Tâm Nhãn Tiá»m sưá»n xám Äóng cá»a, Vương Nhuế Chi không dá»n Äá» Äạc trên bà n may mà Äứng á» cá»a nhìn vá»ng ra ngoà i Äầu ngõ. Lương Thừa xuá»ng lầu rót nưá»c, trên sá»ng mÅ©i hằn vết lõm do Äeo mắt kÃnh, anh Äá»c sách ngá»i lâu quá nên cần hoạt Äá»ng gân cá»t má»t chút, anh Äi tá»i nói: âCó cần kéo cá»a cuá»n không bà ?â Vương Nhuế Chi Äáp: âKéo Äi, hầy, gần mưá»i giá» rá»i mà sao Uyá»n Lâm nó vẫn chưa vá» nữa, hôm nay nó Äâu có Äi há»c thêm.â Dá»±a theo tá»c Äá» xe taxi thì phải vá» nhà từ sá»m rá»i, Lương Thừa nói: âBà gá»i Äiá»n thoại há»i thá» Äi.â âBuá»i chiá»u nó nhắn tin cho bà , nói tan há»c bá» giáo viên giữ lại nên sẽ vá» muá»n. Nhưng mà thế nà y cÅ©ng quá muá»n rá»i, quy Äá»nh trưá»ng há»c không cho á» lại quá lâu.â NÄm Äó Lương Thừa Äi há»c mưá»i giá» rưỡi má»i hết tiết buá»i tá»i, hai nÄm nay quen sá»ng buông thả rá»i, cÅ©ng chẳng biết Äúng giá» là gì, vì thế anh không cảm thấy có gì lạ. Vương Nhuế Chi vẫn không yên tâm, sợ Kiá»u Uyá»n Lâm bá» giáo viên mắng nên buá»n bã, lỡ như tái phát bá»nh thì phiá»n phức, bà nói: âÄá» bà ra Äầu ngõ Äợi nó.â Lương Thừa bá»ng nhiên nhá» Äến tá»i hôm Äó Kiá»u Uyá»n Lâm ngá»i trưá»c cá»a bá» muá»i Äá»t, anh nhÃu mà y, nói: âÄá» con Äi cho.â Äầu ngõ tá»i thui không nhìn rõ, á» trên phá» thì sáng hÆ¡n má»t chút, và i cá»a tiá»m chưa Äóng cá»a, bảng hiá»u mà u sắc lòe loẹt tuy hÆ¡i quê mùa nhưng trông rất thân quen. Má»t chiếc xe buýt giảm tá»c dừng lại, Kiá»u Uyá»n Lâm xuá»ng xe từ cá»a sau. Trạm xe buýt cách ngõ má»t Äoạn ÄÆ°á»ng, cáºu như Äang Äi trên hoang mạc Sahara, balo chuyá»n từ vai trái sang vai phải, hai bá» vai ưá»t Äẫm má» hôi. Äi Äến giữa ÄÆ°á»ng dừng lại, cáºu móc Äiá»n thoại ra bấm sá» Lương Thừa. Vang lên ba tiếng, Lương Thừa bắt máy: âAlo?â Kiá»u Uyá»n Lâm hÆ¡i giáºt mình, giá»ng nói truyá»n ra từ Äiá»n thoại và giá»ng nói tháºt cá»§a Lương Thừa nghe không giá»ng nhau lắm, mang theo chút sóng Äiá»n, cùng vá»i gió Äêm và tiếng ve hòa lẫn và o nhau. âAnh Æ¡i, anh có nhà không?â Cáºu nói, âEm sắp Äến nhà rá»i, anh má» Äiá»u hòa trưá»c Äi.â Lương Thừa nói: âKhông á» nhà .â Kiá»u Uyá»n Lâm tiu nghá»u: âMuá»n thế nà y rá»i anh lại Äi Äòi nợ nữa à ? Em hết nói ná»i luôn! Thà nh phá» Bình Hải nà y sao có nhiá»u ngưá»i nợ tiá»n không trả thế? Còn có vương pháp nữa không?â Lương Thừa nói: âTôi ra ngoà i uá»ng nưá»c ngá»t.â Từng sợi lông vừa dá»±ng lên láºp tức ÄÆ°á»£c ép xuá»ng, nói xa xả má»t trà ng cÅ©ng thấy khô miá»ng rá»i, cáºu há»i: âAnh á» Äâu thế, em cÅ©ng muá»n uá»ng.