Tâm Tư Của Đế Vương

Chương 4



Hoàng thượng bế bổng ta lên. Trong trướng gấm ấm áp, mồ hôi thơm lấm tấm, tiếng thở dốc quấn quýt vào nhau, cả căn phòng tràn ngập mùi vị ái muội hoan lạc. 

Đêm đó, cung nữ trực đêm đã nhắc nhở Hoàng đế nghỉ ngơi sớm đến bốn lần.

Sáng hôm sau ta tỉnh dậy thì trời đã sáng choang, ta vẫn cuộn tròn trên long sàng như một con tôm hùm nhỏ sắp chết. 

Nằm một lúc lâu ta mới hoàn hồn, rượu đúng là ngon, nhưng không ngăn được ta say bí tỉ. 

Tối qua đã làm gì nhỉ, hình như đã cùng Hoàng thượng, Hoàng hậu và tình phu của Hoàng hậu đón giao thừa, rồi sau đó Hoàng thượng đã "xử lý" ta. 

Khi Hoàng thượng đẩy cửa bước vào, ta vẫn đang cố gắng hồi tưởng xem tại sao lúc đó ta lại bất cẩn mà lỡ bước, cho đến khi ta ngửi thấy mùi thơm của cháo trứng bắc thảo thịt nạc từ phía hắn ta. 

Nghĩ ngợi gì nữa, ăn uống là quan trọng nhất.

Hoàng đế vẫn là Hoàng đế, quá chó má, thật sự quá chó má. 

Theo lý mà nói, phi tần không nên thường xuyên ở lại tẩm cung của Hoàng đế, nhưng tên khốn này lấy lý do Cung Trọng Vân của ta đã hoàn toàn bị hủy hoại, cần phải xây dựng lại mà cưỡng chế ta ở lại. 

Ta vô cùng hoảng sợ. Chẳng lẽ trong cung không còn tẩm điện nào khác sao?

 Ồ, thật sự không còn. Hoàng đế đêm đó đã ban lại cung điện cho tất cả các tiểu chủ không phải chính vị, mỗi người một nơi, vừa vặn không còn thừa nữa.

Lần này quả là quá chó má, dù sao ta cũng là Tần, ở tẩm cung của phi tần có phân vị thấp hơn thì oan ức cho ta, còn nếu cao hơn thì theo tổ chế là mỗi người một cung. 

Cuối cùng thì vẫn là ta thừa thãi rồi. Nhưng ta sợ bị quần thần mắng là yêu phi họa quốc, thế là tên Hoàng đế chó c.h.ế.t nghĩ ra một cách dung hòa, bên ngoài tuyên bố ta và Hoàng hậu tình nghĩa như tỷ muội thắm thiết, do đó ta tạm thời ở lại tẩm điện của Hoàng hậu, nhưng thực chất ta chạy đi chạy lại giữa hai nơi, giả vờ ngủ sớm ở cung Hoàng hậu rồi lén lút nhảy cửa sổ bò vào tẩm cung của Hoàng đế. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thiên Thanh

Ta không hiểu, ta hình như cũng biến thành một kẻ làm công ăn lương rồi. 

Cứ như vậy một tháng trôi qua, tẩm cung của ta cuối cùng cũng được sửa chữa xong. 

Ta thực sự rất cảm tạ hàng trăm nhân công đã chăm chỉ làm việc, để ta có thể ngủ một giấc thật ngon lành. 

Ta lăn lộn trên chiếc giường mới của mình, thật thoải mái, lớn hơn chiếc giường cũ của ta nhiều. 

Ta vui vẻ đưa cho tiểu thái giám mấy thỏi bạc tới Công Bộ, bảo hắn mời các thợ thủ công uống trà. Thị nữ hỏi ta muốn ăn gì, ta phất tay một cái: “Cừu hấp, gấu hấp, đuôi nai hấp, vịt quay, gà con quay, ngỗng con quay, heo hầm, vịt hầm, gà ướp, thịt hun khói, trứng bách thảo, lòng lợn, thịt phơi khô, lạp xưởng, đĩa thập cẩm Tô Châu, gà hun khói bụng trắng, heo bát bảo hấp, vịt nhồi nếp, gà rừng hầm, chim cút hầm, thập cẩm hầm, ngỗng con hầm, gà rừng, thịt thỏ, rắn rau, cá bạc, cáp sĩ mã hấp, miến vịt xào, eo vịt xào, sợi vịt xào, miến vịt trộn nguội, lòng vàng, lươn trắng om, lươn vàng om, cá trê đậu tương, cá chép nướng chảo, cá trê nướng chảo, ba ba trộn nguội, cá chép xào giòn, tôm càng xào giòn, sườn non chiên mềm, gà chiên mềm, lòng thập cẩm, vịt trời hầm, bánh cuộn mè giòn, nấm tươi xào, phi lê cá xào, bao tử cá xào, lát cá xào, lát thịt xào dấm... Mấy món này đều không cần, cho ta một bát cháo trắng là được rồi.” 

Thị nữ tên Phú Nhi nghe xong ngây người, hiển nhiên bị một đoạn đọc tuôn trào của ta làm cho kinh ngạc. 

Hừ, bổn cung còn nhiều bất ngờ mà ngươi không biết. 

Cháo trắng đúng là một món tuyệt vời, ninh lâu một chút, cảm giác dẻo quánh thêm chút đường trắng, mỹ vị nhân gian, ta một hơi làm hết hai bát. 

Thị nữ liền không cho ta uống nữa, nàng ta nói, ta đã mập thế này rồi mà vẫn còn ăn. 

Ta chửi thầm trong lòng, Ta lại mập rồi. Hu hu hu hu ta mập rồi. 

Nữ nhân trời sinh đã nhạy cảm với cân nặng, ta cay đắng bảo phòng bếp nhỏ làm cho ta một con gà bó xôi vào bữa trưa. 

Lần buông thả cuối cùng trước khi giảm cân! Cái việc giảm cân này đặc biệt không thành công. 

Ta căn bản là không thể ngừng miệng được hu hu hu. Ăn xong lại đói, đói lại ăn, ta đúng là như con lợn con, không đúng, là con lợn con đáng yêu.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com