Quan Hải tiên thành mười ba nhà máy trong khu công nghiệp, đều được Trần gia thông qua phản hồi bán hàng trên thị trường mà sàng lọc ra. Những sản phẩm sản xuất trong những nhà máy này, không chỉ có khả năng cạnh tranh mạnh mẽ, hơn nữa bán chạy vô cùng. Lúc này mới khiến Trần gia vẻn vẹn chỉ dùng mấy chục năm, đã tích lũy được tài phú khủng bố vô số mà gia tộc Nguyên Anh phải bỏ ra cả mấy ngàn năm thậm chí hơn vạn năm. - Tông chủ, mời! Trước mặt Trần Đạo Huyền, trận pháp quang mạc được hắn dùng lệnh bài mở ra, sau đó, hắn hướng Phi Thần Tuyết làm cái thủ thế mời. Phi Thần Tuyết gật gật đầu: - Phòng hộ nơi này của ngươi, còn nghiêm mật hơn bên ngoài rất nhiều, không chỉ có một bộ phòng ngự đại trận lục giai, còn có đông đảo tu sĩ Tử Phủ trấn thủ. Ở trong mắt Phi Thần Tuyết, tu sĩ Tử Phủ không tính là cái gì, dù sao tu vi quá thấp. Nhưng đại trận phòng hộ lục giai thì khác rồi, trên lý thuyết mà nói, đại trận hộ tông của Càn Nguyên Kiếm Tông cũng chỉ là lục giai. Bằng với phẩm giai phòng ngự trận pháp trước mắt này. Sự khác biệt duy nhất giữa hai bên, là phạm vi hộ tông đại trận của Càn Nguyên Kiếm Tông rộng lớn hơn rất nhiều. - Không có cách nào, ánh mắt nhìn trộm nơi này quá nhiều, tại hạ cũng không thể lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào nó, bất đắc dĩ chỉ có thể đề cao lực phòng hộ của nó. Nghe được lời giải thích này, Phi Thần Tuyết lý giải gật đầu. Nếu như không phải nơi này thật sự trọng yếu như vậy, tin tưởng với tính tình Trần Đạo Huyền, cũng sẽ không cẩn thận phòng hộ như vậy. Nghĩ tới đây, Phi Thần Tuyết không thể không mong đợi nhiều hơn đối với những thứ sắp được nhìn thấy tiếp theo. Rất nhanh. Hai người đã đi tới nhà máy đầu tiên - nhà máy Xích Ảnh phi kiếm. Xưởng Xích Ảnh phi kiếm, hẳn là một tòa xưởng pháp khí lâu đời nhất Trần gia. Lúc Trần gia yếu ớt, chính là dựa vào lợi ích của nhà máy phi kiếm này, mới lớn mạnh từng chút một đến nay. ầ ề Lúc trước, Trần Đạo Huyền còn đặt tên cho cửa hàng bán hàng của nhà máy Xích Ảnh phi kiếm, là Hồng m Phi Kiếm. Nhớ tới gian khổ của những ngày đầu khởi nghiệp, trong mắt Trần Đạo Huyền không khỏi toát ra một tia dư vị. - Đây là. Vào nhà máy, Phi Thần Tuyết nhìn thấy tình hình trong các xưởng sản xuất, hoàn toàn ngây dại. Nàng đã thấy gì? Phàm nhân! Một đám phàm nhân lại đang phối hợp với tu sĩ để luyện chế pháp khí! Giờ khắc này, Phi Thần Tuyết quả thực không thể tin vào mắt mình. Trách không được, trách không được Trần Đạo Huyền có thể để cho phàm nhân và tu sĩ trong Quan Hải tiên thành hỗn cư cùng một chỗ, đây đâu phải là hỗn cư, bọn họ còn sóng vai làm việc cùng nhau. Trong nhà máy, phàm nhân và tu sĩ làm việc với nhau trong thời gian dài, dần đà trở nên quen thuộc. Ngày thường, phàm nhân rất câu nệ khi nhìn thấy tu sĩ, ở chỗ này Phi Thần Tuyết hoàn toàn không nhìn thấy. Không chỉ vậy. Nàng thậm chí còn nhìn thấy một vị luyện khí sư mới tới, bị một vị lão sư phụ phàm nhân khiển trách. Không sai, phàm nhân khiển trách tu sĩ, điều này quả thực chưa từng nghe thấy. Kỳ quái hơn chính là, vị tu sĩ Luyện Khí kỳ bị phàm nhân khiển trách kia, không chỉ không tức giận, ngược lại là vẻ mặt tràn đầy xấu hổ vì làm sai. Không trách hắn được, bởi vì vừa lúc nãy, hắn đã làm hỏng một lô nguyên liệu linh quáng. Cái luyện khí sư non nớt này, chính là luyện khí sư học đồ mới tốt nghiệp từ trường huấn luyện luyện khí sư ở Quan Hải tiên thành. Tại các khu công nghiệp lớn ở Quan Hải tiên thành, loại thực tập sinh mới tốt nghiệp này, khắp nơi đều có, căn bản không có gì đáng ngạc nhiên cả. Những phàm nhân thao tác lò này, mới đầu còn có chút sợ hãi thân phận tu sĩ của đối phương. Nhưng kết quả, bọn họ phát hiện ra, những thực tập sinh mới