Tâm Phục Khẩu Phục - Kính Tử Trong nhà có ngưá»i bưá»c ra Äón, chÃnh là bà ná»i Lý Äã cao tuá»i, Äi lại có chút khó khÄn. Bà run rẩy bưá»c qua ngưỡng cá»a, lo lắng há»i: âBà thư Cá», sao cáºu lại tá»i Äây?â âBà lại như váºy rá»i, cứ gá»i cháu là Cá» TrÄn thôi.â Cá» TrÄn há»i thÄm tình hình cá»§a hai ngưá»i: âLâu rá»i cháu chưa Äến thÄm bà và Tiá»u Thất, bà có khá»e không?â Nhá» sá»± dẫn dắt khéo léo cá»§a Cá» TrÄn, tâm trạng Äang cÄng thẳng lo lắng cá»§a bà có phần vÆ¡i bá»t sau má»t há»i trò chuyá»n. Tiá»u Thất dắt tay Mang Mang Äi và o nhà , Äiá»u bá» trẻ con nói: âBà ná»i Æ¡i, chá» Mang Mang cÅ©ng Äến nè.â âGiáo sư Mạch hả, Äúng là má»t cô gái Äẹp ngưá»i Äẹp nết. Tiá»u Thất lúc nà o cÅ©ng nói lá»n lên phải trá» thà nh má»t nhà khoa há»c như cháu Äó.â Bà ná»i Lý Äeo kÃnh lão lên: âTháºt xin lá»i má»i ngưá»i. Nhìn ta xem, nhà có khách quý mà cÅ©ng không chuẩn bá» gì hết.â âKhông phải ạ, tại cháu Äến mà không báo trưá»c vá»i bà , bà Äừng khách khà ạ. Bà cứ gá»i cháu là Mang Mang thôi ạ.â Tiá»u Thất lặng lẽ nói thầm bên tai bà : âChỠấy vá»i anh Cá» TrÄn Äang á» bên nhau Äấy ạ.â Bà ná»i Lý Äá»t nhiên hiá»u ra, Äeo kÃnh lão lên nhìn trái rá»i lại nhìn phải, hÃp mắt cưá»i: âNếu như thế thì Äẹp Äôi quá rá»i.â Sá»± ấm áp cá»§a bà ná»i Lý khiến Mang Mang nhá» Äến bà ngoại cá»§a Cá» TrÄn. Cô khẽ ÄÆ°a mắt nhìn anh á» bên cạnh. Anh luôn rất kiên nhẫn vá»i ngưá»i lá»n tuá»i và trẻ con, luôn má»m cưá»i dá»u dà ng, không bao giá» tranh cãi. TÃnh tình cá»§a Tiá»u Thất hoạt bát, bình thưá»ng bà ná»i Lý vì lo lắng cho sá»± an toà n cá»§a cô bé nên không cho phép cô Äi ra bá» sông. Hôm nay có ngưá»i Äi cùng nên cô bé nằng nặc Äòi Äi theo bắt cá. Bao quanh thôn Liêu chÃnh là sông núi. PhÃa nam là Äá»i chè mênh mông, núi non xanh ngát, bao phá»§ khắp má»i nÆ¡i. Sau cÆ¡n mưa không khà trá» nên trong là nh mát mẻ, tiếng chim cùng tiếng côn trùng kêu râm ran. Tiá»u Thất rất dÃnh ngưá»i, nắm tay Mang Mang mãi không rá»i, sau Äó lại bắt lấy tay cá»§a Cá» TrÄn. Cô bé nhá» Äi chÃnh giữa, trá» thà nh sợi dây liên kết hai ngưá»i lại. Suá»i trên núi róc rách kêu, chảy Äến chá» Äất bằng tạo thà nh má»t bãi cạn. Cá» TrÄn xắn gấu quần lên: âAnh bắt cá cho em nhé?â Mang Mang thắc mắc: âEm không thá» xuá»ng sao?â âEm mặc váy, không tiá»n.â Cá» TrÄn nhìn cô từ trên xuá»ng dưá»i: âVá»i lại tay chân cá»§a em phá»i hợp không ÄÆ°á»£c tá»t lắm.â Mạch Mang Mang thuá»c tuýp ngưá»i có thá» lá»±c kém, cÆ¡ thá» cÅ©ng không nhanh nhẹn linh hoạt cho lắm. Cô phải cá» gắng lắm má»i có thá» Äá»§ tiêu chuẩn vượt qua các bà i kiá»m tra thá» lá»±c. Mang Mang không phục: âAnh cả ngà y ngá»i trong vÄn phòng là m viá»c, chắc gì Äã bắt cá giá»i hÆ¡n em? Anh Äã tiếp xúc ÄÆ°á»£c bao nhiêu con váºt rá»i?