Chẳng bao lâu sau, bóng dáng của Trần Đạo Huyền lại lui vào sương mù, lóe lên rồi biến mất. - Đừng chạy! Cung chủ U Nguyệt cung thấy Trần Đạo Huyền đánh lén và giết chết được chân quân của Thanh Vi đạo phái, sau đó còn vọng tưởng chạy trốn, một cỗ lửa giận lập tức dâng lên trong lòng nàng. Dưới cơn phẫn nộ, nàng thậm chí quên mất truyền tấn với các chân quân khác của Thanh Vi đạo phái, mà lập tức là một thân một mình đuổi giết Trần Đạo Huyền. Trận kỳ vẫy vẫy, sương mù rút lui. Cung chủ U Nguyệt cung thân hình như điện, nhanh chóng theo sát phương hướng Trần Đạo Huyền rời đi, đuổi theo không rời. - Ha ha. Trần Đạo Huyền thông qua Tinh Thần Kiếm Đạo Đồ, cảm giác được cung chủ U Nguyệt cung cách trăm dặm phía sau mình, khóe miệng không khỏi lộ ra một tia cười lạnh: - Dễ như vậy đã mắc câu. - Uyển cung chủ! Phía sau U Nguyệt cung chủ, tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ còn sống sót kia kinh hồn chưa định, đã nhìn thấy U Nguyệt cung chủ như điện đuổi theo. Theo U Nguyệt cung chủ rời đi, sương mù lại một lần nữa bao phủ hắn lại. Lần này, hắn trực tiếp thoái hóa từ "thị lực yếu" đến "mù". Cộng thêm đồng bạn vừa mới chết ở trước mặt, làm cho vị Nguyên Anh chân quân của Thanh Vi đạo phái này sợ hãi không thôi, căn bản không dám đuổi theo phía sau U Nguyệt cung chủ. - Hô! Hô! Hô! Ở lại một mình trong Thái Nhất Tiên Trì đầy sương mù trắng, hô hấp của hắn dần dần dồn dập. Đột nhiên, hắn nhớ những gì. - Giới Quang truyền tấn phù! Thần thức của hắn thăm dò vào trữ vật giới, lúc này mới phản ứng lại, Giới Quang Phù ở trên người U Nguyệt cung chủ. - Đáng chết, Uyển cung chủ quá xung động rồi. Bên kia, U Nguyệt cung chủ không hề biết đồng bạn đang oán giận mình, trong mắt nàng, toàn bộ thiên địa chỉ còn lại một mình Trần Đạo Huyền đã từng ề ầ ố nhiều lần đùa giỡn nàng và trốn thoát trong tay nàng. Một trăm dặm, tám mươi dặm, sáu mươi dặm... Dần dần. Thân hình U Nguyệt cung chủ cách Trần Đạo Huyền càng ngày càng gần, gần đến mức nếu lấy tốc độ độn tốc của Nguyên Anh chân quân, thì chỉ cần vài hơi thở là có thể đuổi kịp Trần Đạo Huyền. Trên thực tế. Tu vi của Trần Đạo Huyền tuy mới Kim Đan hậu kỳ, nhưng bởi vì cảnh giới đại đạo cao thâm, nên tốc độ độn tốc của hắn hoàn toàn không thua gì Nguyên Anh chân quân. Hắn sở dĩ bị cung chủ U Nguyệt cung đuổi kịp nhanh như vậy, là vì cố ý cho đối phương một chút hy vọng. Tuy nhiên, hy vọng này, sẽ nhanh chóng trở thành tuyệt vọng. Ngay khi khoảng cách giữa U Nguyệt cung chủ và Trần Đạo Huyền rút ngắn xuống gần năm mươi dặm, Trần Đạo Huyền tính toán vị trí của hai người, nơi này đã cách vị trí chém chết Nguyên Anh chân quân của Thanh Vi đạo phái kia ước chừng hơn 1500 dặm. Khoảng cách hơn 1500 dặm, U Nguyệt cung chủ muốn quay lại, cần