Tam Sinh Tam Thế Bộ Sinh Liên Thà nh Ngá»c chÃnh là biết Lá» Xuyên Vương thế tá» Quý Minh Phong như váºy. Nà ng muá»n tìm má»t nÆ¡i an toà n chá» Chu Cẩn tá»i Äón, vì váºy Quý Minh Phong Äã Äem nà ng mang vá» Lá» Xuyên vương phá»§. Äêm Äó nà ng vá»n muá»n chiêm ngưỡng cảnh "Nguyá»t chiếu Dạ BÃch" má»i theo Chu Cẩn lên núi Khá»i La, nhưng Äi qua sưá»n Dạ BÃch, lúc táºn mắt trông thấy cảnh Äẹp Äó, bên ngưá»i nà ng lại Äá»i thà nh Quý Minh Phong. Khi Äó, hắn Äi phÃa trưá»c nà ng má»t chút, ánh trÄng Äem hình dáng hắn chiếu xuá»ng Dạ BÃch, bóng dáng cao ngất. Trong bóng Äêm tÄ©nh má»ch, miếng ngá»c bá»i ngá»c thụ thanh vân theo bưá»c chân hắn va chạm và o nhau tạo ra âm thanh thanh thúy. Quân tá» mang ngá»c Äá» tu thân, ý á» Äây chÃnh là dùng tiếng vang cá»§a ngá»c mà tá»± mình cảnh tá»nh, nếu ngưá»i mang ngá»c Äi Äứng gấp gáp, tiếng vang cá»§a ngá»c sẽ vá»i và ng há»n tạp, nếu ngưá»i mang ngá»c Äi Äứng quá cháºm chạp, tiếng vang cá»§a ngá»c sẽ nhá» Äến mức khó mà nghe thấy. Thà nh Ngá»c quan sát Quý Minh Phong, dưá»i ánh trÄng gò má hắn cà ng thêm lạnh lùng. Nà ng nghÄ©, Äây là má»t kiếm khách thân thá»§ rất giá»i, nhưng lại là má»t quân tá» tu thân tu tÃnh, trưá»c giá» nà ng thấy Äám kiếm khách hiếm có ngưá»i ÄỠý lá»
nghi như váºy, còn những ngưá»i có há»c quan trá»ng lá»
nghi thì lại không có ai thân thá»§ tá»t như thế. Nà ng hết sức ngưỡng má», nghÄ© tá»i Hoà ng Äế biá»u ca cá»§a nà ng nói quả không sai, Quý thế tá» cá»§a vương phá»§, hắn chÃnh là má»t cái Äình tiá»n ngá»c thụ (1). Thà nh Ngá»c tôn sùng Quý Minh Phong, trong lòng trà n Äầy ý muá»n kết giao, dá»c theo ÄÆ°á»ng Äi cÅ©ng suy nghÄ© lúc Chu Cẩn tìm tá»i vương phá»§, nà ng nên thuyết phục Chu Cẩn như nà o Äá» hắn cho nà ng á» lại vương phá»§ thêm mấy ngà y. Không nghÄ© tá»i, á» vương phá»§ cắm rá»
hai ngà y, cÅ©ng không Äợi ÄÆ°á»£c Chu Cẩn tá»i tìm, sang ngà y thứ ba liá»n nháºn ÄÆ°á»£c má»t phong thư, là Lê Hưá»ng tá»± viết. Äại ý là vết thương cá»§a Chu Cẩn lần nà y nặng Äến sinh bá»nh, tuy không nghiêm trá»ng, nhưng cÅ©ng cần táºp trung dưỡng bá»nh, xung quanh Lá» Xuyên phá»§ không có nÆ¡i nà o linh khà dá»i dà o cho hắn Äiá»u dưỡng, nà ng phải cùng hắn Äi Ngá»c há» Tuyết sÆ¡n má»t chuyến, mà Quáºn chúa thân thá» phà m nhân, sẽ không thá» chá»u ná»i vất vả cùng khá» hà n cá»§a chuyến Äi nà y, liá»n má»i Quáºn chúa cứ á» Lá» Xuyên vương phá»§ trú tạm ná»a nÄm, Äợi Chu Cẩn hoà n toà n bình phục bá»n há» sẽ tá»i Äón nà ng, vân vân. Äá»c xong thư, Thà nh Ngá»c sá» cánh