiên nhẫn hơn.
Sau khi kết thúc đấu tập, đội ngũ huấn luyện mang theo dữ liệu và tài liệu đi họp, các tuyển thủ được tự do luyện tập.
Tâm trạng Trần Hiệt không tập trung được nên trở về phòng ngủ chơi game.