â Lương Thừa trả lá»i: âQuay Äầu lại.â Kiá»u Uyá»n Lâm quay lại ngay tức thì, bên cạnh là má»t cái cây to, phÃa bên kia là con ÄÆ°á»ng. Cáºu hoang mang quay sang bên còn lại, hóa ra là cáºu Äang Äứng Äá»i diá»n cá»a hà ng tiá»n lợi, Lương Thừa ngá»i trên ghế chân cao sau tấm kÃnh. Là vá» trà mà bá»n há» Äã từng ngá»i Än khuya, Lương Thừa cầm má»t chai Coca Cola, còn trên cái bà n trưá»c mặt cáºu Äặt má»t cá»c soda mÆ¡ cuá»i cùng cá»§a cá»a hà ng, mà u mÆ¡ xanh và nưá»c có ga mà u trắng sóng sánh bên nhau. Äiá»n thoại vẫn chưa cúp, Kiá»u Uyá»n Lâm há»i: âAnh mua cho em hả?â Lương Thừa trả lá»i: âÄặt ÄÆ¡n Äi.â Kiá»u Uyá»n Lâm quên luôn tôn nghiêm là gì, khẽ nói: âEm hết tiá»n rá»i anh Æ¡i.â Lương Thừa nhìn cáºu rá»i nói: âMiá»
n phà có thá»i hạn.â Ãng chá»§ cá»a hà ng thấy lại là hai ngưá»i bá»n há» thì thá» dà i má»t hÆ¡i, tá»c Äá» dá»n hà ng cháºm lại. Mông Kiá»u Uyá»n Lâm ngá»i còn chưa vững Äã vá»i và ng bóc á»ng hút ra cắm và o, cáºu hút má»t ngụm tháºt lá»n rá»i há miá»ng âhà â má»t tiếng ngất ngây. ÄÆ°á»£c giải khát rá»i, cáºu tháo nắp cá»c ra ÄÆ°a cho Lương Thừa, nói: âAnh Æ¡i, anh thá» Äi.â Vá» chua cá»§a mÆ¡ rất ná»ng, Lương Thừa không thÃch, tháºm chà còn chau mà y ghét bá», nói: âTôi không thÃch chua.â âSảng khoái lắm Äó.â Kiá»u Uyá»n Lâm ấm ức thay cho soda, Äóng nắp lại uá»ng má»t mình, âEm rất thÃch.â Bá»n há» á» lại không bao lâu thì vá» nhà , Vương Nhuế Chi há»i bá» giáo viên giữ lại có chuyá»n gì, Kiá»u Uyá»n Lâm liếc Lương Thừa má»t cái, qua quýt nói không có gì. Trưá»c khi ngá»§, Kiá»u Uyá»n Lâm ngá»i xếp bằng trên giưá»ng, Äầu giưá»ng bà y ÄÆ¡n xin ứng tuyá»n vá» trà trưá»ng ban giám sát há»i há»c sinh. Cáºu Äã Äá»ng ý vá»i Äiá»u kiá»n cá»§a Äoạn Tư Tá»n. Trung há»c Äức Tâm rất xem trá»ng viá»c há»c sinh tham gia những chuyá»n nà y, ban giám sát là má»t bá» pháºn do há»c sinh tá» chức, tá»± duy trì tráºt tá»± và giúp Äỡ lẫn nhau vá» phương diá»n há»c táºp. Vá» phần trưá»ng ban, yêu cầu Äiá»m tÃch lÅ©y phải Äứng trong sá» hai mươi hạng Äầu khá»i, thà nh tÃch ná»i báºt và á»n Äá»nh, chưa từng phạm lá»i gì, ưu tiên cho những há»c sinh có kinh nghiá»m là m ban cán sá»± lá»p. Phương thức tuyá»n chá»n rất quá»c tế, tá»ng cá»ng có hai vòng diá»
n thuyết, cuá»i cùng là bá» phiếu dân chá»§. Kiá»u Uyá»n Lâm nhấc tay Äỡ trán, thầm mắng chá»i trong lòng. ââ Có phải Äoạn Tư Tá»n tá»i thá»i kỳ mãn kinh không, rõ rà ng có ý Äá» cá» Lương Thừa, tại sao cứ phải là m khó cáºu? Cáºu còn không thá» báo trưá»c cho Lương Thừa, lỡ như tranh cá» thất bại, Äoạn Tư Tá»n tháºt sá»± không tiến cá» anh nữa thì phải là m sao? Huá»ng há» cáºu cÅ©ng muá»n tặng cho Lương Thừa má»t bất ngá». Hôm Äó ngá»i há»c cùng má»t bà n, cáºu nhìn ra ÄÆ°á»£c Lương Thừa rất thÃch Äá»c sách, anh cÅ©ng nên kết thúc những ngà y tháng phiêu bạt Äá» vá» lại trưá»ng há»c rá»i. Kiá»u Uyá»n Lâm nhất thá»i dấy lên quyết tâm, cầm ÄÆ¡n xin ứng tuyá»n lên. Vì ân nhân cứu mạng, phải liá»u thôi, bất ká» thà nh công hay là thất bại. Lương Thừa không há» hay biết gì vá» chuyá»n nà y, dần dần phát hiá»n ra chá» trong má»t Äêm mà Kiá»u Uyá»n Lâm báºn Äến ná»i không thá» phân thân ÄÆ°á»£c, Äến cả Äi vá» sinh cÅ©ng cầm theo hai tá» giấy bản thảo. Ban Äầu, Kiá»u Uyá»n Lâm giữ bà máºt rất kÄ©, nhưng có má»t Äêm cáºu thức tá»i hai giá» sáng, gục ngá»§ ngay trên bà n. Lương Thừa xách cáºu lên, nhìn thấy bản thảo diá»
n thuyết vòng má»t. Cáºu Äà nh thừa nháºn mình muá»n tranh cá» chức trưá»ng ban, nhưng không nói gì khác nữa, Lương Thừa cÅ©ng không há»i. Từ nhá» Äã ÄÆ°á»£c Lâm Thà nh BÃch hun Äúc, Kiá»u Uyá»n Lâm rất có sá» trưá»ng trong viá»c viết bản thảo, thế nà o Äá» hùng há»n phấn chấn, thế nà o Äá» hòa nhã Äiá»m Äạm, cáºu Äá»u có thá» bắt ÄÆ°á»£c Äúng ý. Äá»i vá»i cáºu mà nói, viá»c khó là diá»
n thuyết trưá»c công chúng, dù gì Äến cả viá»c Äánh Äà n trưá»c mặt há» hà ng cáºu cÅ©ng muá»n trá»n quách Äi. Sau khi trau chuá»t bản thảo, cáºu leo lên sân thượng luyá»n táºp, sợ má» Äèn sẽ là m ngưá»i khác chú ý, vì thế chá» má» Äèn pin, Äứng trong Äêm tá»i lá»n giá»ng Äá»c diá»
n cảm. Kết quả Lương Thừa vừa lên lầu thì nhìn thấy chùm sáng trắng bay tá»i bay lui trên sân thượng, y như ma quá»·. Kiá»u Uyá»n Lâm Äá»c Äến khản cả giá»ng, ngáºm tá» giấy trong miá»ng leo xuá»ng cầu thang, leo ÄÆ°á»£c má»t ná»a phát hiá»n cầu thang Äứng yên má»t cách thần kỳ. Xuá»ng tá»i ban công vừa quay ngưá»i lại thì thấy Lương Thừa Äang Äứng khoanh tay dá»±a trên hà nh lang, không biết Äã Äứng từ khi nà o. âAnhâ¦â Bản thảo cưỡi gió chao liá»ng từ trên môi Kiá»u Uyá»n Lâm xuá»ng, âAnh Äứng Äây là m gì thế? Lương Thừa giÆ¡ tay ra Äón lấy, giÅ© má»t cái: âTôi còn tưá»ng là bầu cá» tá»ng thá»ng Mỹ, nên Äứng lại nghe thá» má»t lát.â Kiá»u Uyá»n Lâm thấy bẽ mặt quá, không tin lắm mà há»i: âAnh nghe rá»i, váºy anh cảm thấy thế nà o?â Lương Thừa cảm thấy âm sắc cá»§a chà ng thiếu niên nà y rất trong trẻo, phát âm tiếng Anh cÅ©ng rất chuẩn, nhưng tá»c Äá» nói khi nhanh khi cháºm, tiết tấu chưa á»n lắm. Anh quay ngưá»i vá» phòng, nói: âGió lá»n quá nghe không rõ, lần sau táºp nói á» trong phòng Äi.â Kiá»u Uyá»n Lâm Äuá»i theo sau: âLà m gì có gió Äâu, cầu thang cÅ©ng không lắc lư mà .â Thứ Tư là ngà y diá»
