Trong động thiên tiểu tháp. Thi thể giới yêu chất đống như núi, bị trùng binh gặm nhấm, đang giảm bớt với tốc độ bằng mắt thường có thể thấy được. Đổi lại, là từng con trùng binh nhất tinh thăng lên trùng binh nhị tinh. Trần Đạo Huyền đứng ở một bên, yên lặng nhìn cảnh tượng trùng binh thôn phệ tiến hóa, trong lòng âm thầm tính toán lượng tài nguyên hao phí cần cho mỗi một trùng binh tiến hóa. Cuối cùng, khi 5 ngàn trùng binh nhất tinh đều tiến hóa thành trùng binh nhị tinh, 400 vạn giới yêu thi thể tiêu hao khoảng một nửa. Nhìn thấy cảnh này. Trần Đạo Huyền trực tiếp kêu trùng binh ngừng gặm nhấm, hắn tính toán tập trung tài nguyên, chế tạo một nhóm trùng binh phẩm giai cao hơn. 5 ngàn trùng binh nhị tinh, đừng nói đạo quân Thế Giới cảnh tầng năm, chỉ sợ đạo quân Tạo Vật cảnh nhìn thấy 5 ngàn trùng binh nhị tinh này, cũng phải nghe mà chạy mất dép. Nhưng Trần Đạo Huyền không hài lòng, hắn dự định tập trung tài nguyên chế tạo ra một đám trùng binh cường đại hơn. Bởi vì đối với đám trùng binh này mà nói, có một đội ngũ trùng binh cao cấp xung phong, có thể phát huy ra uy lực của trùng triều tốt hơn. Ví dụ như quấn lấy đối thủ! Quả thật, 5 ngàn trùng binh nhị tinh, ngay cả đạo quân Tạo Vật cảnh thấy cũng phải chạy trốn, nhưng đối phương một lòng chạy trối chết, Trần Đạo Huyền hơn phân nửa cũng không có cách nào bắt lại. Bao gồm cả đạo quân Thế Giới cảnh tầng năm cũng vậy, chỉ cần không bị trùng binh vây khốn, không rơi vào trong trùng triều, trực tiếp chạy vẫn có thể trốn thoát. Nhưng trong trùng binh nếu có một đám trùng binh cao giai kiềm chế, hiệu quả sẽ rất khác, đạo quân Tạo Vật cảnh gặp phải đám trùng binh này, không chỉ không đánh lại, hơn nữa còn trốn không thoát, đó mới gọi là tuyệt vọng. Nói làm là làm. Trần Đạo Huyền trực tiếp chọn ra 300 con từ 5 ngàn trùng binh nhị tinh, để cho chúng nó tiếp tục gặm nhấm thi thể giới yêu còn lại. Tốc độ của 300 trùng binh gặm nhấm thi thể giới yêu, không thể nghi ngờ là chậm hơn 5 ngàn con cùng thôn phệ như lúc trước nhiều. May mắn thay, Trần Đạo Huyền có 3 tháng nghỉ phép, có thể từ từ chờ đợi. ấ ắ ỗ ồ ế ằ ấ Bất quá hắn cũng không nhàn rỗi, dứt khoát ngồi xếp bằng trên mặt đất, trực tiếp bế quan tu luyện Thần Hải Thiên. Đối với Trần Đạo Huyền mà nói, tu hành Thần Hải Thiên là cơ sở để phân chia tâm niệm, mà tâm niệm chính là căn cơ tu hành Liệt Tinh Thuật. Là lá bài tẩy lớn thứ hai trong tay hắn, Trần Đạo Huyền tự nhiên không dám chậm trễ. Mặc dù thủ đoạn ngự trùng cũng có thể tăng cường thực lực của hắn, nhưng nói cho cùng, vẫn là ngoại lực. Mà Liệt Tinh Thuật không chỉ có thể tăng lên thực lực cá nhân của hắn, còn là một môn tiên thuật chỉ thẳng vào đại đạo, Trần Đạo Huyền khẳng