Tu hành không có năm tháng, thời gian tựa như nước chảy. Rất nhanh, 5 năm lặng lẽ đi qua. Huyền Hoàng giới. Bắc Hải. Trần Đạo Huyền mặc đạo bào màu trắng, đứng bên bờ biển sóng biển mãnh liệt. Trước mặt hắn, một thân thể hình người đang dần ngưng tụ, nhìn kỹ, khung xương, huyết nhục, kinh mạch của thân thể này đang dần sinh ra. Nhưng đến khi sắp hình thành quả đầu trọc, cơ thể này lại trực tiếp sụp đổ. Roạt —— Huyết nhục trực tiếp nổ vụn, trên bãi biển là một đống thịt vụn máu đỏ tươi. Huyết nhục vỡ vụn rơi xuống trước người Trần Đạo Huyền, tự động bị một cỗ lực lượng vô hình ngăn trở, không bắn tung tóe lên đạo bào màu trắng của hắn. - Vẫn không được sao? Trần Đạo Huyền thở dài: - Không đến Tạo Vật cảnh, quả nhiên muốn sáng tạo sinh mệnh có linh tính là không có khả năng. Thời gian 5 năm, cảnh giới đại đạo của Trần Đạo Huyền đột nhiên tăng mạnh, cách Tạo Vật cảnh cũng chỉ là một bước. Đến lúc này, khoảng cách ước định 12 năm giữa hắn và Ngũ Hà thiên tôn cũng chỉ mới qua một nửa. Nhưng phỏng chừng Ngũ Hà thiên tôn cũng không nghĩ tới, Trần Đạo Huyền có thể tiến bộ thần tốc như thế. Dựa theo tính toán của Ngũ Hà thiên tôn, Trần Đạo Huyền cũng chỉ là có hy vọng trong vòng 12 năm đột phá tới Tạo Vật cảnh. Nếu hắn có thể thành công đột phá Tạo Vật cảnh trong vòng 12 năm, vậy không cần phải nói nhiều, Trần Đạo Huyền sẽ đạt được một lần cơ duyên ngàn năm khó có được. Nếu hắn không cách nào đột phá tới Tạo Vật cảnh trong vòng 12 năm, mặc dù Ngũ Hà thiên tôn muốn dìu dắt hắn, Trần Đạo Huyền cũng không bắt được cơ duyên lần này. Trải qua 5 năm tu hành tại phủ đệ Ngũ Hà thiên tôn. ầ ề ế ắ ấ ề Trần Đạo Huyền đã biết được, hắn chỉ là một vị trong rất nhiều danh ngạch dự bị của Ngũ Hà thiên tôn mà thôi. Tại phủ đệ Ngũ Hà thiên tôn, hậu bối như hắn, Ngũ Hà thiên tôn lựa chọn rất nhiều. Đương nhiên, Trần Đạo Huyền sẽ không oán hận đối phương. Dù sao cơ duyên đột phá Độ Kiếp kỳ là ngàn năm khó có được, Ngũ Hà thiên tôn vừa vặn lại có một danh ngạch đề cử, tu sĩ để mắt tới danh ngạch đề cử này nhất định đếm không xuể. Trong những danh ngạch thay thế này, đại đa số người chưa chắc là đối tượng Ngũ Hà thiên tôn thật lòng muốn lựa chọn. Có rất nhiều là vì ân tình và bất đắc dĩ, mới cho đối phương một cơ hội tranh thủ cái danh ngạch đề cử này. Mà Trần Đạo Huyền lại là người Ngũ Hà thiên tôn thật lòng coi trọng. Nếu không, lấy bối cảnh thực lực của Trần Đạo Huyền, tuyệt đối sẽ không được một vị Chuẩn bát kiếp Thiên Tôn dìu dắt như thế. Lui một vạn bước, mặc dù 6 năm sau, thực lực của Trần Đạo Huyền vẫn không đủ, không đạt được danh ngạch đề cử cuối cùng của Ngũ Hà thiên tôn, bản thân hắn cũng không thua thiệt chút nào. Bởi vì dựa theo tốc độ tu luyện này, 6 năm sau, Trần Đạo Huyền đột phá vào Tạo Vật cảnh là chuyện chắc như đinh đóng cột. Thậm chí, một giây sau Trần Đạo Huyền liền thăng cấp lên Tạo Vật cảnh cũng không phải là chuyện không thể xảy ra. Điều này có nghĩa, 12 năm tu hành ở đây, tiết kiệm được ít nhất mấy trăm năm thậm chí hơn 1000 năm khổ công của Trần Đạo Huyền ở bên ngoài. Nếu không, với hơn một trăm vị Nguyên Anh chân quân trong Huyền Hoàng giới, thì còn chưa biết ngày tháng năm nào mới có thể khuếch trương Huyền Hoàng giới đến đường kính ba mươi vạn km. So sánh với phủ đệ Ngũ Hà thiên tôn. Huyền Hoàng giới của Trần Đạo Huyền quả thực chính là một cái trên trời, một cái dưới đất, hai cái này căn bản không thể so sánh. Mà kỳ ngộ này cũng là kỳ ngộ lớn nhất mà Trần Đạo Huyền thu được từ khi tu hành tới nay tới nay. Luận sự giúp đỡ hắn, ở một mức độ nào đó, thậm chí ngay cả truyền thừa Vạn Tinh Hải cũng không thể so sánh được. Tuy nói Trần Đạo Huyền biết truyền thừa Vạn Tinh Hải có lai lịch rất lớn, nhưng giới yêu họa Chân Yêu giới lửa xém lông mày. Truyền thừa Vạn Tinh Hải trợ giúp có nhiều hơn đối với tương lai của hắn, thì cũng không bằng