Đưa mắt nhìn theo Ngũ Hà thiên tôn rời đi. Trần Đạo Huyền nhìn lại vực sâu trước mắt, hắn không vội vàng tìm hiểu đại đạo, mà là lấy Địa Châu của Ngũ Hà thiên tôn cho hắn mượn ra cẩn thận quan sát trước. Trần Đạo Huyền quan sát một lát, chợt thân hình biến mất tại chỗ. Sau một khắc. Thân hình Trần Đạo Huyền đã xuất hiện ở trong Huyền Hoàng giới. Bây giờ, được chân quân của Huyền Thanh đạo minh bị bắt tù binh cày cấy, Huyền Hoàng giới đã là một thế giới khổng lồ, đường kính vượt qua ba ngàn dặm. Nhưng so với thế giới đạo quân khác, Huyền Hoàng giới của Trần Đạo Huyền vẫn có chút quá mức đơn sơ. Theo hắn đột phá đến Nguyên Thần kỳ, Huyền Hoàng giới đã trực tiếp quan hệ đến thực lực bản thân hắn. Bởi vậy, đối với việc mở rộng Huyền Hoàng giới, Trần Đạo Huyền vẫn luôn coi trọng. Nhưng coi trọng thì coi trọng, mở rộng thế giới có hạn chế riêng của nó, mặc dù Trần Đạo Huyền muốn nhanh chóng khuếch trương, nhưng cũng là hữu tâm vô lực. So với các đạo quân khác, khuếch trương Huyền Hoàng giới cần tạo hóa lực, Trần Đạo Huyền không thiếu. Cái hắn thiếu chính là thời gian mà các đạo quân khác không coi trọng nhất. Chân giẫm lên vùng đất kiên cố của Huyền Hoàng giới, nhìn đồng cỏ xanh mướt dưới chân, xa xa mới nhìn thấy ngọn núi góc cạnh, Trần Đạo Huyền âm thầm gật đầu. Tuy nói thời gian hắn bước vào Thế Giới cảnh tầng ba cũng không dài lắm, nhưng dưới sự nỗ lực của hơn một trăm vị chân quân, nồng độ linh khí cùng với hoàn cảnh địa mạo của Huyền Hoàng giới có vẻ càng ngày càng có sinh cơ. Không thể không thừa nhận, đám người Diêu Thải Y làm khá tốt, không có lười biếng. Chợt, Trần Đạo Huyền lật bàn tay, một viên linh châu màu vàng đất xuất hiện trong lòng bàn tay hắn, chính là chí bảo mà Ngũ Hà thiên tôn cho hắn mượn – Địa Châu. Dựa theo phương pháp Ngũ Hà thiên tôn dặn dò hắn, Trần Đạo Huyền nhẹ nhàng ném Địa Châu tới trước. ố Dưới tác dụng trọng lực, Địa Châu không ngừng rơi xuống, kỳ quái chính là, Địa Châu vừa tiếp xúc với mặt đất thì liền chui vào trong bùn đất. Với tư cách là chủ nhân của Huyền Hoàng giới, Trần Đạo Huyền tự nhiên có thể cảm giác được, Địa Châu đang không ngừng chìm xuống, hơn nữa tốc độ chìm vô cùng nhanh. Cơ hồ trong nháy mắt, Địa Châu đã chìm vào trong địa hạch của Huyền Hoàng giới. Địa Châu vừa mới tiến vào địa hạch, liền đứng yên bất động. Tiếp theo, toàn bộ thế giới bắt đầu rung động. - Huh? Trần Đạo Huyền là chủ nhân của Huyền Hoàng giới, tất nhiên cảm giác được Huyền Hoàng giới khác thường. Biên độ rung động của Huyền Hoàng giới từ ban đầu còn nhỏ bé, tiếp đó càng ngày càng kịch liệt. Nhưng trong cảm giác của Trần Đạo Huyền lại không phải như vậy, hắn có thể cảm giác được, Huyền Hoàng giới đang nhanh chóng khuếch trương với tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được. Hơn