Huyền Hoàng giới. Trần Đạo Huyền và Phi Thần Tuyết sóng vai mà đứng. So với cảnh tượng hoang vu trước kia, lúc này Huyền Hoàng giới có thêm một chút màu xanh biếc, không chỉ như thế, sơn xuyên hồ nước cũng đều thành hình. Mấu chốt nhất chính là, ở vùng trũng trung ương Huyền Hoàng giới đã hình thành một hải dương đường kính hơn 300 dặm. Giờ phút này, Trần Đạo Huyền đang cùng Phi Thần Tuyết tùy ý tản bộ trên bãi biển ven biển này. - Thật không thể tưởng tượng được, ngươi lại bước vào Thế Giới cảnh tầng ba trước. Phi Thần Tuyết ngẩng đầu lên, nhìn mặt trời chói chang trên đỉnh đầu, lẩm bẩm nói. Nghe vậy, Trần Đạo Huyền cười nói: - Ta có thể dễ dàng luyện hóa mảnh Kim Ô như vậy, là nhờ công lao của Tử Lôi thiên hỏa. Dựa theo phân chia uy lực của cửu trọng kiếp hỏa được ghi lại trong ngọc giản, tuy rằng Tử Lôi thiên hỏa ta nắm giữ chỉ đạt tới trình độ nhất kiếp hỏa, nhưng luyện hóa một mảnh Kim Ô vẫn không thành vấn đề. - Tử Lôi thiên hỏa... Phi Thần Tuyết gật gật đầu: - Phu quân cơ duyên thâm hậu, thật sự khiến người ta hâm mộ. Trần Đạo Huyền dừng bước, nhẹ nhàng giữ chặt bàn tay nhỏ bé của nàng, nói: - Không cần hâm mộ, ta có thể giúp ngươi luyện hóa mảnh Kim Ô. - Điều này, có được không? Ánh mắt Phi Thần Tuyết nghi hoặc. Thông tin liên quan tới Nguyên Thần kỳ tu luyện, mặc dù Càn Nguyên Kiếm Tông ghi chép rất ít ỏi, nói cách khác, hiện tại nàng tu hành giống như tán tu, cũng ở trong trạng thái mò mẫm. Đối với chuyện tu hành của Thế Giới cảnh tầng ba, nàng thật đúng là biết không nhiều bằng Trần Đạo Huyền. Trần Đạo Huyền gật đầu nói: - Không thành vấn đề, Thế Giới cảnh tầng ba khác với các cảnh giới đại đạo khác, trên bản chất, yêu cầu của nó là tu sĩ mở ra thế giới để thai nghén sinh cơ, ề ầ ế ế về phần làm như thế nào thì lại không quan trọng. Nếu không, tại sao chúng ta có thể luyện hóa mảnh Kim Ô làm đường tắt? Suy nghĩ một chút, Phi Thần Tuyết đồng ý gật đầu: - Phu quân nói có lý. Ngay trong lúc hai người đang nói chuyện. Một luồng độn quang từ chân trời từ xa bay tới gần. Hai người ngừng nói chuyện, xoay người nhìn về phía độn quang. Độn quang giáng xuống, chính là U Nguyệt cung chủ của Thanh Vi đạo phái. Đương nhiên, hiện tại nàng cũng không phải U Nguyệt cung chủ gì cả, đối phương chỉ là một tù nhân của Trần Đạo Huyền. Chỉ là, chắc là Trần Đạo Huyền tương đối quen thuộc với nàng, dứt khoát cho nàng làm lãnh đội của đội ngũ tù binh này, phụ trách thống lĩnh tất cả Nguyên Anh tù binh của Huyền Hoàng giới. Về phần nhiệm vụ của đám tù binh này, tự nhiên là lợi dụng tạo lực, trợ giúp Trần Đạo Huyền khai phá Huyền Hoàng giới. Nhiệm vụ nhàm chán và dài đằng