bây giờ nhanh chóng tăng lên tu vi cùng thực lực của hắn. ầ ề ắ ấ ắ Bởi vì Trần Đạo Huyền tin chắc, lấy kim sắc kinh văn trong thức hải của hắn, mặc dù không có truyền thừa Vạn Tinh Hải, thành tựu tương lai của hắn cũng sẽ không thấp. Đối với Trần Đạo Huyền mà nói, vấn đề trước mắt mới là cấp bách nhất. Nhìn vết máu trên bãi biển, Trần Đạo Huyền phất phất tay, bãi biển một lần nữa sạch sẽ. Gật đầu, Trần Đạo Huyền thân hình chợt lóe lên, biến mất ở Huyền Hoàng giới. Hiện giờ hắn bị kẹt ở ngưỡng cửa Tạo Vật cảnh, tiếp tục bế quan khổ tu đã không có tác dụng lớn lắm, Trần Đạo Huyền tĩnh cực nghĩ động, chuẩn bị ra phủ đệ Ngũ Hà thiên tôn, du ngoạn phụ cận Thiên Tôn sơn một phen. Chỉ là hắn vừa mới đi ra khỏi Huyền Hoàng giới, liền nhìn thấy một luồng độn quang bay tới. Đảo qua thần thức, Trần Đạo Huyền thấy rõ người tới, liền đứng tại chỗ chờ đợi. - Linh Tịch tiên tử. Nhìn thấy người tới từ xa, Trần Đạo Huyền liền chắp tay thi lễ với đối phương. Người tới không phải là ai khác, chính là nữ nhi của Ngũ Hà thiên tôn - Nhiễm Linh Tịch, trong một đôi nữ nhi của Ngũ Hà thiên tôn, Nhiễm Linh Tịch là muội muội. So với tỷ tỷ Nhiễm Tiên Viện, muội muội Nhiễm Linh Tịch càng hoạt bát hơn. Chuyện Ngũ Hà thiên tôn tuyển chọn rất nhiều tu sĩ, là nhờ Linh Tịch tiên tử nói cho hắn biết. Hơn nữa theo Linh Tịch tiên tử dự đoán, trong tất cả Nguyên Thần đạo quân được tuyển chọn, khả năng Trần Đạo Huyền lấy được danh ngạch là nhỏ nhất. Bởi vì các tu sĩ khác đã sớm đạt tới Tạo Vật cảnh, có người thậm chí đã thăng cấp đạo quân Tạo Vật cảnh nhiều năm, nói không chừng chỉ chờ một cơ hội, liền có thể tự mình đột phá đến Độ Kiếp kỳ. So sánh với những tu sĩ này, chỉ có Trần Đạo Huyền Thế Giới cảnh tầng năm, tự nhiên là người có hy vọng xa vời nhất. Đây cũng là nguyên nhân vì sao Trần Đạo Huyền tu hành ở trước vực sâu lâu như vậy, nhưng lại cơ hồ không nhìn thấy tu sĩ được tuyển chọn khác. Bởi vì các tu sĩ được tuyển chọn khác đã sớm thăng cấp đến đạo quân Tạo Vật cảnh, cảnh giới đại đạo tiến không thể tiến, cho nên chỉ có thể chờ đợi cơ duyên, hoặc là tự mình đột phá Độ Kiếp kỳ. Nhưng so với tự mình đột phá Độ Kiếp kỳ, mượn cơ duyên đột phá đến tu vi Độ Kiếp có tỷ lệ thành công gấp không chỉ mười lần, loại cơ duyên này, đương nhiên không có bất kỳ người nào nguyện ý bỏ qua. ấ ấ ế ồ Linh Tịch tiên tử giấu hai tay sau lưng, mặc một thân váy gấp nếp màu hồng nhạt, độn quang chợt lóe, liền đi tới trước người Trần Đạo Huyền. Nàng nghiêng đầu nhỏ nhìn về phía Trần Đạo Huyền, tò mò nói: - A, sao hôm nay ngươi không tu hành, cũng không có đi khuếch trương Huyền Hoàng giới của ngươi? Trong ấn tượng của Nhiễm Linh Tịch, mấy năm nay Trần Đạo Huyền tựa như một khổ tu sĩ. Cả ngày ngoại trừ tu hành chính là tu hành. Cho dù là nàng ngẫu nhiên đến vực sâu này lĩnh ngộ đại đạo, vị tu sĩ tên là Trần Đạo Huyền này cũng không thèm để ý tới, dường như đối phương căn bản không thèm để ý thân phận của nàng. Điều này làm cho Nhiễm Linh Tịch tiên tử từ nhỏ đã được mọi người nâng niu trong lòng bàn tay dâng lên lòng hiếu kỳ. Sau đó, nàng mượn việc tiết lộ tình báo danh ngạch đề cử cho Trần Đạo Huyền làm điều kiện, hai người mới chậm rãi trở nên quen thuộc. Tất nhiên, đây cũng chỉ là sự quen thuộc mà nàng tự nhận định. Mặc dù tu vi của Linh Tịch tiên tử đã đạt tới chân quân Thế Giới cảnh tầng một, nhưng trong mắt Trần Đạo Huyền, Linh Tịch tiên tử chỉ như một đứa trẻ. Về mặt tâm tính, không khác gì những đứa trẻ học tập trong tộc học Trần gia. Dưới sự che chở của Ngũ Hà thiên tôn, Linh Tịch tiên tử được bảo vệ quá tốt, thế cho nên nàng căn bản không biết trên đời này còn có đau khổ, còn có tranh đấu, càng không biết nhân tộc đang phải đối mặt với uy hiếp cực lớn của giới yêu. Trong thế giới của nàng, cuộc sống trong động phủ đệ của Ngũ Hà thiên tôn trên Thiên Tôn sơn chính là toàn bộ của nàng