định phải hao phí lượng lớn tâm huyết tu hành. Dù sao, điều này liên quan đến đạo đồ của mình. Chớp mắt. Một tháng đã trôi qua. Dưới sự trợ giúp của Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh, tu luyện Thần Hải Thiên như có thần trợ giúp. Thời gian hơn một tháng, hắn đã cảm giác phạm vi thần hải của mình lại có khuếch trương đáng kể. Trước kia Trần Đạo Huyền dành tuyệt đại bộ phận tâm lực cho tu hành công pháp luyện khí, nhưng hôm nay tu vi đến Nguyên Thần kỳ, tu vi cá nhân dần dần bị ràng buộc với thế giới mà bản thân mở ra. Tu sĩ không chỉ phải tu hành bản thân, mà phải đặt càng nhiều tinh lực vào thế giới mình mở ra. Mà điều này, làm cho tu sĩ không cần kinh doanh thế giới của mình có lượng lớn thời gian, có thể tu hành bí pháp khác để tăng cường thực lực bản thân. Sau khi tu sĩ tu hành đến Nguyên Thần kỳ, sự trợ giúp của thế lực dưới trướng liền hiện ra. Sau khi tu sĩ đột phá Nguyên Thần kỳ, nếu phía sau không có thế lực ủng hộ, thế giới hắn mở ra đều phải dựa vào bản thân kinh doanh, nào còn có tinh lực khác đi tu hành bí pháp, tìm kiếm pháp khí. Thực lực giữa mỗi Nguyên Thần đạo quân cũng sẽ chênh lệch càng lúc càng lớn. Nếu sau lưng có thế lực lớn ủng hộ, tu sĩ này có thể giao thế giới mình mở ra cho đệ tử dưới trướng đi kinh doanh, ví dụ như Thiên Tôn giới Lưỡng Giới Uyên, chính là loại phương thức kinh doanh này. Thiên Tôn giới Lưỡng Giới Uyên phát triển đến nay đã dần dần hoàn thiện. Tuy nói quy mô nhân khẩu của mỗi Thiên Tôn giới không thể so sánh với Phượng Vẫn giới. Nhưng tất cả Thiên Tôn giới của Lưỡng Giới Uyên cộng lại, quy mô nhân khẩu đã vượt xa Phượng Vẫn giới. Hơn nữa những người này được các thế lực ầ ố ỗ ế ề ồ đứng đầu dốc lòng dạy dỗ, trừ phi không có linh căn, nếu không tiền đồ phát triển sẽ vượt xa tu sĩ Phượng Vẫn giới. Mấy thứ này, đều là sau khi đi tới Dao Quang thành, Trần Đạo Huyền nghe được từng chút từng chút. Thời gian mấy chục vạn năm, tu sĩ nhân tộc cũng không phải không có thành tích, tuy nói tu sĩ nhân tộc bị hạn chế ở Phượng Vẫn giới, không cách nào đột phá đến cảnh giới Đại Thừa chân tiên. Nhưng mấy chục vạn năm này, bọn họ phát triển các đại Thiên Tôn giới, đã vì nhân tộc đặt nền móng vô cùng vững chắc. Đây cũng là nguyên nhân Yêu Đình muốn thống nhất Chân Yêu giới. Bởi vì Yêu Đình phát hiện, mấy chục vạn năm này, tu sĩ nhân tộc ỷ vào trận pháp siêu cấp mà Chân Tiên của Phượng Vẫn giới lưu lại trước khi phi thăng, đã từng chút từng chút đứng vững gót chân ở Lưỡng Giới Uyên. Mặc kệ giới yêu của Chân Yêu giới tiêu hao tu sĩ nhân tộc như thế nào, nhân tộc đều có thể điều động đủ nhân thủ bổ sung từ các Thiên Tôn giới. Nếu không dựa vào tu sĩ bên trong Phượng Vẫn giới, nhân tộc