n ra vòng diá»
n thuyết, lần Äầu tiên Kiá»u Uyá»n Lâm thắt cà vạt má»t cách quy cá»§. Trưá»c khi lên sân khấu Diêu Phất nói vá»i cáºu Äừng cÄng thẳng, cứ xem sân khấu như Äà n piano, còn khán giả như các cô dì chú bác á» nhà . Cáºu cảm thấy mưá»i ngón tay tê dại. Khi tháºt sá»± Äứng trên sân khấu, Kiá»u Uyá»n Lâm không còn nhìn rõ những gương mặt bên dưá»i nữa, trong Äầu cáºu chá» nhá» Äến Lương Thừa, nhá» Äến cá»c soda mÆ¡ chua khi nuá»t xuá»ng lại trá» nên ngá»t ngà o. Diá»
n thuyết rất thuáºn lợi, trưá»c vòng diá»
n thuyết thứ hai có thá» tiến hà nh váºn Äá»ng bá» phiếu trong trưá»ng. Những ứng cá» viên khác Äá»u lợi dụng thá»i gian nghá» giữa tiết và tiết há»c buá»i tá»i Äá» Äi váºn Äá»ng á» má»i lá»p. Kiá»u Uyá»n Lâm chẳng thèm Äá Äá»ng gì, má»i giá» nghá» cáºu Äá»u gục trên bà n ngá»§ bù. Äi váºn Äá»ng từng lá»p quá tá»n sức lá»±c, cáºu chê má»t. Dây dưa Äến trưa thứ Sáu, Kiá»u Uyá»n Lâm cuá»i cùng cÅ©ng chá»u hà nh Äá»ng, dẫn theo mấy bạn há»c biết chÆ¡i nhạc cụ á» lá»p sá» Má»t kéo Äến má»t nÆ¡i mà dưá»ng như thầy trò toà n trưá»ng Äá»u có mặt ââ CÄn tin. Kèn clarinet, Äà n vÄ© cầm, kèn saxophone, Kiá»u Uyá»n Lâm biá»u diá»
n má»t mà n hòa tấu, thà nh viên cá»§a câu lạc bá» vÅ© Äạo và câu lạc bỠâm nhạc Äá»u bá» kéo theo, tất cả má»i ngưá»i á» cÄn tin vừa Än vừa uá»ng, vừa hát vừa nhảy như Äang má» má»t buá»i dạ tiá»c. Vì Äá» cám Æ¡n sá»± giúp Äỡ cá»§a bạn bè, Kiá»u Uyá»n Lâm khao các bạn Äi Än. Lúc gá»i món, cáºu trá»n ra má»t bên gá»i Äiá»n thoại cho Kiá»u VÄn Uyên, nÅ©ng ná»u nói: âBa Æ¡i, mau chuyá»n tiá»n cho con Äi, chuyá»n luôn hai tháng nha.â Äêm hôm Äó, Lương Thừa tá»±a Äầu giưá»ng tắt âm Äiá»n thoại. Kiá»u Uyá»n Lâm thì dá»±a và o bà n, nằng nặc Äòi táºp dợt má»t lần nữa, cáºu nói: âSáng mai là quyết chiến rá»i, anh nghe giúp em thêm má»t lát nữa Äi.â Lương Thừa phục cáºu luôn: âLần cuá»i cùng.â âDạ.â Kiá»u Uyá»n Lâm ÄÆ°a bản thảo cho anh, cáºu Äá»c thuá»c lòng, âEm bắt Äầu Äây.â Äêm Äã khuya, những con sâu trên cây cÅ©ng nép lá mà ngá»§, Kiá»u Uyá»n Lâm mặc quần ngá»§ bông ngắn, móng tay gãi gãi Äầu gá»i, tiết tấu Äã á»n Äá»nh rá»i nhưng Äầu gá»i thì Äá» á»ng má»t mảng. Lương Thừa cúi xuá»ng nhìn bản thảo, bá»ng nhiên anh ngưá»c lên nhìn Kiá»u Uyá»n Lâm. Cáºu Äứng hình, hoang mang há»i: âSao Äá»t nhiên nhìn em?