tối thiểu mấy chục hơi thở công phu. Vài chục hơi thở, đủ rồi! Ngay trong tay U Nguyệt cung chủ tích súc huyễn linh chân hỏa, đang muốn cho Trần Đạo Huyền một cái tàn nhẫn, nàng phát hiện một cỗ lực trấn áp khủng bố mạnh mẽ bao phủ trên thân thể nàng. Ngay sau đó, độn tốc của U Nguyệt cung chủ giảm mạnh, trơ mắt nhìn Trần Đạo Huyền một lần nữa chạy vào trong sương mù. - Không!!! U Nguyệt cung chủ thấy cừu nhân giết chết một vị chân quân tông môn của mình, cứ như vậy công khai rời đi trước mặt mình, trong khi nàng lại bất lực. Loại nhục nhã không gì sánh kịp này làm cho U Nguyệt cung chủ muốn sụp đổ. Nhưng trận kỳ trong tay U Nguyệt cung chủ, xa nhất chỉ có thể tản ra sương mù trăm dặm phương viên. Một khi Trần Đạo Huyền chạy vào sương mù sau đó rẽ một cái, nàng căn bản không thể phân biệt đối phương rốt cuộc chạy trốn đến nơi nào. Dừng độn quang lại, U Nguyệt cung chủ ngơ ngác đứng tại chỗ, cảm giác thất bại thật lớn làm cho nàng thấy hoài nghi bản thân. Nếu là có tu sĩ đồng giai ở đây, liếc mắt một cái là có thể phát hiện, U Nguyệt cung chủ phương danh lan xa, giờ phút này lại đang lâm vào bờ vực tâm ma ám sinh. ằ ế ầ ề ầ ổ ấ Tuy rằng nàng chỉ giao tiếp với Trần Đạo Huyền hai lần, nhưng tổn thất một lần lớn hơn một lần. Lần đầu tiên là toàn bộ Kim Nguyên Tiên Thành bị hủy hoại trong giao phong giữa nàng và Trần Đạo Huyền, lần thứ hai càng thảm hơn, làm cho Thanh Vi đạo phái trực tiếp tổn hại một vị chân quân Nguyên Anh hậu kỳ. Một lúc lâu sau. U Nguyệt cung chủ mới lấy lại tinh thần, lông mày liễu hơi nhíu lại, âm thầm cân nhắc nói: - Thực lực của tên này sao lại trở nên mạnh mẽ như vậy! Cho đến giờ, U Nguyệt cung chủ mới phản ứng lại, vừa rồi Trần Đạo Huyền một kích chém giết một vị tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ. Mặc dù Trần Đạo Huyền chiếm tiện nghi ra tay đánh lén. Nhưng vị tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ đi cùng nàng không phải không có chuẩn bị, tối thiểu, linh giáp ngũ giai thượng phẩm trên người gã đã bị pháp tắc hóa thành thành tiên kiếm của Trần Đạo Huyền xuyên qua. - Một kích miểu sát tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ! U Nguyệt cung chủ cau mày: - Đã có thực lực như vậy rồi, vì sao còn muốn chạy trốn, chẳng lẽ... Không tốt! U Nguyệt cung chủ đột nhiên ý thức được cái gì đó, sắc mặt xinh đẹp chợt biến đổi. Phía bên kia. Trong tổ ba người, sau khi U Nguyệt cung chủ truy kích, vị tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ cuối cùng do dự một hồi, thân hình Trần Đạo Huyền và U Nguyệt cung chủ đã hoàn toàn biến mất trước mặt gã. Hiện tại, không có trận kỳ xua tan sương mù, gã một lần nữa biến thành một người bị mù, căn bản không dám xông thẳng vào trong Thái Nhất Tiên Trì, cho nên chỉ có thể