đẳng. Bởi vì chỉ cần Trần Đạo Huyền còn sống, trên cơ bản Huyền Hoàng giới sẽ không đình chỉ khuếch trương, trừ phi pháp tắc của Huyền Hoàng giới không đủ để chống đỡ nó khuếch trương. Nhưng với năng lực biến thái của Hồng Mông Ngộ Đạo Kinh, đại đạo pháp tắc của Trần Đạo Huyền chỉ sẽ tiến bộ với tốc độ kinh người. Cho nên nói, Huyền Hoàng giới khuếch trương vĩnh viễn không bao giờ kết thúc. Có thể dự đoán được, sau này đám tù binh của Huyền Thanh đạo minh phải làm việc cho đến chết mới thôi. - Thuộc hạ tham kiến Minh chủ, Minh chủ phu nhân! Diêu Thải Y đứng trước mặt hai người Trần Đạo Huyền, cúi đầu, hành lễ với hai người bọn họ. - Ừ, Trần Đạo Huyền ung dung gật gật đầu: - Nhiệm vụ khuếch trương Huyền Hoàng giới tiến hành như thế nào rồi? - Bẩm Minh chủ, trước mắt Huyền Hoàng giới đã khuếch trương đến đường kính 3000 dặm, so với lúc trước đã khuếch trương 700 dặm rồi. Nghe vậy, Trần Đạo Huyền hơi nhíu mày. Hắn có chút bất mãn tốc độ của đối phương. ắ Ô ế ầ Khoảng cách từ hắn luyện hóa mảnh Kim Ô bước vào Thế Giới cảnh tầng ba, đã hơn nửa năm rồi. Nửa năm trôi qua, đám Nguyên Anh chân quân bọn họ mới giúp hắn khuếch trương đường kính 700 dặm, tốc độ này cũng quá chậm. Phải biết rằng, thế giới do Phi Thần Tuyết mở ra, đường kính chừng 7000 dặm, nếu thật sự luận về diện tích, lớn hơn Huyền Hoàng giới của hắn không biết bao nhiêu lần. Theo đột phá Nguyên Thần kỳ, Trần Đạo Huyền mới biết được tu sĩ mở ra thế giới có liên quan mật thiết với thực lực của tu sĩ. Bởi vì thế giới lực đã hòa làm một thể với pháp lực của tu sĩ. Tu sĩ mở ra thế giới càng lớn, đại biểu căn cơ của nó càng sâu, thế giới lực cũng càng sung túc. Nói cách khác, luận về bề dày căn cơ của thế giới, Phi Thần Tuyết đã vượt xa Trần Đạo Huyền. Đây chính là nhược điểm khi cảnh giới đại đạo luôn dẫn trước tu vi. Trên thực tế, cảnh giới đại đạo dẫn trước tu vi, dĩ nhiên có thể xem là tu sĩ này cực kỳ có tiềm lực, nhưng đồng dạng, cũng sẽ lưu lại khá nhiều tai họa ngầm. Ví dụ như hiện tại căn cơ thế giới của Trần Đạo Huyền tương đối bạc nhược, chính là tai họa ngầm do cảnh giới đại đạo dẫn đầu tu vi quá nhiều mang đến. Thấy Trần Đạo Huyền lộ vẻ bất mãn, Diêu Thái Y cúi đầu, không dám tranh luận. Hiện giờ quan hệ giữa nàng và Trần Đạo Huyền, cũng không phải là quan hệ cấp trên và cấp dưới đơn giản, mà là quan hệ chủ tớ danh xứng với thực. Hoặc là nói, tất cả Nguyên Anh tù binh của Huyền Thanh đạo minh đều trở thành nô bộc linh hồn của Trần Đạo Huyền. Giờ phút này, Trần Đạo Huyền chỉ hơi biểu lộ bất mãn, Diêu Thải Y liền cảm giác tim đập như sấm, miệng câm như hến. Ở một bên. Phi Thần Tuyết an ủi: - Phu quân, không