đã sớm bị giới yêu diệt tộc rồi. Trần Đạo Huyền mở hai mắt ra, đứng dậy. Hắn phát hiện, thi thể giới yêu trước mặt đã bị ăn gần hết rồi, chỉ còn lại có một ít thi thể giới yêu cấp đạo quân cao giai để lại. Trần Đạo Huyền lại nhìn về phía 300 trùng binh kia, phát hiện trên người chúng nó đã xảy ra biến hóa vô cùng rõ ràng. Trong đó có 200 trùng binh, khí tức trên người chúng nó tăng lên cấp độ đạo quân Thế Giới cảnh tầng ba, cũng chính là trùng binh tam tinh. Cuối cùng 100 trùng binh còn lại càng khoa trương hơn, từng con một, đều tiến hóa thành trùng binh ngũ tinh! Khi Trần Đạo Huyền nhìn thấy cảnh này, quả thực có chút không thể tin vào mắt mình. 400 vạn thi thể giới yêu, hao phí hơn 5000 vạn tạo hóa lực có thể sinh ra trùng binh ngũ tinh, Trần Đạo Huyền cũng không ngoài ý muốn, nhưng hắn không nghĩ tới lại có thể sinh ra 100 con trùng binh ngũ tinh! Điều này làm cho Trần Đạo Huyền có chút khó có thể tin được. Phải biết rằng, 100 đạo binh ngũ tinh, giá bán tại Truyền Bảo các ít nhất cần 10 tỷ. Hiện tại cho dù Trần Đạo Huyền lấy ra toàn bộ thân gia, cũng không đến 1/10 của 10 tỷ tạo hóa lực. Nhưng bây giờ, hắn lại có 100 con trùng binh ngũ tinh! Nhìn 100 con trùng binh ngũ tinh trước mắt, Trần Đạo Huyền cảm thụ được cảm giác áp bách mà chúng nó tản ra, nhất thời cảm giác mình an toàn trước nay chưa từng có. Ai nói chiến trường vực ngoại của Lưỡng Giới Uyên nguy hiểm? Đứng dậy! Nhìn chi cường tướng tinh binh dưới tay mình, Trần Đạo Huyền chỉ muốn nhanh chóng tiến hành nhiệm vụ tiếp theo, để cho hắn đại sát tứ phương. Hắn cũng không muốn ở chiến trường vực ngoại khổ sở phục dịch 100 năm, Trần Đạo Huyền còn muốn mau chóng tìm được Phi Thần Tuyết, lại đi đến ước hẹn với vị Tân Nghĩa giáo chủ kia. Nhìn thi thể giới yêu còn lại, Trần Đạo Huyền không để cho 300 trùng binh này tiếp tục cắn nuốt, mà để cho 4700 trùng binh khác gặm ăn. Trải qua một phen thôn phệ, trong 4700 trùng binh này, lại có 100 trùng binh tiến hóa thành trùng binh tam tinh. Đến lúc này, trong tay Trần Đạo Huyền tổng cộng có 4600 con trùng binh nhị tinh, 300 con trùng binh tam tinh, 100 con trùng binh ngũ tinh. Nhìn đám trùng binh trước mắt, Trần Đạo Huyền đột nhiên cảm thấy, giới yêu dường như cũng không đáng sợ như vậy. Ngay khi hắn đang phấn chấn không thôi. Bên ngoài động phủ, Mạc Hành lại tìm tới. Đảo qua thần thức, Trần Đạo Huyền trầm ngâm một phen, từ động thiên tiểu tháp bay ra ngoài. Ầm ầm. Mở ra trận pháp của động phủ, Trần Đạo Huyền thân hình chợt lóe, trực tiếp bay ra ngoài. - Chuyện gì? Thấy Mạc Hành nhiều lần tìm hắn, trong lòng Trần Đạo Huyền có suy đoán không tốt. - Đội trưởng, xảy ra chuyện... Mạc Hành nói lại toàn bộ tiền căn hậu quả của sự tình.