hoa cá»§a Chu Cẩn trong cái túi cất á» trưá»c ngá»±c. Cánh hoa nguyên vẹn, hắn Äúng là không sao. Nà ng suy nghÄ© má»t chút, Chu Cẩn là má»t hoa yêu, vô luáºn là Äi Äâu, nếu hắn tháºt lòng muá»n mang nà ng theo, chẳng lẽ lại không có biá»n pháp? Äoán chắc là dá»c ÄÆ°á»ng nà y nà ng gây cho hắn quá nhiá»u phiá»n toái, nên hắn cỠý vứt nà ng á» nÆ¡i nà y. Nà ng má» má»t má»t tráºn, sau Äó lại cao hứng. Tá»± do, Äúng là tá»i quá Äá»t ngá»t; ngạc nhiên vui sưá»ng, Äúng là tá»i quá Äá»t ngá»t. Cứ tá»i Äi, cứ giả bá» Äi! Äúng như Thà nh Ngá»c Äoán, Chu Cẩn Äúng là muá»n vứt nà ng á» vương phá»§, nhưng cÅ©ng không chá» bá»i vì nà ng khiến hắn tức giáºn Äến Äau gan. Thá»±c ra ngay ngà y hôm sau thoát ÄÆ°á»£c nguy hiá»m Chu Cẩn Äã tìm ÄÆ°á»£c vương phá»§. Hắn ẩn thân cách mấy bưá»c quan sát Thà nh Ngá»c, thấy nà ng Än nói nhá» nhẹ, bưá»c Äi cháºm rãi, không có hắn cùng Lê Hưá»ng bên cạnh dung túng, nà ng trá» nên chững trạc hÆ¡n nhiá»u. Chu Cẩn vui vẻ cảm thấy Äây là má»t cÆ¡ há»i tá»t, lưu Thà nh Ngá»c á» vương phá»§ Äợi má»t há»i, nói không chừng nà ng sẽ trá» nên hiá»u chuyá»n hÆ¡n. Nhưng Äây quả tháºt là hiá»u lầm lá»n. Thà nh Ngá»c an tÄ©nh như váºy, cÅ©ng không phải bá»i vì Chu Cẩn cùng Lê Hưá»ng không có bên cạnh, nà ng như váºy, thuần túy chá» vì nà ng muá»n kết giao cùng Quý Minh Phong Quý thế tá». Nà ng cùng Quý thế tá» suá»t má»t ÄÆ°á»ng trá» vá», Thế tá» hắn dùng bá»n chữ quả ngữ thiá»u ngôn (2) váºn dụng má»t cách triá»t Äá», mặc cho nà ng khéo léo uyá»n chuyá»n như nà o, cÅ©ng không cạy ná»i từ miá»ng hắn thêm mấy chữ. Nhưng khi trá» lại Lá» Xuyên vương phá»§, nà ng thấy cô nương ÄÆ°á»£c ngưá»i trong phá»§ kêu là Tần Tá» Mi kia, lại có thá» cùng Thế tá» nói nhiá»u hÆ¡n má»t chút, mà Tần cô nương chÃnh là kiá»u thục nữ Äoan trang. Nà ng liá»n hiá»u, hóa ra Quý thế tá» Äá»i vá»i cô nương dá»u dà ng Ãt nói liá»n có kiên nhẫn hÆ¡n má»t chút. Nà ng khi Äó cÅ©ng không có những tâm tư thiá»n cảm như các cô nương cùng lứa, như là nếu nà ng là m ra vẻ dá»u dà ng Ãt nói, tháºt ra là Äang che dấu tÃnh tình tháºt cá»§a bản thân, coi như Quý thế tá» có thưá»ng thức nà ng, thì cÅ©ng không phải Äang thưá»ng thức con ngưá»i tháºt cá»§a nà ng,vân vân. Ngược lại nà ng chá» cảm thấy bản thân thá»±c sá»± tà i giá»i hÆ¡n ngưá»i, cái gì cÅ©ng có thá» là m ÄÆ°á»£c, loại ngưá»i gì nà ng cÅ©ng là m ÄÆ°á»£c, lại là m rất tá»t. Nà ng cảm thấy dù bản thân á» dạng nà o thì cÅ©ng Äá»u là chÃnh nà ng. Tuy là lấy danh nghÄ©a gặp nạn Äá» á» nhá» vương phá»§ Lá» Xuyên, nhưng Thà nh Ngá»c thÃch ứng cÅ©ng rất tá»t, chẳng qua là mất mấy ngà y Äầu không hợp thá»§y thá». Ngưá»i ta nói ngưá»i bá» bá»nh rất dá»