đến nửa năm đã khuếch trương diện tích Huyền Hoàng giới gần gấp đôi, tốc độ này đã không chậm. Dù sao hiện tại thái dương tinh của Huyền Hoàng giới mới vừa mới từ hư hóa thực không lâu, tốc độ hấp thu tạo hóa lực có hạn. Nhưng trong tương lai nó sẽ càng nhanh thôi. Thấy Phi Thần Tuyết giải vây cho nàng, Diêu Thải Y cảm kích nhìn nàng một cái, nhưng vẫn không dám nói chuyện. - Hừ, nói cho người dưới tay ngươi biết, nếu trong vòng một năm, bọn họ không thể khuếch trương Huyền Hoàng giới đến đường kính 1 vạn dặm, thì cứ đi trong Lôi Ngục một chút đi. Nghe được Lôi Ngục, cả người Diêu Thải Y run lên. Lúc trước đám người bọn họ bị buộc phải ký kết khế ước linh hồn với Trần Đạo Huyền, chính là không chịu nổi sự tra tấn của Lôi Ngục. Hơn nữa tu vi Trần Đạo Huyền cao hơn bọn họ nhiều, hơn nữa thiên tư kinh người, bọn họ cuối cùng cũng thỏa hiệp. Làm nô bộc cho một vị Nguyên Thần đạo quân, cũng tốt hơn là bị phạt trong Lôi Ngục, đây là tâm tính phổ biến của đám người bọn họ lúc trước. Điều này cũng phản ánh, Lôi Ngục là một nơi khủng khiếp như thế nào. - Vâng! Diêu Thải Y lần thứ hai hành lễ, không dám nói nhiều, lập tức cưỡi độn quang biến mất trước mặt Trần Đạo Huyền. Nhìn theo Diêu Thải Y rời đi, Phi Thần Tuyết hỏi: - Phu quân, ngươi hà khắc với tù binh của Huyền Thanh đạo minh như vậy, sẽ không sinh ra biến số gì chứ? - Có thể sinh ra biến số gì? Trên mặt Trần Đạo Huyền mang theo ý cười như có như không: - Không thể không nói, Hồn Ấn mà năm đó Ngự Thú Tông lưu lại quả thật rất cao minh. Bí pháp này được ta cải thiện một phen, dùng trên người tu sĩ không chỉ có uy lực không giảm chút nào, ngược lại càng thêm khủng bố! Nghe được Hồn Ấn, Phi Thần Tuyết theo bản năng nhíu mày. Phương pháp này thật sự quá tà ác, lại có thể trong tiềm thức thay đổi ý chí của người bị thi thuật. Đừng thấy hiện tại Diêu Thải Y vô cùng e ngại Trần Đạo Huyền, nhưng đây là vì thời gian nàng tiếp nhận Hồn Ấn còn ngắn. Nếu nàng tiếp nhận Hồn Ấn đủ lâu, ví dụ như 5 năm 10 năm, đối phương sẽ tâm phục khẩu phục trở thành nô bộc linh hồn của Trần Đạo Huyền, hơn nữa còn lấy đó làm tự hào. Loại bí pháp thay đổi ý chí của con người này, đủ để làm cho bất kỳ tu sĩ nào cảnh giác. Trần Đạo Huyền có lần hoài nghi, lúc trước sở dĩ Ngự Thú Tông không sáng tạo ra loại bí pháp trồng Hồn Ấn cho tu sĩ, chỉ sợ không phải là không cách nào sáng tạo, mà là lo lắng trở thành công địch của Phượng Vẫn giới. Thử hỏi có tu sĩ nào biết loại bí pháp này, sẽ không cảm thấy sợ hãi? Có lẽ có tu sĩ không sợ chết, nhưng không có tu sĩ nào không sợ bị người ta triệt để khống chế, cuối cùng ngay cả ý chí bản thân cũng mất đi.