"Tần Sương, dù sao em cũng là chị của Tần Uyển, bình thường cãi vã thì thôi, nhưng đây là chuyện quan trọng như thi đại học, em cũng không muốn chứng kiến sao?"
Anh ta dừng một chút, ánh mắt mang theo sự dò xét.
"Hay là em sợ em ấy đỗ mà em trượt, nên mới tránh mặt?"
Tần Sương đã quá thất vọng về anh ta, nghe vậy, cô không nhịn được mà bật cười.
"Ninh Thần Sanh, ngay cả anh cũng nghĩ em không đỗ được sao?"
Ninh Thần Sanh im lặng trong giây lát rồi nói: "Dù sao em cũng đã bỏ học đi làm ở nhà máy quá lâu rồi…"
Tần Sương nhìn người đàn ông từng là người hùng trong lòng cô, giờ đây lại mang định kiến với cô chỉ vì quá khứ ấy.
"Vậy thì anh cứ đi chứng kiến khoảnh khắc vinh quang của cô ta đi."
Cô thản nhiên nói, sau đó đeo túi rời đi mà không ngoảnh đầu lại.
—
Cô đến Sở Giáo dục vừa kịp lúc trước khi nhân viên nghỉ trưa.
Nhận được điểm số, cô lập tức biết mình đã đỗ.
Khi nhân viên báo tin, họ còn chúc mừng cô: "Chúc mừng đồng chí nhỏ! Nghe nói em đứng thứ ba toàn quốc, là nhân tài của đất nước đấy!"
Tần Sương có ký ức từ kiếp trước nên cô biết rõ với thứ hạng này, trường đại học chắc chắn sẽ cử người đến tận nhà đón cô nhập học.
Cô phải nhanh chóng về nhà thu dọn đồ đạc thôi!
Tần Sương vui vẻ cảm ơn, bước ra ngoài, cảm giác như mỗi bước chân đều đang giẫm trên mây, nhẹ bẫng.
Không thể tin được, sống lại một lần nữa, cô không chỉ thay đổi số phận mà còn có thể thi đỗ trường đại học hàng đầu!
Lúc trở về quân khu, cô lập tức nộp đơn ly hôn, định bụng quay lại nói chuyện ly hôn chính thức với Ninh Thần Sanh.
Vừa bước vào khu tập thể, một người hàng xóm vội vã chạy đến trước mặt cô với vẻ mặt đầy lo lắng.
"Đồng chí Tần Sương, đồng chí Tần Uyển vì trượt đại học mà làm loạn đòi tự sát! Doanh trưởng Ninh nhờ tôi nhắn lại, bảo cô về thì lập tức đến bệnh xá ngay!"
Bước chân của Tần Sương hơi khựng lại, sau đó chỉ thản nhiên gật đầu: "Cảm ơn, tôi biết rồi."
Nói rồi cô đi thẳng lên lầu, bắt đầu tập trung thu dọn đồ đạc, quyết không để bất kỳ ai có cơ hội thay đổi cuộc đời mình nữa.
Những thứ không cần thiết cô đều bỏ đi, cuối cùng chỉ giữ lại một chiếc vali quần áo và đồ dùng thiết yếu vừa đủ.
Chỉ cần phòng tuyển sinh đến đón, cô sẽ rời khỏi đây ngay lập tức.
Vừa ký xong đơn ly hôn đặt trên bàn, bên ngoài khu tập thể bỗng vang lên tiếng chiêng trống tưng bừng náo nhiệt.
Có người trong viện lớn tiếng gọi lên lầu: "Đồng chí Tần Sương, giấy báo nhập học của cô đến rồi ——"