â Tiá»u Thất chá»p cÆ¡ há»i, giÆ¡ tay hô: âAnh Cá» TrÄn, chá» Mang Mang, hai ngưá»i cùng nhau thi Äi, ai thua thì phải mua kem cho em.â Cá» TrÄn bẹo má cô bé: âTà tuá»i Äầu Äã biết là m ngư ông Äắc lợi rá»i.â (Trai cò Äánh nhau, ngư ông Äắc lợi). Cá» TrÄn tháo dây buá»c tóc tên tay Mang Mang ra, Äi vòng ra sau lưng cô buá»c tóc lại. Anh vừa buá»c vừa nói: âNhưá»ng em nÄm con Äó, á», em bắt ÄÆ°á»£c cua cÅ©ng tÃnh là má»t con luôn.â Mang Mang liếc anh má»t cái: âAnh xem thưá»ng ai Äó.â Nói rá»i cô ngá»i xuá»ng cá»i già y, Äặt lên bá» rá»i từng bưá»c Äi vá» phÃa giữa dòng. Cô cúi ngưá»i xuá»ng, nhanh nhẹn quan sát, sau Äó dứt khoát chụp hai tay xuá»ng, con cá Äã nằm gá»n trong lòng bà n tay cô, Äang cáºt lá»±c vùng vẫy. Cô ném nó và o trong giá», quay lại nhìn Äắc thắng: â1 â 0 nhé!â Cá» TrÄn khoanh tay Äứng sau lưng cô: âEm lợi hại hÆ¡n anh nghÄ© Äó.â Mạch Mang Mang Äã bắt tá»i con thứ bảy, sá» lượng bằng vá»i Cá» TrÄn. Cô thá» di chuyá»n sang khu vá»±c khác xem có nhiá»u cá tôm hÆ¡n không. âSau cÆ¡n mưa nưá»c dâng lên cao lắm Äó, dòng suá»i có chá» sâu Äến hai mét, em Äừng chạy lung tung, Äi xa nhất là Äến khu vá»±c chá» kia thôi.â Cá» TrÄn ngÄn cô lại Äá» nhắc nhá», chá» và o má»t khu vá»±c giá»i hạn: âEm á» trong tầm mắt anh, anh má»i yên tâm.â âCáºu nói dá»i!â Äá»t nhiên má»t giá»ng nói giáºn dữ pha chút tá»§i thân vang lên, át cả tiếng cá»§a Cá» TrÄn, giá»ng như là Äang giải vây cho Mạch Mang Mang. Cả hai cùng ngoái Äầu lại nhìn. Thì ra là Tiá»u Thất gặp bạn cùng lá»p, cả hai Äang Äứng nói chuyá»n, có vẻ như xảy ra chút tranh cãi. Cô bé bÄ©u môi nói: âCáºu Äã nói là Äến sinh nháºt mình cáºu sẽ tá»i nhà mình Än cÆ¡m mà .â Cáºu bé gãi gãi Äầu: âXin lá»i cáºu, Tiá»u Thất, là do mẹ tá» cứ bắt tá»â¦â âKhông thèm nghe là do cá»§a cáºu! Tá» Äã chá» cáºu lâu lắm Äó, sau Äó buá»n Äến phát khóc.â Cáºu bé nhÃu mà y: âBây giá» tá» bù lại cho cáºu ÄÆ°á»£c không?â âSinh nháºt cá»§a tá» cáºu không Äến, bây giá» nó trôi qua rá»i, vô dụng thôi.â Tiá»u Thất lắc Äầu như trá»ng bá»i: âTá» không thèm chÆ¡i vá»i cáºu nữa Äâu!â Cô bé lá»i nưá»c, quay trá» lại chá» cá»§a Cá» TrÄn, nét mặt giáºn dá»i. Cá» TrÄn nhẹ nhà ng dá» dà nh cô, Äá»ng thá»i lÆ¡ Äá»