này, ngoại trừ thực lực mạnh hơn họ, kỹ thuật lại kém quá xa các lão luyện khí sư trong nhà máy. Thường xuyên luyện phế nguyên liệu mà bọn họ vất vả dùng Dung Linh Lô chiết xuất ra, điều này làm cho những công nhân lò này làm sao không tức giận ế ề ấ ể cho được. Kết quả, liền xuất hiện cảnh tượng phàm nhân thao tác lò khiển trách luyện khí sư học đồ. Các luyện khí sư khác trong xưởng nhìn thấy cảnh tượng này, không chỉ không có ngăn cản, còn tươi cười nhìn bọn họ, còn thỉnh thoảng chỉ trỏ, để cho vị luyện khí sư học đồ luyện phế pháp khí này hận không thể tìm lỗ chui xuống. - Làm sao có thể! Giờ phút này, Phi Thần Tuyết choáng váng. Hai người Trần Đạo Huyền tiến vào nhà máy thật lâu, xưởng trưởng phụ trách sản xuất mới đến. - Tộc trưởng! Nhìn thấy Trần Đạo Huyền, vị Trần gia tử đệ không biết là bối phận nào, đầu tiên là ngẩn người, chợt kích động ngay cả thanh âm cũng biến dạng. Cũng may trước khi đối phương xuất lời, Trần Đạo Huyền đẫ bày ra kết giới cách âm. Lúc này mới không để cho thanh âm của y truyền ra. - Nói nhỏ một chút, ta chỉ đến đây để xem, ngươi không cần phải quan tâm đến ta, có việc gì thì cứ đi làm đi. Mặc dù Trần Đạo Huyền nói như thế, nhưng vị hậu bối Trần gia này nào dám coi là thật. Sau đó, Trần Đạo Huyền và Phi Thần Tuyết cũng có thể cảm nhận được rõ ràng đối phương không được tự nhiên lắm, dứt khoát tham quan hết một vòng, rồi qua loa kết thúc. Ra khỏi nhà máy. Vẻ rung động trên mặt Phi Thần Tuyết vẫn chưa biến mất. Một lúc lâu sau, nàng mới chậm chạp nói: - Nhà máy này không chỉ sử dụng phàm nhân và tu sĩ cùng sản xuất, hơn nữa hiệu suất còn gấp mấy chục lần so với luyện khí sư bình thường. Cứ như vậy, trong thiên hạ làm gì luyện khí sư nào, có thể cạnh tranh với Trần gia ngươi ở trong lĩnh vực pháp khí. Sắc mặt Phi Thần Tuyết phức tạp nhìn Trần Đạo Huyền. Là người cai trị Vạn Tinh Hải, hơn bất cứ ai, nàng biết rõ ý nghĩa của nhà máy pháp khí này. Không giống như Trần gia xuất hiện một cường giả đứng đầu, cái nhà máy mà hai người nàng vừa mới tham quan có thể sao chép được, đây mới là chuyện kinh khủng nhất. Trần gia tuy rằng có Trần Đạo Huyền tọa trấn, địa vị vô cùng vững chắc, nhưng những nhà xưởng này mới là điểm then chốt giúp Trần gia quật khởi. Điểm này Phi Thần Tuyết nếu là nhìn không rõ được, vậy thì không xứng làm tông chủ Càn Nguyên Kiếm Tông. Tiếp theo. ầ ề ầ ế ầ Trần Đạo Huyền mang theo Phi Thần Tuyết lần lượt đi thăm các nhà xưởng của Trần gia. Nhà máy pháp khí, nhà máy linh phù, nhà máy đan dược. Nhất là nhà máy linh phù, khi Phi Thần Tuyết nhìn thấy từng linh phù không cần tu sĩ chế tác, chỉ dựa vào phàm nhân và một cỗ máy là có thể sản xuất ra linh phù, sự rung động trên mặt là khó có thể nói thành lời. Đến cuối buổi tham quan, biểu lộ trên khuôn mặt của Phi Thần Tuyết là hoàn toàn chết lặng. Ngắn ngủi không đến nửa ngày, thế giới quan của nàng hoàn toàn bị Trần Đạo Huyền lật đổ. Phi Thần Tuyết có dự cảm, mặc dù Trần gia không có Trần Đạo Huyền, chỉ dựa vào những kỹ thuật này, sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ quật khởi. Bởi vì tu sĩ tu hành, nói cho cùng vẫn phải dựa vào tài nguyên, mà nắm giữ những kỹ thuật này, Trần gia căn bản không thiếu tài nguyên. Một thế lực có dân số dồi dào lại không thiếu tài nguyên, phát triển lớn mạnh không phải là chuyện sớm hay muộn sao. Rời khỏi khu công nghiệp Quan Hải tiên thành. Hai người đi dạo trên một con phố buôn bán. Nhìn dòng người qua lại, Phi Thần Tuyết chậm rãi mở miệng nói: - Ngươi tiết lộ bí mật trọng yếu của Trần gia ngươi cho ta, đủ để chứng minh thành ý kết minh của ngươi với Càn Nguyên Kiếm Tông ta. Phi Thần Tuyết dừng một chút, ngẩng đầu lên: - Như vậy, ngươi muốn ta làm gì cho ngươi.