ở tại chỗ, chờ U Nguyệt cung chủ cùng chân quân khác đến tìm gã. - Đừng chờ đợi, chốc lát nữa, nàng sẽ không quay lại được đâu. Đột nhiên, một giọng nói vang lên bên tai làm cho hắn sợ hãi đến mức tim rớt ra ngoài. Gã bất chấp thần thức bị sương mù ăn mòn, thả toàn bộ thần thức ra ngoài, rốt cục, ở ngoài ngàn trượng, gã phát hiện thân ảnh của một vị tu sĩ trẻ tuổi, chính là Trần Đạo Huyền. Trước mặt Trần Đạo Huyền, một thanh cự kiếm màu vàng lơ lửng. Trên cự kiếm màu vàng, các loại văn tuyến pháp tắc mơ hồ lóe lên, lưu quang ba màu không ngừng phập phồng, làm cho người ta có một loại cảm giác trạng thái cực kỳ không ổn định. ắ ế ỗ Nhưng mà, pháp tắc bên trong thanh cự kiếm màu vàng này lại bị một cỗ lực lượng trận pháp cường đại ước thúc, mạnh mẽ dung hợp nó lại một chỗ. Ước thúc và đối kháng, hình thành một thanh tiên kiếm khủng bố. Trong khoảnh khắc dò xét thanh tiên kiếm màu vàng này, vị Nguyên Anh chân quân Thanh Vi đạo phái chỉ cảm thấy trước mắt chợt tối sầm. Ngay sau đó, gã đã hoàn toàn bất tỉnh nhân sự. Trần Đạo Huyền yên lặng nhìn Nguyên Anh chân quân bị cự kiếm màu vàng đánh thành hư vô, trực tiếp biến mất tại chỗ. - Oanh!!! Ngay khi Trần Đạo Huyền biến mất. Một lỗ đen khủng khiếp hình thành ở nơi Nguyên Anh chân quân này biến mất. Lỗ đen điên cuồng hút sương mù của Thái Nhất Tiên Trì, rất nhanh, một vòng xoáy sương mù khổng lồ lấy lỗ đen làm trung tâm, hình thành trên bầu trời Thái Nhất Tiên Trì. Hơn nữa, đường kính của vòng xoáy sương mù này đang còn tiếp tục mở rộng. Một trăm dặm, hai trăm dặm, ba trăm dặm... Trong chớp mắt, vòng xoáy sương mù mở rộng đến phạm vi ngàn dặm. Động tĩnh khổng lồ thu hút sự chú ý của tất cả các thế lực. Đầu tiên chú ý tới nơi này chính là các vị chân quân của Huyền Thanh đạo minh, bởi vì bọn họ biết, nơi đó vừa vặn một trong những lộ tuyến điều tra của bọn họ. U Nguyệt cung chủ phản ứng trước, độn quang chợt lóe, liền bay tới trung ương vòng xoáy sương mù. Nhưng nàng còn chưa kịp tiến vào trung tâm vòng xoáy sương mù, một cảm giác kinh dị đã dâng lên trong lòng. Cảnh báo tâm linh! Cảm nhận được cỗ cảnh báo tâm linh này, U Nguyệt cung chủ không dám tiếp tục đi về phía trước nữa, mà là chờ trăm dặm ngoài trung tâm vòng xoáy. Rất nhanh. Huyền Thanh đạo minh một đội lại một đội Nguyên Anh chân quân chạy tới. Tông chủ Huyền Dương tông nhìn thấy U Nguyệt cung chủ đi một mình, vừa muốn tiến lên hỏi, nhưng nhìn thấy đối phương một khuôn mặt bình tĩnh, lời nói đến bên miệng lại nghẹn trở về. Dù sao đi theo bên cạnh U Nguyệt cung chủ là chân quân Thanh Vi đạo phái, cho dù tổn hại thì cũng không tới phiên người của Huyền Dương tông gã đến hỏi chuyện. ầ ề Chỉ là... Vị Trần Đạo Huyền này quả thực có chút không đơn giản. Ô Thánh thầm nghĩ trong lòng