sinh ra buá»n nhá» cá» hương, nà ng lại không có cái loại táºt xấu nho nhã nà y, ngược lại nà ng bá» bá»nh lại cà ng có tinh thần. Quý thế tá» má»i ngà y Äá»u Äến nhìn nà ng má»t cái, ná» tình nà ng là má»t bá»nh nhân, lúc nà ng nghÄ© ra Äá»§ thứ Äá» nói, hắn cÅ©ng có phản ứng lại má»t chút. Mặc dù vẫn là cái tác phong tÃch chữ như và ng, nhưng dù gì cÅ©ng bá»i nà ng ÄÆ°á»£c má»t hai câu. Thà nh Ngá»c tá»ng kết lại, trong toà n bá» vương phá»§, thế tá» sẽ cùng hai cô nương nói má»t chút chuyá»n vặt vãnh, má»t ngưá»i là Tần cô nương tÃnh tình dá»u dà ng má»m má»ng, má»t ngưá»i, chÃnh là ngưá»i bá»nh nà ng. Lúc nà ng khá»e mạnh, ngay cả mặt mÅ©i hắn cÅ©ng khó gặp, chứ Äừng nói Äến nói chuyá»n. Nà ng lúc nà y má»i ngá» ra viá»c "bá» bá»nh" Äá»i vá»i nà ng rất quan trá»ng, cho nên mặc dù Äã khá»i bá»nh nhưng vẫn cá» gắng gượng nằm trên giưá»ng thêm mấy ngà y. Nhưng cái bá»nh không hợp thá»§y thá» nà y thì có thá» kéo dà i ÄÆ°á»£c bao lâu? Không ÄÆ°á»£c mấy ngà y liá»n không giả bá» ÄÆ°á»£c nữa. Nà ng Äang suy nghÄ© còn phương pháp gì tá»t hÆ¡n Äá» tiếp cáºn Quý thế tá», thì thế tá» Äã mang Thanh Linh tá»i viá»n nà ng Äang á». Nói là trong vương phá»§ cÅ©ng không hẳn nÆ¡i nà o cÅ©ng an toà n, cho nên Äã chá»n cho nà ng má»t há» vá», vừa vÄn vừa võ, vừa có thá» bầu bạn cùng nà ng, lại có thá» bảo há» nà ng chu toà n. Lúc Äó Äang là cuá»i trá»ng xuân, thá»i tiết vẫn còn se lạnh, Xuân Há»i viá»n có chút tiêu Äiá»u, nà ng khoác áo lông da chá»n, ánh mắt trong suá»t nhìn Quý Minh Phong, Thanh Linh cả ngưá»i y phục nhẹ nhà ng, trong tay cầm má»t cái tẩu thuá»c bằng trúc mà u tÃm, cách Än mặc Äó tháºt ra có chút kỳ dá». Nà ng khi Äó cÅ©ng không quá chú ý tá»i Thanh Linh, bá»i vì Quý thế tá» nhắc tá»i há» vá», nà ng má»i ÄỠý. Hai mắt cong cong hưá»ng Quý Minh Phong: "Thế tá» ca ca chu Äáo, còn phái há» vá» tá»i bảo vá» ta, bất quá gần Äây ta nghÄ©, ra khá»i nhà Äúng là phải có chút công phu quyá»n cưá»c phòng thân, Äêm mưá»i lÄm Äó Thế tá» ca ca cầm trong tay thanh phong ba thưá»c xuất quá»· nháºp thần, khiến ngưá»i ta mê mẩn." Nà ng khẽ mÃm môi: "Ta tất nhiên không dám có ý muá»n xa vá»i má»t ngà y nà o Äó có ÄÆ°á»£c má»t thân kiếm thuáºt như Thế tá» ca ca, cÅ©ng không hi vá»ng ÄÆ°á»£c chá» Äiá»m sâu xa," nà ng cưá»i hÃp mắt, "Ta nghÄ© lúc ngươi luyá»n kiếm có thá» thuáºn tiá»n dạy ta