nữa tốc độ khuếch trương này, so với trước đây hơn một trăm chân quân lợi dụng tạo hóa lực khuếch trương, quả thực khác nhau một trời một vực. ...... Huyền Hoàng giới. Bắc Hải. Một vị tiên tử phiêu phiêu, đang cầm bình ngọc trong tay, lan tỏa tạo hóa lực xuống nước biển. Chợt, nước biển ở Bắc Hải sôi trào dữ dội. Diêu Thải Y cả kinh, nàng sợ Huyền Hoàng giới xảy ra chuyện. Phải biết rằng, sự tồn tại của Huyền Hoàng giới là bảo đảm cho đám tù binh chân quân bọn họ có thể sống sót. Nếu Huyền Hoàng giới xảy ra chuyện, Diêu Thải Y rất khó đoán được, Trần Đạo Huyền trong cơn giận dữ sẽ trừng phạt các nàng như thế nào. Đến lúc đó, sợ rằng bọn họ sẽ phải đứng giữa làn ranh sự sống và cái chết. Khi nàng cảm thấy sợ hãi, lại kinh ngạc nhận thấy khu vực biển Bắc Hải đang mở rộng điên cuồng, không, chính xác nói, biên giới của Huyền Hoàng giới đang mở rộng nhanh chóng. Nhưng mà... Làm sao có thể? Mấy năm nay, vẫn là Diêu Thải Y các nàng tự mình khuếch trương Huyền Hoàng giới, đối với tốc độ khuếch trương của Huyền Hoàng giới, đám chân quân các nàng đã sớm hiểu rõ. ề Cho dù Huyền Hoàng giới dư thừa tạo hóa lực, thì cũng không có khả năng khuếch trương nhanh như vậy, nếu không, lần trước Trần Đạo Huyền sẽ không tức giận như vậy. Ngay khi nàng kinh ngạc bất định, trong thức hải vang lên một giọng nói quen thuộc. - Không cần phải hoảng, là ta! - Chủ nhân! Diêu Thải Y vội vàng cúi đầu. Không chỉ là nàng, giờ khắc này trong thức hải của tất cả chân quân Huyền Hoàng giới đều vang lên thanh âm của Trần Đạo Huyền. Với tư cách là người thi thuật Hồn Ấn, đám chân quân này đều đã là nô bộc linh hồn của Trần Đạo Huyền rồi, trải qua mấy năm Hồn Ấn cải tạo, đám chân quân bọn họ đã sớm hết lòng đối với Trần Đạo Huyền rồi. Nói đám người bọn họ là thủ hạ trung thành nhất của Trần Đạo Huyền cũng không quá đáng. Nếu không phải như thế, Trần Đạo Huyền cũng sẽ không yên tâm giao Huyền Hoàng giới cho bọn họ khuếch trương. ...... Phía bên kia. Trần Đạo Huyền vừa trấn an thủ hạ của hắn xong, liền thán phục nói: - Tốc độ khuếch trương thật nhanh, so với lúc trước sử dụng tạo hóa lực, lợi dụng lực lượng Địa Châu khuếch trương Huyền Hoàng giới, tốc độ bán nhanh hơn 1000 lần! Dường như nghĩ đến cái gì đó, Trần Đạo Huyền ý niệm khẽ động. Địa Châu nằm ở địa hạch nhanh chóng nổi lên, rất nhanh, Địa Châu liền bị Trần Đạo Huyền lấy ra từ sâu trong địa hạch. Trần Đạo Huyền làm như vậy, tự nhiên không phải không cần nó. Mà là hắn nhớ tới lời của Ngũ Hà thiên tôn, dường như Địa Châu phối hợp sử dụng tạo hóa lực thì sẽ phát huy ra hiệu quả khuếch trương thế giới càng khủng bố. Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền lập tức lấy ra mấy bình tạo hóa lực, đổ vào Địa Châu. Quả nhiên, Địa Châu tựa như một miếng bọt biển vĩnh viễn cũng sẽ không thấm ướt, tạo hóa lực đổ lên trên Địa Châu, trong chớp mắt liền bị nó hấp thu sạch sẽ. Trần Đạo Huyền đổ hết tổng cộng 1000 vạn giọt tạo hóa lực, lúc này mới dừng động tác. Ước lượng Địa Châu trong tay hấp thu 1000 vạn giọt tạo hóa lực, Trần Đạo Huyền cảm giác nó dường như nặng hơn một xíu. ầ - Thật thần kỳ! Hấp thu nhiều tạo hóa lực như vậy, trọng lượng lại hầu như không có biến hóa gì. Phải biết rằng, Địa Châu cũng không phải là bảo vật không gian, bên trong cũng không ẩn chứa không gian, nhìn từ bên ngoài, đây chỉ là một viên linh châu phổ thông tiên thiên hình thành mà thôi. Trần Đạo Huyền lại ném nó xuống đất, Địa Châu lại chui vào địa hạch. Lúc này đây, tốc độ khuếch trương Huyền Hoàng giới nhanh hơn. Trần Đạo Huyền nhắm hai mắt lại, yên lặng cảm giác được sự khuếch trương của Huyền Hoàng giới, một lúc lâu sau, hắn mở hai mắt ra, âm thầm nói: - Tốc độ nhanh hơn trước gấp mười lần. Chỉ là không biết, 1000 vạn giọt tạo hóa lực này có thể duy trì được bao lâu! Suy nghĩ một chút, Trần Đạo Huyền nói với Diêu Thải Y đang ở vùng đất Bắc Hải: - Mau đến đây gặp ta. Trong thức hải của Diêu Thải Y xuất hiện phương vị của Trần Đạo Huyền. Nàng vội vàng cúi đầu đáp: - Dạ, chủ nhân. Không lâu sau. Diêu Thải Y đã cưỡi độn quang đi tới vị trí của Trần Đạo Huyền. Nhìn Trần Đạo Huyền một thân đạo bào màu trắng, tựa như thiên nhân, Diêu Thải Y không dám nhìn thẳng, vội vàng cúi đầu nói: - Chủ nhân, không biết ngài tìm nô tỳ là có chuyện gì? Nhìn bộ dáng thật cẩn thận của Diêu Thải Y, rất khó liên hệ nàng với U Nguyệt cung chủ lúc trước. - Từ hôm nay trở đi, ngươi và thuộc hạ của ngươi không cần mở rộng Huyền Hoàng giới nữa. Nghe nói như vậy, gương mặt Diêu Thải Y trắng bệch, nàng còn tưởng rằng đám người các nàng làm sai cái gì đó, chọc giận chủ nhân, lập tức muốn cầu xin tha thứ. Trần Đạo Huyền nhìn ra tâm tư của nàng, khoát tay nói: - Việc này không liên quan đến các ngươi, ngươi chỉ cần nghe theo phân phó là được. - Dạ, chủ nhân. Diêu Thải Y đè tâm tư nhỏ xuống, cúi đầu tuân lệnh. - Nơi này chôn một viên bảo châu, ta cần ngươi ở chỗ này thủ hộ nó, chờ khi nào tốc độ khuếch trương Huyền Hoàng giới giảm xuống, ngươi liền thông qua ồ Ấ ế Hồn Ấn ở trong thức hải thông tri cho ta, biết chưa? Mặc dù trong lòng có quá nhiều nghi hoặc, nhưng đối mặt với mệnh lệnh của Trần Đạo Huyền, Diêu Thải Y không dám chần chờ. Nàng vội vàng gật đầu đáp lệnh nói: - Biết rồi, chủ nhân. Thấy thế, Trần Đạo Huyền hài lòng gật gật đầu, thân hình lập tức biến mất ở Huyền Hoàng giới. Nhìn theo Trần Đạo Huyền rời đi, lúc này Diêu Thải Y mới hơi thở phào nhẹ nhõm. Thì ra Huyền Hoàng giới nháo ra động tĩnh lớn như vậy, là có liên quan đến viên bảo châu chôn dưới đất.