Ở phía xa, từng Nguyên Anh chân quân nhanh chóng bay tới. Những Nguyên Anh chân quân của tam đại tông môn tới sau không rõ tình hình, trong miệng còn lớn tiếng kêu gào, để Trần Đạo Huyền giao ra Thái Nhất Thần Thủy. Nhưng mà tất cả người của Huyền Thanh đạo minh đều gắt gao nhìn chằm chằm Tần Trảm bên cạnh Trần Đạo Huyền. Bị mấy chục vị Nguyên Anh chân quân dùng thần thức tập trung, Trần Đạo Huyền cảm giác được một cỗ áp lực tâm lý trước nay chưa từng có. Mấu chốt hơn chính là, trận chiến này hắn chỉ có thể đánh, không thể trốn! Nghĩ đến đây, Trần Đạo Huyền quay đầu nói: - Vào đây. Tần Trảm run rẩy hai tay, liếc mắt nhìn động thiên pháp khí trong tay Trần Đạo Huyền, gật đầu. Trần Đạo Huyền vung ống tay áo, thu Tần Trảm vào trong tiểu tháp. Chỉ là, có lẽ uy năng Vũ Hoàng Chung của Tần Trảm quá mạnh, đối phương vừa mới tiến vào động thiên pháp khí, trên tháp nhỏ liền mơ hồ xuất hiện một vết nứt. Trần Đạo Huyền thấy thế, sắc mặt thoáng biến đổi. Trong lòng hắn rõ ràng, động thiên pháp khí trong tay không chống đỡ được bao lâu. - Tần Trảm, ngươi nhanh lên! - Ta sẽ cố gắng! Nghe vậy, Trần Đạo Huyền lại gọi ra Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ. Xoát! Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ trực tiếp triển khai. Trong phạm vi bao phủ của Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ, một cỗ lĩnh vực lực khủng bố bộc phát, trực tiếp đẩy lùi thế giới hình chiếu của Dịch Thiên Kỳ. Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Dịch Thiên Kỳ thay đổi. Giờ khắc này, gã mới nhìn thẳng về phía Trần Đạo Huyền. - Lĩnh vực pháp khí lục giai? Trần Đạo Huyền ngoài miệng cũng không trả lời, thân hình lóe lên, biến mất tại chỗ. - Muốn chạy? ấ ầ ề ầ ế Dịch Thiên Kỳ thấy Trần Đạo Huyền phá vỡ giam cầm của thế giới hình chiếu, lần nữa thi triển thuấn di, chợt cảm thấy có chút đau đầu. Tu sĩ Nguyên Anh tinh thông pháp tắc không gian được coi là loại khó chơi nhất trong tất cả Nguyên Anh chân quân, chính là bởi vì bọn họ tùy thời có thể thi triển thuật thuấn di Mặc dù thực lực của những chân quân khác mạnh hơn rất nhiều so với Nguyên Anh chân quân tinh thông không gian pháp tắc, thì cũng rất khó bắt được đối phương. Theo lý mà nói, chân quân Thế Giới cảnh muốn đối phó với Nguyên Anh chân quân tinh thông pháp tắc không gian phải đơn giản hơn nhiều, dù sao thế giới hình chiếu vừa ra, bất luận là giam cầm không gian, hay là thu đối phương vào thế giới mình sáng tạo ra. Đều có thể dễ dàng giải quyết vấn đề thuấn di mà đối phương am hiểu. Nhưng mà, Trần Đạo Huyền rõ ràng không nằm trong danh sách này. Bởi vì hắn không chỉ tinh thông không gian pháp tắc, trong tay còn có một lĩnh vực pháp khí cao giai có thể chống lại thế giới hình chiếu của chân quân Thế Giới cảnh – Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ. Dựa vào