â Lương Thừa nói: âChẳng lẽ khán giả không ÄÆ°á»£c nhìn cáºu sao?â Kiá»u Uyá»n Lâm nuá»t câu nói từ táºn Äáy lòng ââ Anh và khán giả không giá»ng nhau mà . Lương Thừa ngáp má»t cái. Kiá»u Uyá»n Lâm tiêu tán hết hứng thú, tiu nghá»u nói: âCó phải chán lắm không?â âCÅ©ng bình thưá»ng.â Lương Thừa trả lá»i, âDiá»
n thuyết không có gì má»i, hay là cáºu Äá»i sang hình thức khác Äi?â âÄá»i thà nh gì?â Lương Thừa trêu: âTấu nói.â (*) (*) tấu nói: má»t loại khúc nghá» cá»§a Trung Quá»c dùng những câu nói vui, há»i Äáp hà i hưá»c hoặc nói, hát Äá» gây cưá»i, phần nhiá»u dùng Äá» châm biếm thói hư táºt xấu và ca ngợi ngưá»i tá»t viá»c tá»t Kiá»u Uyá»n Lâm sững lại: âAnh không trêu em thì anh chết à !â Cáºu rá»i khá»i ghế bá» nhà o tá»i, Äá»nh cho Lương Thừa má»t Äấm nhưng không Äánh trúng, nắm Äấm bá» Lương Thừa bá»c lại trong tay anh, nhẹ nhà ng quáºt cáºu ngã lên giưá»ng. Vừa dÃnh lên Äá»m giưá»ng má»m mại là gân cá»t Kiá»u Uyá»n Lâm mất hết sức lá»±c, cáºu má»t má»i không muá»n là m gì hết, thương lượng vá»i Lương Thừa: âAnh Æ¡i, hôm nay em ngá»§ á» Äây ÄÆ°á»£c không?â Lương Thừa nói: âKhông ÄÆ°á»£c.â Kiá»u Uyá»n Lâm lưu luyến rá»i Äi, Äến cá»a tắt Äèn, á» trong bóng tá»i nhìn hình dáng Lương Thừa nằm trên giưá»ng là nhà nói: âNgà y mai nhất Äá»nh em sẽ là m ÄÆ°á»£c.â Hôm sau Lương Thừa thức dáºy, lầu hai Äã im phÄng phắc. Há»i trưá»ng lá»n cá»§a Äức Tâm cháºt kÃn ngưá»i, Kiá»u Uyá»n Lâm Äứng trong cánh gà , trên cỠáo sÆ¡ mi cà i huy hiá»u trưá»ng, á» túi áo phÃa trưá»c cất má»t chiếc cúc áo mà u trắng. Trưá»c khi lên sân khấu, cáºu bấm sá» Äiá»n thoại Lương Thừa. Lương Thừa Äeo tai nghe, dá»±a trên lan can ban công nghe máy. Cuá»c trò chuyá»n dông dà i là m thân máy nóng hầm háºp, lần nà y Kiá»u Uyá»n Lâm nghÄ© Äến tà i liá»u sinh há»c cáºu chụp lén, nghÄ© Äến những dòng chú giải viết ngoáy, nghÄ© Äến bà n tay ba nÄm trưá»c che trên mắt cáºu. Bà n tay Äó lái mô tô rất ngầu, khi vung nắm Äấm rất dữ, nhưng cáºu cà ng hy vá»ng bà n tay Äó có thá» cầm bút, tương lai theo Äuá»i ưá»c mÆ¡ mà cầm dao phẫu thuáºt. Äoạn Tư Tá»n ngá»i á» hà ng ghế Äầu tiên, trên chân Äặt má»t táºp há» sÆ¡, bên trong là thư Äá» cỠông Äã viết xong, cùng vá»i tá» sÆ¡ yếu lý lá»ch mà trợ giảng thà nghiá»m ứng tuyá»n phải Äiá»n. Khi tiếng vá» tay vang lên như sấm rá»n, Lương Thừa má»i cúp máy. Trong phòng bếp dưá»i lầu Äang nấu chè Äà o Äu Äá»§, mùi ngá»t thanh lan ra khắp nhà , Lương Thừa vá» phòng, ngá»i á» Äầu giưá»ng láºt má»t cuá»n sách má»i. Má»t tiếng Äá»ng há» sau, xe taxi rẽ và o ngõ chạy Äến táºn trưá»c cá»a nhà , vá» hà nh khách nóng vá»i Äá tung cá»a, trong tiếng trách cứ cá»§a tà i xế mà cất cao giá»ng: âLương Thừa! Anh Æ¡i!