nh ÄÆ°a mắt nhìn Mang Mang. Má»t con cua chui ra từ khe Äá, Mạch Mang Mang ngá»i xuá»ng Äá»nh tóm lấy nó thì bá» trượt chân, ngã ngá»i xuá»ng nưá»c. Cá» TrÄn buông Tiá»u Thất ra, vôi và ng Äi Äến bên cạnh Mang Mang kiá»m tra tình trạng cá»§a cô. May là Äá không sắc nhá»n nên cô không bá» thương. Do cô bá» ngã xuá»ng nưá»c nên trông có phần nhếch nhác, nhìn rất buá»n cưá»i. Tiá»u Thất không nhá»n ÄÆ°á»£c báºt cưá»i lên: âChá» Mang Mang, chá» Äáng yêu quá.â Cá» TrÄn lau vết bẩn trên mặt cô, quan tâm há»i: âCó má»t quá không?â Tá»i hôm qua Cá» TrÄn nhiá»t tình bất thưá»ng, rút ra Äút và o cháºm rãi, già y vò quấn quýt cô Äến gần ná»a Äêm, giá» còn há»i xem cô có má»t không. Mang Mang Äau nhức khắp ngưá»i, tức giáºn nói: âAnh mau bá» em ra.â Cá» TrÄn khẽ cưá»i: âKhông bá».â Mang Mang khum lòng bà n tay lại, vá»c nưá»c suá»i tạt anh: âTiá»u Thất còn á» Äây, anh nói linh tinh cái gì váºy!â Cô hiá»u lầm ý anh rá»i, nhưng anh cÅ©ng không giải thÃch gì thêm, cÅ©ng không né Äi, hứng trá»n dòng nưá»c cô tạt sang. Anh ÄÆ°a tay kéo cô lên: âÄÆ°á»£c rá»i, cẩn tháºn kẻo bá» cảm lạnh Äó, lên bá» nghá» chút nà o.â Quần áo cá»§a Mang Mang Äã ưá»t sÅ©ng, cô Äi lên bá» rá»i ngá»i xuá»ng. Má»t thÃm tá»t bụng Äang ngá»i gần Äó ÄÆ°a cho cô má»t chiếc khÄn lông, Mang Mang lá»ch sá»± cảm Æ¡n rá»i nháºn lấy. Cô lấy Äiá»n thoại ra, tìm phần má»m tá»± Äá»ng ÄÆ°a ra những gợi ý vá» danh lam thắng cảnh á» thôn Liêu. Cô tiá»n tay nháºp từ khóa thôn Liêu và o khung tìm kiếm, kéo má»t lát Äã tìm thấy kế hoạch cải tạo và quy hoạch thôn Liêu cá»§a Cá» TrÄn Äá» ra khi anh còn tại chức. Sau bá»n nÄm, thôn Liêu Äã Äạt chuẩn nông thôn má»i, trá» thà nh má»t Äiá»m tham quan du lá»ch kiá»u mẫu. Mạch Mang Mang gõ tên Cá» TrÄn và o ô tìm kiếm, hầu hết thông tin ÄÆ°a ra Äá»u liên quan Äến chÃnh phá»§. Chá» trong vòng và i nÄm, anh Äã Äạt ÄÆ°á»£c thà nh tÃch Äáng ká» như thế. Dù trá»±c tiếp hay gián tiếp, không có gì ngạc nhiên khi anh có thá» má»t bưá»c lên mây trong giá»i chÃnh trá» vá»n vô cùng coi trá»ng thâm niên nà y. âChá» Mang Mang Æ¡i, chúng ta bắt ÄÆ°á»£c má»t con cá to nè.â Tiá»u Thất hét to, thu hút sá»± chú ý cá»§a cô trá» lại. Mang Mang nhìn vá» phÃa xa, nhìn thấy Tiá»u Thất Thất Äang ngá»i trên vai cá»§a Cá» TrÄn, tay giÆ¡ cao con cá Äá» cô nhìn cho rõ. Ãnh nắng chói chang, mây trá»i dà y Äặc, liên kết vá»i núi xanh tráºp trùng. Cá» TrÄn Äứng Äó, mặc áo phông trắng giản dá», mái tóc Äen hÆ¡i ưá»t, thân hình cao lá»n tuấn tú. Anh vững và ng Äứng Äó, mặt không Äá»i sắc, má»m cưá»i dá»u dà ng vá»i cô. Nụ cưá»i ấy vẫn y nguyên như khi anh mưá»i bảy tuá»i, là m trái tim Mang Mang rung Äá»ng không ngừng. Má»t dải cầu vá»ng phản chiếu lên vai anh. Cô không dám nhìn lâu, bá»i trong lòng cô biết rõ, cảnh tượng nà y chá» tá»n tại trong phút chá»c ngắn ngá»§i nà y mà thôi. Mạch Mang Mang choà ng chiếc khÄn lông Äá» rá»±c, Äá» há» má»i gương mặt nhá», cưá»i rạng rỡ Äáp lại. Äến khi trá»i Äã chạng vạng tá»i, bá»n há» thu xếp chuẩn bá» rá»i Äi thì má»t cáºu nhóc chạy Äến chà o tạm biá»t Tiá»u Thất. Trưá»c khi Äi Mang Mang nói vá»i cáºu nhóc hẹn gặp lại, cáºu Äáp lá»i: âTạm biá»t cô.