đồ này, Dịch Thiên Kỳ không thể giam cầm không gian bốn phía Trần Đạo Huyền, lại không cách nào thu đối phương vào thế giới của mình. Chỉ có thể nhìn đối phương không ngừng thuấn di ở trong phạm vi thần thức của gã, lại hết lần này tới lần khác không bắt được hắn. - Tông chủ, tiểu tử này đang kéo dài thời gian! Một bên, Vân Khôn liếc mắt một cái liền nhìn ra ý định của Trần Đạo Huyền. Ô Thánh cũng cau mày, chắp tay nói: - Minh chủ, người này mượn bảo vật này rõ ràng đủ để chạy trối chết, hiện tại lại cố ý kéo dài thời gian, chẳng lẽ Tần Trảm thật sự có năng lực dùng Vũ Hoàng Chung sao? Bên ngoài vẫn luôn đồn đại, Càn Nguyên kiếm tông có tiên khí trấn tông Vũ Hoàng Chung, nhưng tin đồn này chưa bao giờ được chứng thực. Dù sao mấy ngàn năm trước, Càn Nguyên Kiếm Tông gặp phải đại họa gần như diệt môn, cũng không thấy đối phương vận dụng Vũ Hoàng Chung. Bởi vậy, Huyền Thanh đạo minh cho rằng Càn Nguyên Kiếm Tông có được tiên khí, phần lớn là bịa đặt. Không nghĩ tới, đối phương lại thật sự có Thuần Dương tiên khí! Phải biết rằng, đây chính là Thuần Dương tiên khí đứng trên tất cả các pháp khí, đừng nói tông môn nhất lưu, cho dù là rất nhiều Độ Kiếp thiên tôn cũng chưa chắc có Thuần Dương tiên khí trên người. Có thể thấy được, chuyện Càn Nguyên Kiếm Tông hôm nay có Vũ Hoàng Chung bị bại lộ ra ngoài, không chừng tương lai sẽ có Nguyên Thần đạo quân ế ế ầ thậm chí Độ Kiếp thiên tôn đến cầu bảo! Dù sao, tu vi Nguyên Thần kỳ trở lên, Thuần Dương tiên khí hấp dẫn hơn nhiều so với Thái Nhất Thần Thủy. - Không biết. Dịch Thiên Kỳ một bên mưu toan dùng thần thức tập trung vị trí của Trần Đạo Huyền, một bên trả lời: - Nhưng chúng ta không thể đánh cuộc, cũng không đánh cược nổi! Nghe nói như vậy, Ô Thánh quay đầu lại nhìn tông môn Thanh Vi đạo phái, trong lòng biết ý tứ lời này của Dịch Thiên Kỳ. Trụ sở của tông môn Thanh Vi đạo phái không chỉ có một linh mạch cao giai. Bên trong còn có vô số truyền thừa, đệ tử. Một khi bị tiên khí công kích, Thanh Vi đạo phái chỉ sợ thật sự sẽ hoàn toàn suy tàn. Tuy nói đối với thế lực tông môn, Nguyên Anh chân quân là nội tình. Nhưng tông môn truyền thừa, số lượng đệ tử đông đảo cũng là căn cơ của thế lực tông môn. Một khi những thứ này không còn tồn tại nữa. Đám người Dịch Thiên Kỳ cũng chỉ có thể xem như một đám Nguyên Anh tán tu. Ô Thánh với tư cách tông chủ Huyền Dương tông, sao có thể không biết suy nghĩ của Dịch Thiên Kỳ. Chẳng qua trước mắt, Trần Đạo Huyền tránh không chiến, bọn họ cũng không có biện pháp tốt. - Trần Đạo Huyền! Dịch Thiên Kỳ giận dữ quát: - Thái Nhất Thần Thủy đã bị ngươi đoạt được, chẳng lẽ các ngươi còn muốn đuổi tận giết tuyệt? Nhiều lần dùng thần thức khóa chặt nhưng vẫn vô ích. Dịch Thiên Kỳ nóng nảy, nghe giọng điệu của gã, lại bắt đầu mềm nhũn. Một bên, Ô Thánh kinh ngạc nhìn về phía Dịch Thiên Kỳ, nhưng chung quy cái gì cũng không nói ra miệng. Bất luận như thế nào, Thanh Vi đạo phái tuyệt đối không thể bị tiên khí công kích. Ô Thánh nhìn đại trận hộ sơn của Thanh Vi đạo phái, trong lòng rõ ràng, trận pháp lục giai trước mắt này tuyệt đối không ngăn được công kích của tiên khí. - Trần Đạo Huyền! Đến cùng là ngươi muốn cái gì? Ra giá đi! Dịch Thiên Kỳ tiếp tục hét lớn: - Ta biết, ngươi không phải là đệ tử của Càn Nguyên Kiếm Tông. Càn Nguyên Kiếm Tông có thể cho Trần gia ngươi, Huyền Thanh đạo minh ta gấp ầ ầ ầ ầ mười lần, không, trăm lần dâng lên! Chỉ cần ngươi giao ra Tần Trảm, ta thậm chí có thể dùng đại đạo thề. Thấy Trần Đạo Huyền không động tậm, Dịch Thiên Kỳ uy hiếp nói: - Trần Đạo Huyền, ngươi cho rằng thực lực của ngươi đạt tới cấp độ tiếp cận chân quân Thế Giới cảnh là một chuyện tốt sao? Sai lầm lớn! Ta thấy ngươi là đại nạn lâm đầu còn chưa biết, ngươi có từng nghĩ tới, Trần gia xuất hiện một cường giả đứng đầu như ngươi, Càn Nguyên Kiếm Tông sẽ tự xử như thế nào? Ngươi thân là tu sĩ gia tộc Vạn Tinh Hải. Nói vậy nhất định biết họa của Kỳ gia Vũ Châu đi? Bây giờ Trần gia ngươi, uy hiếp lớn hơn gấp mười lần so với Kỳ gia, ngươi cảm thấy một khi Càn Nguyên Kiếm Tông tiêu diệt xong Huyền Thanh đạo minh ta, sẽ đối xử với Trần gia ngươi như thế nào? Cách đó nghìn dặm. Trần Đạo Huyền nghe được những lời này của Dịch Thiên Kỳ, trái tim không khỏi hung hăng nhảy lên một chút. Không thể không nói, những lời của Dịch Thiên Kỳ đích xác đánh trúng điểm yếu của Trần Đạo Huyền. Thực lực hiện tại của hắn tuy rằng cường đại, nhưng vẫn không cách nào so sánh với Càn Nguyên Kiếm Tông. Nhưng hết lần này tới lần khác, tốc độ quật khởi của hắn quá nhanh, Càn Nguyên Kiếm Tông chẳng lẽ sẽ không cảm thấy sợ hãi sao? Thử hỏi nếu Trần gia có một vị khách khanh thiên tư tuyệt luân như vậy, Trần Đạo Huyền hắn là vui hay buồn? Nói cho cùng, tu sĩ Trần gia hắn cũng không phải đệ tử dòng chính của Càn Nguyên Kiếm Tông. Cả hai bên luôn cách nhau một tầng. Trong động thiên của tiểu tháp. Tần Trảm dường như cũng cảm nhận được nội tâm Trần Đạo Huyền không bình tĩnh, y vội vàng mở miệng nói: - Trần huynh đừng nghe đồ cẩu kia hồ ngôn loạn ngữ, nguyên nhân chuyện Kỳ gia rất phức tạp, tuyệt đối không phải nói hai ba câu là có thể giải thích rõ ràng. Tần Trảm ta có thể ở đây lập lời thề đại đạo, sau này chỉ cần Trần gia ngươi không chủ động tiến công Càn Nguyên Kiếm Tông ta, Càn Nguyên Kiếm Tông ta cũng tuyệt đối sẽ không làm chuyện qua sông đoạn cầu. - Tần huynh nghiêm trọng rồi, Càn Nguyên Kiếm Tông thống trị Vạn Tinh Hải nhiều năm như vậy, uy tín như thế nào, Trần gia ta vẫn tin tưởng. Nghe nói như vậy, Tần Trảm hơi thở phào nhẹ nhõm. Nguy hiểm thật! Cái thằng chó Dịch Thiên Kỳ này, thật là biết khiêu khích người! Tần Trảm thầm hận trong lòng.