- Đi thôi. Nhìn Tử Lăng còn đang ngây người, tay phải Trần Đạo Huyền trực tiếp bắt lấy cánh tay nàng. Tiếp đó, thân hình của hai người dần dần mơ hồ. Đợi đến khi hai người lại hiện ra, thì đã ở ngoài hai ngàn ba trăm dặm. Khoảng cách Trần Đạo Huyền không gian truyền tống xa nhất chỉ có thể thuấn di đến trong phạm vi bao phủ thần thức của mình. Thần thức hiện tại của hắn bao phủ phạm vi chỉ có hơn hai ngàn ba trăm dặm, bởi vậy khoảng cách xa nhất của mỗi lần thuấn di cũng chỉ có như vậy, so sánh với Di Trần Phiên trong nháy mắt bỏ chạy xa mười vạn dặm, Thuấn Di của Trần Đạo Huyền vẫn còn kém không ít. Bất quá so với Di Trần Phiên, thuấn di của hắn có một ưu điểm, đó chính là có thể thi triển liên tục. Một giây sau, thân hình của hắn và Tử Lăng lại mơ hồ. Thuấn di liên tục hơn mười lần. Vị trí lúc này của Trần Đạo Huyền đã sớm lệch khỏi quỹ tích mà đám người U Nguyệt cung chủ tìm kiếm. Bây giờ hắn cuối cùng cũng hoàn toàn thoát khỏi truy tung của U Nguyệt cung chủ. Xoát! Thân hình của Trần Đạo Huyền và Tử Lăng lại xuất hiện. Trần Đạo Huyền ngược lại không có phản ứng gì cả, Tử Lăng bị hắn kéo cổ tay lại khom lưng, không ngừng nôn ra. Nhìn bộ dáng chật vật của Tử Lăng, Trần Đạo Huyền cũng không lên tiếng trách cứ, trong lòng hắn rõ ràng, đây là tu vi và cảnh giới đại đạo của Tử Lăng quá thấp, không cách nào thích ứng với cảm giác choáng váng do không gian truyền tống mang đến. Nôn ọe trong chốc lát, Tử Lăng cuối cùng cũng thích ứng được. Nàng đánh giá cảnh sắc xung quanh một phen, ngẩng đầu nhìn Trần Đạo Huyền, hỏi: - Chúng ta đang ở đâu? Nghe vậy. Trần Đạo Huyền lắc đầu: - Ta cũng không biết. Hắn dừng một chút, chợt nhìn Tử Lăng, kinh ngạc nói: ầ ế - Ngươi không phải là địa đầu xà trong phạm vi thế lực của Kim Nguyên tiên thành sao? Sao lại không biết gì về nơi này? Nghe nói như vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Tử Lăng toát ra một chút cay đắng: - Không hiểu, trên thực tế, ta lớn như vậy nhưng đây là lần đầu tiên ta đi xa như vậy. Lần này, Trần Đạo Huyền hoàn toàn bị lời nói của Tử Lăng làm kinh hãi. Đường đường là một vị tu sĩ Tử Phủ tầng chín, mà lại chưa từng ra khỏi phạm vi mười vạn dặm của Kim Nguyên tiên thành. Cái này cũng nực cười giống như một vị tu sĩ Tử Phủ hậu kỳ ở Quảng An phủ chưa từng ra khỏi Thương Châu. Nhìn thấy nghi hoặc trên mặt Trần Đạo Huyền, Tử Lăng muốn nói lại thôi. - Đây là chuyện riêng của ngươi, ngươi không muốn nói thì ta cũng sẽ không miễn cưỡng. Dứt lời, Trần Đạo Huyền triển khai thần thức, bắt đầu cẩn thận dò xét tình huống nơi này. Nhìn thấy bộ dáng này của Trần Đạo Huyền, Tử Lăng ngược lại buông lỏng cảnh giác. Nàng cắn môi nói: - Nói cho ngươi biết cũng không có gì cả, ta từ nhỏ đã bị gia tộc kiểm tra ra loại linh thể đặc thù Cửu m Huyền Xá này, mà gia tộc muốn nịnh bợ Kim Nguyên chân quân cho nên liền nuôi nhốt ta như chim hoàng yến. Cha mẹ vì cứu ta, nên mới bị Kim Nguyên chân quân cùng gia tộc bí mật sát hại, từ nhỏ đến lớn, khoảng cách ta đi xa nhất cũng chỉ là tường thành Kim Nguyên tiên thành. Nói xong, Tử Lăng nhẹ nhàng cởi áo bào ra, lộ ra vai thơm trắng nõn. Chỉ thấy, trên vai trắng tinh khiết của nàng có một dấu ấn màu máu xấu xí, dấu ấn màu máu này in dài xuống tới lưng của nàng. - Nguyên Huyết Thần Cấm? Nhìn thấy dấu ấn màu đỏ trên vai nàng, Trần Đạo Huyền nhíu mày. - Trần chân nhân nhận ra cấm chế này? Trên mặt Tử Lăng hiện lên một tia hồng nhuận. Trần Đạo Huyền gật gật đầu: - Nguyên Huyết Thần Cấm tà ác dị thường, phải lấy huyết mạch chí thân của người được thi thuật mới có thể thi triển, hơn nữa còn phải do tu sĩ cao giai tự mình ra tay thiết cấm. Cấm chế mà Kim Nguyên chân quân hạ với ngươi, chính là đạo cấm chế này đi? - n. Tử Lăng kéo áo lên, tâm trạng sa sút. - Nguyên Huyết Thần Cấm vừa là bảo hộ, vừa là hạn chế, lấy tu vi của Kim Nguyên chân quân, chỉ cần gã tới gần ngươi trong vòng vạn dặm, là có thể cảm ứng chính xác vị trí của ngươi. Nghe nói như vậy, sắc mặt Tử Lăng càng thêm ảm đạm. Nhìn Tử Lăng trầm mặc không nói, Trần Đạo Huyền cũng không lên tiếng an ủi. Bầu không khí giữa hai người có chút nặng nề. Khoảng nửa thời gian trà. Trần Đạo Huyền sắc mặt vui vẻ: - Tìm thấy rồi! Nghe vậy. Tử Lăng ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn hắn. Trần Đạo Huyền lẩm bẩm nói: - Một linh mạch ngũ giai, ba Kim Đan chân nhân chiếm cứ, không sai, ừm? Đột nhiên, hắn dường như đã phát hiện một cái gì đó thú vị. - Lại là hắn? Trần Đạo Huyền phát hiện người trên linh mạch ngũ giai này không phải người khác, mà là m Thứu chân nhân chạy trốn từ Trấn Nam Quan tiên thành. Ngày đó Minh Hoàng chân quân chết trận, m Thứu chân nhân trước tiên lựa chọn giấu diếm thuộc hạ tự mình chạy trốn, hành vi của gã cũng không khá hơn bao nhiêu so với Diệp Vô Đạo lúc trước. Chẳng qua m Thứu chân nhân cũng không có bối cảnh như Diệp Vô Đạo, hiện tại, gã đã sớm leo lên bảng truy nã của Huyền Thanh đạo minh. Không nghĩ tới, m Thứu chân nhân lại cùng hai vị tán tu Kim Đan trốn ở chỗ này. Trần Đạo Huyền vô cùng kỳ quái. Lấy phần thưởng do Huyền Thanh Đạo Minh mở ra, vì sao hai vị tán tu Kim Đan không báo cáo đối phương với Huyền Thanh Đạo Minh. Phải biết rằng, chứa chấp tội phạm truy nã ở ngay trên địa bàn của Huyền Thanh Đạo Minh, cũng không phải là một tội danh nhỏ. Luận lực thống trị đối với lãnh thổ, Huyền Thanh Đạo Minh không hề yếu hơn Càn Nguyên Kiếm Tông bao nhiêu. Thậm chí bởi vì thời gian Huyền Thanh Đạo Minh thống trị lãnh thổ lâu hơn, bọn họ đối với quản lý thống trị lực lượng càng mạnh hơn, càng thâm nhập vào lòng người. ...... Phía đông nam Kim Nguyên tiên thành. Trong một linh mạch ngũ giai. Trên linh mạch, từng tòa tiên cung đứng sừng sững. Đạo tràng nơi này tên là Song Thánh Phong, chính là do hai vị Kim Đan chân nhân đặt chân ở đây đặt tên. Tu sĩ Kim Đan là tu sĩ cao cấp gần với Nguyên Anh chân quân. Trong phạm vi thế lực của Kim Nguyên tiên thành, chỉ cần không đắc tội Kim Nguyên chân quân cùng mấy thế lực lớn đứng đầu khác, cơ bản có thể đi ngang. Nhất là hai vị tán tu Kim Đan như Song Thánh Phong, bình thường chỉ có một hai vị tu sĩ Kim Đan bình thường Kim Đan gia tộc, căn bản không nguyện ý trêu chọc hai người bọn họ. Dù sao tán tu Kim Đan trên Song Thánh Phong này thuộc loại người một người ăn no cả nhà không đói, mà tu sĩ Kim Đan trong gia tộc Kim Đan, ngoại trừ suy xét bản thân ra, càng nhiều còn phải suy xét gia tộc sau lưng. Bởi vậy làm việc không có khả năng không kiêng nể gì như hai vị trên Song Thánh Phong. Tại thời điểm này. Bên trong một cung điện lộng lẫy trên Song Thánh Phong. Một vị mỹ tỳ vũ nữ đang nhẹ nhàng nhảy múa ở trước mặt ba vị tu sĩ Kim Đan. Trên bảo tọa Cao Đài, ba vị Kim Đan chân nhân đang trù tính đan xen, thoải mái uống rượu. - m Thứu huynh, lão đệ ta thật sự thay ngươi cảm thấy không đáng. Trong ba người, một vị tu sĩ Kim Đan mặc đạo bào màu vàng với bộ râu quai nón, khuôn mặt thô kệch cao giọng nói: - Huynh đệ ngươi vì Huyền Thanh đạo minh bán mạng nhiều năm như vậy, kết quả lại chỉ vì không địch lại đám man tu Vạn Tinh Hải kia tiến công, liền truy nã bắt ngươi! - Chậc chậc! Nói xong, tu sĩ Kim Đan khuôn mặt thô kệch không ngừng lắc đầu. Nghe được những lời này, sắc mặt m Thứu chân nhân cũng âm trầm xuống. Hiển nhiên, gã cũng không nghĩ tới tông môn cùng Đạo Minh lại tuyệt tình như vậy, trực tiếp truy nã bắt gã, không lưu lại một đường sống nào. Mặc kệ nói như thế nào, tốt xấu gì m Thứu chân nhân gã cũng là tu sĩ Kim Đan tầng chín, cách Nguyên Anh kỳ cũng chỉ có một bước. Lúc trước gã lui lại, từ một mức độ nào đó mà nói, cũng là giữ lại một phần thực lực cho Huyền Thanh Đạo Minh.