â Kiá»u Uyá»n Lâm không thèm thay già y Äã chạy lên lầu xông và o phòng ngá»§, thá» há»n há»n, sắc mặt kÃch Äá»ng Äá» á»ng lên. Con ngươi Lương Thừa Äen nhánh, nét cưá»i nhạt ẩn chứa trong Äó không dá»
nhìn ra, anh Äứng dáºy nói: âXem ra là Äắc cá» rá»i.â Kiá»u Uyá»n Lâm vá»n chẳng há» quan tâm tá»i chuyá»n là m trưá»ng ban, cáºu luá»ng cuá»ng má» táºp há» sÆ¡, Äá» hết giấy tá» bên trong lên giưá»ng. Cáºu toét miá»ng cưá»i: âAnh xem nè!â Lương Thừa liếc vá» phÃa Äá»ng giấy, thư má»i Äảm nhiá»m chức vụ trợ giảng thà nghiá»m, tá» sÆ¡ yếu lý lá»ch, thư Äá» cá» bá» Äè bên dưá»i, anh rút ra, nhìn thấy rõ chữ ký cá»§a Äoạn Tư Tá»n. Ãnh mắt anh chợt lạnh Äi, anh há»i: âÄây là gì?â âThư Äá» cá» trợ giảng thà nghiá»m Äó!â Kiá»u Uyá»n Lâm rất phấn khÃch, âThầy Äoạn là trưá»ng ban há»c vụ, có lá»i Äá» cá» cá»§a thầy ấy anh có thá» ÄÆ°á»£c nháºn và o, chá» cần vượt qua bà i kiá»m tra là có thá» là m trợ giảng á» Äức Tâm rá»i!â Lương Thừa lại nhìn sÆ¡ yếu lý lá»ch, nét sững sá» trên mặt thoáng lưá»t qua, anh nói: âÄoạn Tư Tá»n ÄÆ°a cho cáºu sao? Ãng ấy có còn nói gì vá»i cáºu nữa không?â Kiá»u Uyá»n Lâm ngẩng Äầu, há»n há» tranh công: âThầy ấy nói chá» cần em ÄÆ°á»£c chá»n là m trưá»ng ban giám sát há»c táºp lÃ ÄÆ°á»£c rá»i!â Lương Thừa vò nát tá» giấy, lạnh lùng há»i: âCáºu vì chuyá»n nà y mà Äi tranh cá»?â âPhải Äó, Äây là Äiá»u kiá»n thầy Äoạn ÄÆ°a ra.â Kiá»u Uyá»n Lâm nói, âEm hy vá»ng anh tham gia Äợt tuyá»n dụng nà y, nên há»i nhá» thầy ấy, thầy ấy nói em phải ÄÆ°á»£c chá»n là m trưá»ng ban. Em tháºt sá»± ÄÆ°á»£c chá»n Äó, hôm nay vừa xuá»ng sân khấu là thầy ấy Äã ÄÆ°a ngay cho em!â Lương Thừa là m thinh má»t há»i, giáºn Äến ná»i báºt cưá»i, chế nhạo cáºu: âÄúng là khá» khạo, ông ấy ÄÆ°a ra Äiá»u kiá»n là cáºu nháºn lá»i ngay sao?â âVì anh nên em má»i Äá»ng ý.â Kiá»u Uyá»n Lâm lại gần, hai tay ôm lấy cánh tay Lương Thừa, âAnh Æ¡i, anh Äiá»n sÆ¡ yếu lý lá»ch trưá»c Äi, anh có ảnh chưa? Không có thì buá»i chiá»u chúng ta Äi chụp, còn có thẻ ngân hà ng nữa, Äá» còn trả tiá»n lương chứ.â Bá»ng nhiên, Lương Thừa Äẩy cáºu ra, nói: âTôi sẽ không Äá»ng ý.â Kiá»u Uyá»n Lâm ngây ra: âTại sao?â âKhông tại sao cả.â Lương Thừa chá»ng Äá»i rất rõ rà ng, âTôi không bảo cáºu là m những chuyá»n nà y, sau nà y Äừng tá»± tiá»n là m theo ý mình nữa.â Kiá»u Uyá»n Lâm bá» giá»i má»t cháºu nưá»c lạnh xuá»ng Äầu, bá»i vì Äó là Lương Thừa nên cà ng lạnh hÆ¡n, là m hÆ¡i nóng toà n thân Äá»u tiêu tán hết. Cáºu ngẩn ra má»t há»i má»i lên tiếng: âEm không nói anh biết⦠là vì muá»n cho anh má»t bất ngá».â Lương Thừa nói: âTôi không cần.â Kiá»u Uyá»n Lâm không Äầu không Äuôi há»i: âKhông cần cái gì? Công viá»c, bất ngá», hay là không cần em? Bá»i vì không cần, cho nên anh má»i không quan tâm sao?â âÄúng.â Lương Thừa lạnh nhạt nói, âTất cả những thứ trên tôi Äá»u không quan tâm.â âThà nh tÃch cá»§a anh tá»t như thế, sách cÅ©ng không rá»i tay.â Kiá»u Uyá»n Lâm không chá»u từ bá», âVì sao anh cứ muá»n Äi Äòi nợ, Äi mạo hiá»m? Công viá»c nà y chẳng lẽ không tá»t bằng những thứ vá» vẩn Äó ư?â Lương Thừa trả lá»i: âCuá»c sá»ng cá»§a tôi vá»n dÄ© Äã vá» vẩn rá»i, bá» há»c, Äánh nhau, hôm nà o Äó bá» ngưá»i ta Äâm cho má»t nhát, thá»nh thoảng có cảnh sát tìm tá»i táºn cá»a, cáºu thấy không vừa mắt thì có thá» Äuá»i tôi Äi.â Kiá»u Uyá»n Lâm kiên nhẫn Äến cá»±c Äá», lá»n giá»ng gà o lên: âNhưng em không muá»n anh sá»ng như váºy!â Lương Thừa nhìn thẳng và o mắt cáºu, cÅ©ng cất cao âm lượng: âTôi sá»ng hay chết, sá»ng như thế nà o cÅ©ng Äâu có ảnh hưá»ng gì Äến cáºu Äâu phải không? Äóa hoa trong nhà kÃnh như cáºu có thá» nà o Äừng quan tâm Äến cá» dại chá»u khá» như thế nà o ÄÆ°á»£c không?â âAnh từng cứu em, em báo Äáp anh có gì là sai sao?â âTôi không cần cáºu báo Äáp.â Má»i má»t chữ Lương Thừa nói ra Äá»u rất nặng ná», âTôi cÅ©ng không muá»n nợ tình cá»§a cáºu.â âTình gì?â Kiá»u Uyá»n Lâm há»i, âTình bạn ư?â Hôm nay cáºu Äã nói quá nhiá»u, cá» há»ng Äau nhói lên, từng âm lên dưá»ng như Äá»u vỡ giá»ng: âAnh chưa từng coi em là bạn! Anh xem em là hà ng xóm phòng Äá»i diá»n, là chó con, anh vui thì anh Äá»i xá» tá»t vá»i em, anh bá»±c bá»i thì cách xa em ngà n cây sá»!â Cáºu bùng ná» tháºt rá»i: âLương Thừa, thân vá»i anh má»t chút, gần anh thêm má»t chút, mẹ kiếp sao lại khó như váºy?! Ứng Tiá»u Quỳnh thì ÄÆ°á»£c, lão Tứ thì ÄÆ°á»£c, Tiá»u Nhạc cÅ©ng có thá» ÄÆ°á»£c, tại sao chá» mình em là không ÄÆ°á»£c!â Lương Thừa vẫn rất cứng Äầu, tà n nhẫn nói: âBá»i vì chúng ta không phải ngưá»i chung ÄÆ°á»ng.â
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com
Báo lỗi chương