â Cáºu vẫy tay vá»i Tiá»u Thất, chá» ká»p chà o Cá» TrÄn má»t câu: âGặp lại anh sau.â Cáºu còn chưa nói hết câu Äã vá»i chạy mất dạng. Trên ÄÆ°á»ng trá» vá», Mang Mang xụ mặt xuá»ng, Cá» TrÄn ho nhẹ má»t tiếng, nhẹ nhà ng nói: âEm không muá»n trưá»ng thà nh lên má»t tà sao? Tháºt ra thì á» tuá»i cá»§a em, có bá» gá»i là cô cÅ©ng bình thưá»ngâ¦â Mang Mang tức giáºn chá» và o anh: âAnh dám nói em như thế à ?!â Cá» TrÄn nắm lấy tay cô, lắc Äầu cưá»i tá»§m tá»m: âEm nhá» nhìn thấy sẽ há»c hư Äó.â Con ÄÆ°á»ng bÄng qua suá»i phÃa trưá»c ÄÆ°á»£c lát Äá, gáºp ghá»nh, có khe há» lá»n. Cá» TrÄn nắm lấy tay cô: âÄi từ từ thôi.â Sau khi bÄng qua suá»i anh vẫn không buông tay cô ra, ngầm Äá»i thà nh mưá»i ngón tay Äan và o nhau. Tiá»u Thất tinh ý chạy lên phÃa trưá»c, Äá» hai ngưá»i há» Äi á» phÃa sau. Khi hoà ng hôn buông xuá»ng, vạn váºt Äá»u ÄÆ°á»£c phá»§ má»t mà u Äá» và ng ấm áp. Mang Mang Äá»t nhiên nói: âAnh có nhá» trưá»c Äây chúng ta cÅ©ng hay cùng Äi dạo trong trưá»ng như thế nà y không?â Cá» TrÄn ngá» ngưá»i, không khá»i kinh ngạc nhìn cô. Từ khi á» chung Äến giá», bá»n há» chưa bao giá» trá»±c tiếp nhắc Äến chuyá»n trưá»c kia. Äó là khu vá»±c cấm cá»§a Mạch Mang Mang. Má»i lần chạm Äến Äó cô Äá»u rất miá»
n cưỡng, nhưng bây giá» cô lại cùng vá»i thần sắc thản nhiên, chá»§ Äá»ng nhắc lại chuyá»n xưa. Cá» TrÄn vô thức siết chặt tay cô, mắt nhìn thẳng phÃa trưá»c: âSao anh lại không nhá».â Äoạn ký ức ấy quá dá»u dà ng, quá ấm áp, là tia sáng rá»±c rỡ trong cuá»c Äá»i cá»§a cô. Cho nên sau nà y, cho dù có bá» tá»n thương, Äau khá» như thế nà o thì Mạch Mang Mang cÅ©ng không nỡ dùng sá»± oán háºn hay cÄm ghét phá»§ nháºn nó. Cô khẽ nói: âTháºt ra khi ấy ngà y nà o cÅ©ng Äá»u má»t má»i, dù chẳng có chuyá»n gì Äặc biá»t nhưng má»i khi ÄÆ°á»£c á» gần anh, em Äá»u cảm thấy hạnh phúc.â Cá» TrÄn nhìn cô: âMang Mangâ¦.â âNgõ vá» nhà bà ngoại anh rất tá»i, bà nói á» Äó có ngưá»i chết, còn có cả ma quá»· lảng vảng quanh Äó. Anh nói anh tin và o khoa há»c, nhưng anh vẫn rất sợ.â Cá» TrÄn cưá»i nhẹ: âTháºt ra thì anh không sợ.â Mạch Mang Mang hừ má»t tiếng: âEm biết thừa là anh gạt em mà , anh chá» muá»n em ôm anh tháºt chặt thôi.â Cá» TrÄn gáºt Äầu: âEm tháºt thông minh.â Mạch Mang Mang nheo mắt: âEm ÄÆ°Æ¡ng nhiên thông minh.â Cô từ từ nâng mắt, thôi không cưá»i nữa: âNhưng có ngưá»i luôn cho rằng em là Äá» ngá»c.â *** Lá»i cá»§a tác giả: Khi viết chương nà y, tôi Äang nghe bà i âStone Pathâ, có thá» vừa nghe vừa Än.
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương