Từ sau khi Trần Đạo Huyền đột phá Nguyên Thần kỳ, ngay sau đó thăng cấp động lực linh giáp của bản thân lên thất giai thượng phẩm. Dù sao tạo hóa lực đối với hắn mà nói cũng chỉ là một con số, Trần Đạo Huyền tự nhiên là thích xài bao nhiêu liền bấy nhiêu. Nếu không phải tạo hóa lực không thể thăng cấp pháp khí thất giai lên Thuần Dương tiên khí, Trần Đạo Huyền đều phải nện nó đến trình độ tiên khí. Bất quá, Tạo Hóa Bạch Liên thất giai thượng phẩm đã đủ khiến Trần Đạo Huyền cảm thấy đau đầu rồi. Tạo Hóa Bạch Liên thăng cấp lên thất giai thượng phẩm nhiều năm như vậy, Trần Đạo Huyền có thời gian rảnh rỗi liền quán thây thế giới lực vào trong nó, nhưng mấy năm trôi qua, thế giới lực của Huyền Hoàng giới hắn đều đã khô kiệt ba lần. Lại chỉ rót đầy thất phẩm Tạo Hóa Bạch Liên này không đến một phần nghìn. Cuối cùng, Trần Đạo Huyền chỉ có thể quy kết năng lực dự trữ pháp lực của Tạo Hóa Bạch Liên quá mạnh, vượt xa tưởng tượng của hắn. So sánh với lực phòng ngự của linh giáp thất giai thượng phẩm, sau khi Tạo Hóa Bạch Liên thất phẩm sung túc pháp lực thì có thể tự do thi triển Tử Lôi thiên hỏa, đây mới là thứ được Trần Đạo Huyền càng thêm coi trọng. Trong thủ đoạn công kích của Trần Đạo Huyền bây giờ, uy năng đơn thể mạnh nhất khẳng định là Tử Lôi thiên hỏa. Nhưng loại linh hỏa này có một chút chỗ xấu, đó chính là hao phí quá nhiều pháp lực. Lấy nội tình trước mắt của Huyền Hoàng giới, tối đa chỉ có thể thi triển một lần. Cũng may hiện giờ trong Tạo Hóa Bạch Liên thất phẩm đã cất giữ pháp lực gấp ba lần bản thân hắn, hơn nữa pháp lực bản thân Trần Đạo Huyền cũng đủ để hắn thi triển bốn lần Tử Lôi thiên hỏa rồi. Mà cái này, coi như ngoại trừ 5 ngàn trùng binh ra, cũng là lá bài tẩy lớn nhất của hắn. So sánh với điều này, lực phòng ngự của linh giáp thất giai thượng phẩm có vẻ không đáng kể. Lực phòng ngự của linh giáp thất giai thượng phẩm mặc dù mạnh, nhưng lại không ngăn cản được mấy lần công kích của đạo quân Thế Giới cảnh tầng năm cả. Điểm này, hoàn toàn bất đồng với tu sĩ Nguyên Anh kỳ cùng với Kim Đan kỳ. Khi ở Nguyên Anh kỳ cùng với Kim Đan kỳ, tu sĩ có một kiện linh giáp cao giai, có thể tăng lên chiến lực Bởi vì tu sĩ cùng giai rất khó đánh vỡ phòng ngự của tu sĩ mặc linh giáp. Nhưng theo tu vi tu sĩ không ngừng tăng lên, thủ đoạn công kích, uy năng của tu sĩ cũng không ngừng tăng cường, tuy nói sau khi linh giáp tăng lên phẩm giai cũng sẽ tăng lên lực phòng ngự. Nhưng hiển nhiên không theo kịp biên độ uy năng công kích của tu sĩ tăng lên. Bởi vậy, đừng nhìn Trần Đạo Huyền mặc một kiện linh giáp thất giai thượng phẩm, nhưng lại không ngăn được mấy lần công kích của Ngụy Trung Vũ. Đương nhiên, ngăn cản công kích của đạo quân Thế Giới cảnh tầng ba bình thường, vẫn là dư dả. Mà thực lực của giới yêu lợi hại nhất trong yêu triều này, cũng chỉ tương đương với đạo quân Thế Giới cảnh tầng ba. Nói cách khác, chỉ cần Trần Đạo Huyền đừng chết, chạy đến giữa mấy chục giới yêu cấp bậc Thế Giới cảnh tầng ba, bị chúng nó vây công vẫn sẽ không có bất kỳ nguy hiểm nào. Một bên, nhìn linh giáp thất giai trên người Trần Đạo Huyền tản mát ra uy áp, Mạc Hành hoàn toàn không biết nói lời nào. Nói nhảm, có cần không? Hắn vốn lo lắng Trần Đạo Huyền tham công liều lĩnh, kết quả đội trưởng bọn họ lại là một tu sĩ hạng nặng điển hình, hiện tại Mạc Hành ngược lại lo lắng lần này hắn không vớt được quân công gì. Bởi vì theo kinh nghiệm của mình, bình thường được phân vào trong loại đội trưởng này, chắc chắn sẽ gõ trống trong trận chiến, xuất công không xuất lực. Mà ở chiến trường vực ngoại, quân công của tu sĩ có liên quan mật thiết đến giết địch. Bất kể là ai, muốn đạt được đủ chiến công, đều phải dùng giới nguyên châu sau khi giới yêu chết để đổi lấy. Ở Lưỡng Giới Uyên, các đại chủ thành và vệ thành đều có pháp khí tương ứng kiểm tra giới nguyên châu có phải là từ giới yêu vừa đánh chết rơi xuống hay không, sẽ không để lại khoảng trống cho bất kỳ tu sĩ nào. Tất cả các tu sĩ khác trước mắt đều xông ra ngoài, Mạc Hành có chút lo lắng nói: - Đội trưởng, ngài xem chúng ta có nên? Trần Đạo Huyền không để ý tới hắn. Một lần nữa lấy ra pháp khí hình hồ lô, ngay sau đó, 100 trùng binh nhất tinh từ trong pháp khí hồ lô bay ra. ấ ố Những trùng binh nhất tinh giống như đom đóm, không ngừng xoay tròn xung quanh Trần Đạo Huyền, tựa như khoác cho hắn một bộ quang y sáng sủa. - Đạo binh! Mạc Hành không khỏi kinh hô ra tiếng. Lập tức, ánh mắt hắn nhìn về phía Trần Đạo Huyền trở nên vô cùng quỷ dị, ngay cả ngữ khí cũng trở nên càng thêm thấp kém. - Đội trưởng, ngươi nhìn... Trần Đạo Huyền phất phất tay: - Giết! - Tuân lệnh! Nhận được mệnh lệnh của Trần Đạo Huyền, Mạc Hành lớn tiếng hô: - Các huynh đệ, giết! - Giết! - Giết! Nhất thời. Trên tinh cầu màu vàng nâu, tiếng kêu giết chấn thiên động địa. Nếu trận chiến này bộc phát bên trong Phượng Vẫn giới, tất nhiên là một hồi chiến đấu có lực phá hoại kinh người, nhưng phóng tầm mắt vô tận hư không, căn bản không tính là cái gì. Cho dù đám người chiến đấu làm cho tinh cầu màu vàng nâu dưới chân nổ tung, cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng đối với bất luận kẻ nào cùng thế lực nào. Bởi vậy, tất cả mọi người đều dùng thủ đoạn của chính mình, đầy rẫy các loại bí thuật uy năng cực lớn được thi triển ra. Pháp tượng, phi kiếm, bí thuật công kích thần hồn v.v. Rất nhiều bí thuật hiếm thấy trong Phượng Vẫn giới, tất cả mọi người đều không ngần ngại thi triển ra. Đối mặt với mọi người điên cuồng như thế, Trần Đạo Huyền biết nguyên nhân, đó chính là quân công! Ở chiến trường vực ngoại Lưỡng Giới Uyên, quân công có thể nói là bảo vật trân quý nhất. Nơi này, có quân công là có thể đổi được tất cả tài nguyên, bảo vật mà tu sĩ muốn. Ở trong Lưỡng Giới Uyên vẫn lưu truyền một câu, nếu như trong nhân tộc còn có thứ gì đó là ngươi không đổi được, đó nhất định là do quân công của ngươi không đủ. Có thể thấy được, ở Lưỡng Giới Uyên, quân công quý giá cỡ nào. ề ế Truyền Bảo các là thế lực lớn? Nhưng trong số các bảo vật mà quân công có thể đổi được, có rất nhiều mà ngay cả Truyền Bảo các cũng thèm thuồng không thôi. Mà những thứ này, tất cả đều là Thiên Tôn thành đưa ra mồi nhử để khích lệ tướng sĩ giết địch. Nếu chỉ là mồi nhử, thời gian dài khẳng định sĩ khí sa sút, Thiên Tôn thành lại cho quy đổi toàn bộ những mồi nhử này, cái này không thể không làm cho mọi người liều mạng vì quân công. Ở một mức độ nào đó mà nói, chế độ chiến công lúc trước của Càn Nguyên Kiếm Tông, chính là chế độ quân công của chiến trường vực ngoại Lưỡng Giới Uyên. ...... Xuy xuy! Một giới yêu thân hình hơn trăm trượng bị từng con trùng binh trực tiếp gặm thành khung xương. Theo khung xương ầm ầm ngã xuống đất, đám trùng binh vẫn không buông tha nó, cắn nuốt hết sạch xương cốt như ngọc thạch của nó. - Con thứ 123. Trần Đạo Huyền ngẩng đầu lên, yên lặng lẩm bẩm một câu. Lúc này, giới yêu khác nhìn thấy Trần Đạo Huyền, đều tránh ra xa. Cách đây không lâu, Trần Đạo Huyền trực tiếp giết vào giới yêu triều, trùng binh xoay quanh hắn giống như một đám sát thần giáng thế vậy, điên cuồng tàn sát giới yêu. Theo từng con giới yêu chết thảm. Rốt cục có giới yêu cấp đạo quân tới tìm hắn. Đáng tiếc là, giới yêu cấp đạo quân này còn chưa kiên trì một hơi thở, đã bị trùng binh của Trần Đạo Huyền cắn nuốt sạch sẽ. Nếu không phải Trần Đạo Huyền ngăn cản, ngay cả giới nguyên châu của giới yêu, bọn chúng cũng ăn nốt rồi. Cắn nuốt hơn trăm giới yêu, nhất là còn có một giới yêu cấp đạo quân, Trần Đạo Huyền rõ ràng cảm giác được khí tức trên người trùng binh mạnh hơn một phần. Thôn phệ tiến hóa! So sánh với đạo quân hình người tăng lên thực lực thông qua tu luyện, loại đạo binh kiểu mới như trùng binh, quả thực chính là vì chiến đấu mà sinh ra. Mà chiến trường vực ngoại, chính là một thánh địa dưỡng trùng tuyệt hảo!