mấy chiêu cÆ¡ bản thì tháºt tá»t, ngà y mai lúc ngươi luyá»n kiếm ta sẽ tá»i tìm ngươi ha!" Äúng váºy, không tá»i mưá»i ngà y, nà ng Äã Äem cách xưng hô vá»i Quý Minh Phong từ Quý thế tá» nhảy tá»i Thế tá», lại từ Thế tá» nhảy tá»i Thế tá» ca ca. Nà ng còn thừa thông minh, vì váºy lúc yêu cầu Quý Minh Phong dạy kiếm thuáºt cho nà ng, không có há»i thẳng má»t câu "Thế tá» ca ca có thá» dạy ta mấy chiêu kiếm pháp phòng thân ÄÆ°á»£c không" như váºy, mà trá»±c quyết ÄÆ°a ra quyết Äá»nh luôn, quyết Äá»nh ngà y mai phải Äi tìm hắn. Nà ng là m bá» ngây thÆ¡ nhìn Quý Minh Phong. Nhưng cục bÄng Quý thế tá» chẳng mảy may trưá»c bá» dạng nà ng: "Kiếm thuáºt cá»§a Thanh Linh chá» Äứng sau ta, nếu ngươi muá»n há»c, thì Äá» nà ng ngà y mai bắt Äầu dạy ngươi, ngươi không cần tá»i tìm ta." Thà nh Ngá»c trong lòng thá» dà i, biết Äây chÃnh là câu trả lá»i cá»§a Quý thế tá». Nà ng má»t mặt cảm thấy Quý thế tá» tháºt khó gần, má»t mặt lại thấy cao nhân có thá» cÅ©ng tương Äá»i khó gần như thế. Nhưng không sao, tiá»u Lý Äại phu cùng Tá» Äại tiá»u thư lúc Äầu cÅ©ng không dá»
là m quen lắm, nhưng không phải cuá»i cùng Äá»u Äã trá» thà nh hảo bằng hữu cá»§a nà ng hay sao. Tương lai còn dà i. Nà ng thuáºn theo gáºt Äầu má»t cái: "Thế tá» ca ca báºn rá»n nhiá»u viá»c, Äá» cho Thanh Linh dạy ta cÅ©ng tá»t." Nà ng tìm cho mình má»t báºc thang, lại bá» sung má»t câu: "Ảnh vá» cá»§a Thế tá» ca ca, kiếm pháp tất nhiên là không coi thưá»ng ÄÆ°á»£c, nhất Äá»nh có thá» dạy ta tháºt tá»t." Quý thế tá» có chút khác thưá»ng nhìn nà ng má»t cái: "Ta vừa rá»i có nói, Thanh Linh là ảnh vá» cá»§a ta sao?" Thà nh Ngá»c gáºt Äầu: "Äúng váºy." "Ta chưa từng nói." Quý thế tá» bình tÄ©nh chá»i. Thà nh Ngá»c hoà i nghi nhìn hắn má»t cái, lẩm bẩm: "Là chÃnh miá»ng ngươi vừa má»i nói mà ." "Phải không? Váºy ta Äã nói như nà o?" Thà nh Ngá»c nhÃu mà y má»t cái: "Không phải ngươi nói Thanh Linh tá»· là há» vá», nà ng vừa vÄn lại vừa võ, kiếm thuáºt cao minh. Lại chá» Äứng sau ngươi sao?" Thanh Linh vẫn má»t má»±c Äứng im bên cạnh như pho tượng sá»ng từ Äầu Äến giá», Äá»t nhiên má» miá»ng: "Chá» dá»±a hai câu nà y, là m sao lại biết ta là ảnh vá» chứ?" Câu há»i nà y có gì khó? Thà nh Ngá»c dù chưa từng bái lạy nghiêm sư, chưa ÄÆ°á»£c truyá»n thụ cao huấn, nhưng nà ng lá»n lên trong Tháºp Hoa Lầu, cạnh phòng nà ng lại là mẫu ÄÆ¡n Äế vương Diêu Hoà ng sinh ra Äã suy nghÄ© vá» váºn má»nh Äất nưá»c. Trong Tháºp Hoa Lầu, ngoại trừ Chu Cẩn theo thưá»ng lá» má»i ngà y giảng Äạo nà ng, thì chÃnh là Diêu Hoà ng uá»ng rượu ngâm thÆ¡ Äánh cá» bà n chuyá»n thiên hạ. Nà ng sao chép sách vá» bá»n há» á» cách vách bà n vá» Bắc Vá» là m sao thế nà o, nà ng thêu khÄn gấm bá»n há» á» cách vách bà n vá» Ã Na Tá» thế nà o ra sao, nà ng vẽ thế tráºn xúc cúc bá»n há» á» cách vách bà n vá» biên giá»i Tây Nam ra sao như thế nà o. Má»i ngà y thấm nhuần những lá»i Äó, nà ng Äá»i vá»i thá»i cuá»c thiên hạ cÅ©ng nắm rõ ba phần, huá»ng chi nà ng còn chưa nói Äến trà tuá» vượt báºc cá»§a mình. Biên giá»i Tây Nam mà Quý thế tá» Äang trấn giữ lúc nà y Äang là tình trạng gì, nà ng không dám chắc chắn mưá»i phần, nhưng tám phần thì có thá». Mảnh Äất biên giá»i Tây Nam nà y, gần Lá» Xuyên phá»§, có mưá»i sáu bá». Thá»i Äiá»m Äại Hi Triá»u thà nh láºp, Thái tá» hoà ng Äế luáºn công ban thưá»ng, phong tưá»ng quân bách thắng Quý Uy là m vương, ban cho phá»§ Lá» Xuyên, trấn giữ hạm thà nh, Äảm nhiá»m trá»ng trách dẹp yên mưá»i sáu bá». Sau khi Thái tá» hoà ng Äế qua Äá»i, Quý Uy có tá»ng cá»ng mưá»i ba tôn tá» cha truyá»n con ná»i Lá» Xuyên vương, thu phục mưá»i ba bá», duy chá» có Nam Nhiá»
m quá»c thế lá»±c lá»n nhất là khá»i xương khó gặm. Nam Nhiá»
m từ lâu Äã thân thiết vá»i hai bá» Sâm Nghiá»p, Hoắc Äá» cùng nhau chiếm cứ núi Cá»u Môn hiá»m trá», cắt Äứt con ÄÆ°á»ng duy nhất Äi tá»i Mông Nháºt quá»c nÆ¡i sản xuất rất nhiá»u hương liá»u, lại thưá»ng quấy nhiá»
u mưá»i ba bá» còn lại, vẫn luôn là má»i há»a lá»n nhất Äá»i vá»i các thế há» Lá» Xuyên vương. Thế há» nà y Lá» Xuyên vương và Vương thế tá», ham muá»n hà ng Äầu là thu phục Nam Nhiá»
m, thá»ng nhất mưá»i sáu bá». Chu Cẩn là m má»i chuyá»n Äá»u vô cùng cẩn tháºn, trưá»c chuyến Äi tá»i Lá» Xuyên nà y, Äã nghiên cứu rất kỹ, tất nhiên có bao gá»m cả tìm hiá»u vá» Lá» Xuyên vương phá»§. Nói Nam Nhiá»
m nhiá»u núi nhiá»u sông, rừng sâu nưá»c Äá»c, cá»ng thêm ngưá»i Nam Nhiá»
m lại có sá» trưá»ng dùng cá» Äá»c, Lá» Xuyên vương phá»§ Äá» có thá» công phá Nam Nhiá»
m, mưá»i lÄm nÄm trưá»c Äã bắt Äầu Äà o tạo ảnh vá», dùng bà pháp Chư gia Äá» truyá»n dạy, cuá»i cùng nuôi dưỡng ÄÆ°á»£c má»t nhóm nhân tà i, giúp vương phá»§ truy tìm bà vÄn cá»§a Nam Nhiá»
m và mưá»i lÄm bá» còn lại. Chu Cẩn còn nhắc má»t câu, nói hiá»n tại trong tay Vương thế tá» có mưá»i tám ảnh vá», nói là ảnh vá», nhưng Äúng hÆ¡n là kiá»t tác nghá» thuáºt mà Lá» Xuyên vương dá»c lòng bá»i dưỡng, chÃnh là má»t nhóm nhân tà i mà ngay cả trong hoà ng cung cÅ©ng khó mà tìm ra. Tóm lại, vấn Äá» nà y không phải rất rõ rà ng sao, Thanh Linh há»i "Là m sao biết?" Thà nh Ngá»c cảm thấy quả thá»±c là má»t câu há»i sao, chá» cần không mù là có thá» nhìn ra mà . "Thế tá» ca ca nói Thanh Linh tá»· là há» vá», lại vừa vÄn vừa võ, kiếm thuáºt cao minh," nà ng trả lá»i, "Má»t cô nương yếu Äuá»i xinh Äẹp, trong thá»i tiết lạnh như nà y, cả ngưá»i y phục má»ng manh lại có thá» Äứng lâu như váºy không chút cảm giác, há» vá» như thế trong hoà ng cung còn hiếm có, Thanh Linh tá»· tất nhiên không thá» là há» vá» bình thưá»ng." Nà ng trong lòng tá»± bá» Äi má»t Äoạn, há» vá» không bình thưá»ng trong vương phá»§, Äó chÃnh là ảnh vá», tất cả ảnh vỠưu tú nhất Äá»u thuá»c vá» Quý Minh Phong, nếu quả tháºt Äúng theo lá»i Quý thế tá» nói là Thanh Linh lợi hại như váºy, váºy thì tất nhiên chÃnh là ảnh vá» cá»§a hắn. Quý Minh Phong cùng Thanh Linh không nói gì. Thà nh Ngá»c nhìn hai ngưá»i, nghi ngá» nhÃu mà y má»t cái: "Chẳng lẽ ta Äoán sai?" Suy nghÄ© má»t chút, cÅ©ng có thá» Thanh Linh là kỳ nhân dá» sÄ© khác. Äoán sai thì sai thôi, nà ng cÅ©ng không thấy quan trá»ng, tùy ý nhún vai má»t cái: "Ta tùy tiá»n Äoán thôi." Trên gương mặt nhưng bÄng giá cá»§a Quý thế tá» không chút biá»u tình, ánh mắt dừng lại trên gương mặt nà ng má»t há»i, sau Äó quay Äầu hưá»ng Thanh Linh nói: "Giao nà ng cho ngươi, vá» sau ngươi phải là m thế nà o, chắc hẳn không cần ta phải nói nhiá»u." Thanh Linh cÅ©ng không giá»ng những há» vá» mà Thà nh Ngá»c thấy trưá»c kia Äá»i vá»i chá»§ thượng tuân thá»§ nghiêm ngặt tôn ti lá»
nghi, không có láºp tức quỳ xuá»ng trưá»c Quý Minh Phong thá» hiá»n trung thà nh. Nà ng chá» yêu kiá»u cưá»i má»t tiếng, âm thanh ôn hòa: "Từ giá» trá» Äi nếu Quáºn chúa gặp nguy nan, Thanh Linh nguyá»n chết cÅ©ng phải bảo vá» Quáºn chúa bình an." Bá»i vì Thà nh Ngá»c á» Tháºp Hoa Lầu hiếm khi nghe ÄÆ°á»£c loại lá»i nói chết hay không chết như nà y, bây giá» Äá»t nhiên nghe ÄÆ°á»£c, không khá»i cảm thấy kinh tâm. Nhưng loại kinh tâm lúc Äó, cÅ©ng chá» thoáng qua trong lòng nà ng mà thôi, nà ng cÅ©ng không quá chú ý tá»i. Những lá»i nà y cá»§a Thanh Linh tá»±a há» khiến Quý Minh Phong hết sức hà i lòng, hắn gáºt Äầu má»t cái, lại nhìn Thà nh Ngá»c, nhưng không nói gì nữa, xoay ngưá»i rá»i Äi. Thà nh Ngá»c ÄÆ°a mắt nhìn bóng lưng Quý Minh Phong, thá» dà i má»t tiếng. Thẳng Äến khi bóng lưng hắn biến mất sau cánh cá»a viá»n, má»i thu há»i tầm mắt, chuyá»n sá»± chú ý lên ngưá»i Thanh Linh tá»i là m bạn cùng nà ng. Thanh Linh vẫn nhìn nà ng cưá»i, lúc nà y Thà nh Ngá»c má»i phát hiá»n nữ tá» nà y lúc cưá»i hết sức Äẹp mắt, chẳng qua là má»t con mắt nà ng sóng mắt liá»
m diá»
m Äá»ng lòng ngưá»i, còn con mắt kia lại như má»t tấm gương sâu má» má»t. Trên tẩu thuá»c bằng trúc mà u tÃm nà ng cầm trong tay có buá»c má»t miếng ngá»c mà u máºt ÄÆ°á»ng, miếng ngá»c kia nhìn qua cÅ©ng biết là Äá» cá». Nà ng chưa ká»p lên tiếng, Thanh Linh Äã má» miá»ng trưá»c: "Quáºn chúa vừa rá»i, Äã khiến ta có cái nhìn khác Äá»i vá»i các tiá»u thư quý, có chút Äá»ng tình vá»i nháºn xét cá»§a Thế tá» Äá»i vá»i Quáºn chúa." Thà nh Ngá»c bắt ÄÆ°á»£c Äiá»m chÃnh: "A? Ta Äã Äoán Äúng a." Thanh Linh vẫn cưá»i yêu kiá»u: "Nhưng ta có chút hiếu kỳ, không biết Quáºn chúa có thá» nhìn ra, vì sao trong vương phá»§ nhiá»u ngưá»i tà i như váºy, Thế tá» lại phái ta tá»i phục vụ Quáºn chúa?" Nói những lá»i nà y Äầu nà ng hÆ¡i cúi, ngón tay thon dà i xanh nhạt như có như không Äùa nghá»ch miếng ngá»c trên tẩu thuá»c, khóe môi cong lên má»t nụ cưá»i nhạt, bá» dạng Äầy sức sá»ng, dáng ngưá»i phong lưu, tá»±a như má»t tòa ngá»c Äiêu Äá»t nhiên tá»nh lại giữa mùa xuân se lạnh. Thà nh Ngá»c nhìn Thanh Linh, cảm thấy ngưá»i nà o trong vương phá»§ nà y cÅ©ng Äá»u là nhân váºt xuất chúng. Nà ng lắc Äầu cưá»i: "Ta không biết, thá»nh tá»· nói rõ." Thanh Linh cưá»i sâu hÆ¡n má»t chút: "Thế tá» nói quáºn chúa là má»t tiá»u bách sá»± thông, trong vương phá»§ nà y có thá» cùng Quáºn chúa tiếp lá»i, có vẻ cÅ©ng chá» có má»t lão bách sá»± thông như ta, ta tá»i là m bạn vá»i Quáºn chúa, Quáºn chúa má»i không thấy phiá»n phức." Nà ng thà nh thá»±c Äứng á» Äó, dáng ngưá»i nhẹ như mây trôi, âm thanh ấm áp như gió, khiến ngưá»i ta dao Äá»ng, muá»n thân cáºn. Äây cÅ©ng là lần Äầu tiên Thà nh Ngá»c gặp Thanh Linh. Thanh Linh lúc Äó hai mươi bảy tuá»i. Sau nà y Thà nh Ngá»c má»i biết, Thanh Linh từng là ảnh vỠưu tú nhất trong mưá»i tám ảnh vá» cá»§a Quý Minh Phong, bá»i vì má»t mắt bá» thương trong khi là m nhiá»m vụ, gánh không ÄÆ°á»£c nhiá»m vụ trưá»c Äây, Quý Minh Phong má»i phái nà ng ý tá»i là m há» vá» cho nà ng. Thanh Linh mất Äi, Thà nh Ngá»c thưá»ng nhá» tá»i lần Äầu gặp nhau nà y, nà ng Äúng là từ lần Äầu tiên nhìn thấy Thanh Linh liá»n thÃch nà ng. Khi Äó nà ng á» Lá» Xuyên vương phá»§, thÃch nhất là Quý Minh Phong, thÃch thứ hai, chÃnh là cái ngưá»i Quý Minh Phong phái Äến bên cạnh nà ng, Thanh Linh. (1): ý chá» ngưá»i tà i giá»i có thá» gánh vác viá»c lá»n. (2): ý là lá»i Ãt chữ cÅ©ng Ãt.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương