Mặc kệ nói như thế nào, cho dù Thanh Vi đạo phái gần trăm vị Nguyên Anh chân quân, lúc này trong tông môn chỉ còn hơn mười vị Nguyên Anh chân quân trấn thủ ở Thái Nhất Tiên Trì, trong đó bao gồm cả bản thân tông chủ. Hơn nữa còn có đại trận hộ tông của Thanh Vi đạo phái, Càn Nguyên Kiếm Tông muốn phái người tới đánh lén, thì ít nhất phải phái mấy chục vị Nguyên Anh chân quân đồng loạt tiến công mới có một đường hy vọng công phá tông môn Thanh Vi đạo phái. Mà bây giờ, Càn Nguyên Kiếm Tông nào còn có mấy chục vị chiến lực cấp Nguyên Anh? Tất cả tin tức của Nguyên Anh chân quân của Càn Nguyên Kiếm Tông, Huyền Thanh đạo minh không dám nói rõ ràng, nhưng số lượng, bọn họ vẫn biết rõ. Đừng nhìn Nguyên Anh chân quân trong Càn Nguyên Kiếm Tông hơn trăm vị. Nhưng đồng dạng lãnh thổ của Càn Nguyên Kiếm Tông cũng vô cùng rộng lớn, phải lưu lại một bộ phận Nguyên Anh chân quân trấn thủ Vạn Tinh Hải, thông đạo Chân Yêu giới cũng cần lưu lại Nguyên Anh chân quân trấn thủ. Còn có lúc này Càn Nguyên Kiếm Tông toàn lực tiến công Xuất Vân Quốc, chỉ sợ đại bộ phận chiến lực Nguyên Anh của bọn họ đều được điều đến Tiền tuyến Xuất Vân Quốc. Hơn nữa tông môn Càn Nguyên Kiếm Tông luôn phải lưu lại mấy tu sĩ Nguyên Anh trấn thủ. Tính như vậy, Càn Nguyên Kiếm Tông nào còn rút ra được mấy chục vị tu sĩ Nguyên Anh đến tấn công Thanh Vi đạo phái? Mà phái vài vị Nguyên Anh chân quân đến đây, cho dù là chân quân đứng đầu cũng không khác gì chịu chết, Thanh Vi đạo phái đương nhiên không sợ hãi. Càng đừng nói thực lực của tông chủ Thanh Vi đạo phái kinh người, có hắn tọa trấn tông môn, có thể bảo vệ tông môn cùng Thái Nhất Thần Thủy không một sơ hở. Nhưng tuy là nói như thế. Thanh Vi đạo phái tông chủ vẫn mệnh lệnh nói: - Hà trưởng lão! - Thuộc hạ tại. - Để cho người của ngươi cẩn thận điều tra một chút, động thái của tất cả tu sĩ Nguyên Anh trong Càn Nguyên Kiếm Tông trong thời gian gần đây. - Cái này... Thuộc hạ tuân mệnh. ắ Trưởng lão họ Hà chắp tay tuân lệnh. Thấy Hà trưởng lão muốn rời đi, tông chủ Thanh Vi đạo phái lại nói: - Còn có, nhớ để cho người của ngươi tăng lên chút loạn cho đại bản doanh của Càn Nguyên Kiếm Tông. Hà trưởng lão chạm vào ánh mắt của vị tông chủ trước mắt này, trong lòng run lên, lập tức gật đầu nói: - Vâng, tông chủ! ...... Trấn Nam Quan. Bên trong đại điện. Trần Đạo Huyền nghe Trì Dao tiên tử tự thuật xong, trong lòng nhất thời nổi lên sóng to gió lớn. - Ý ngươi là Càn Nguyên Kiếm Tông toàn diện tiến công Xuất Vân Quốc? - Ừm. Trì Dao tiên tử gật gật đầu: - Không chỉ như thế, Lâm Võ chân quân đã đánh hạ Xích Giao tiên thành. - Rít—— Nghe được tin tức này, trong lòng Trần Đạo Huyền nhất thời giật mình. Xích Giao tiên thành chính là tiên thành do Xích Giao tiên quân tọa trấn, với tư cách là chân quân đứng đầu trong Huyền Thanh đạo minh, địa vị của Xích Giao chân quân cũng giống như bảy đại điện chủ của Càn Nguyên Kiếm Tông. Chân quân, cấp bậc này đều phải ngã xuống. Mặc dù Trần Đạo Huyền không biết Càn Nguyên Kiếm Tông đã làm như thế nào, nhưng hiển nhiên là Càn Nguyên Kiếm Tông quyết tâm toàn lực tiến công Xuất Vân Quốc. Về phần mục đích Càn Nguyên Kiếm Tông làm như vậy, mọi người ở đây không rõ ràng lắm nhưng Trần Đạo Huyền thì mơ hồ có suy đoán. Chắc... Là để tạo cơ hội cho Trấn Hải Điện điện chủ. Nhưng mà chỉ dựa vào sức lực của một mình Trấn Hải Điện điện chủ, có thể công phá tông môn Thanh Vi đạo phái có lượng lớn Nguyên Anh chân quân tọa trấn sao? Vô luận nhìn thế nào thì hành động này đều có chút giống như đang tự tìm chết! Thế nhưng, Trần Đạo Huyền không khỏi nghĩ đến một khi Thái Nhất Thần Thủy được thai nghén ra, Huyền Thanh đạo minh sinh ra một vị Nguyên Thần đạo quân, kết cục của Càn Nguyên Kiếm Tông cũng là một con đường chết. ế ế Chỉ là chết sớm hay muộn mà thôi, cũng khó trách Càn Nguyên Kiếm Tông ăn cả ngã về không. - Phi tông chủ cứ như vậy tin tưởng về thực lực của Tần điện chủ sao? Trần Đạo Huyền âm thầm nói. Chợt, trong lòng hắn trầm xuống: - Không được, Càn Nguyên Kiếm Tông tuyệt đối không thể ngã, ít nhất hiện tại tuyệt đối không thể ngã. Là người xuyên không, lòng trung thành của Trần Đạo Huyền đối với Càn Nguyên Kiếm Tông gần như bằng không. Nhưng dù sao Trần gia cũng cắm rễ ở Vạn Tinh Hải, một khi chiến hỏa thiêu đốt đến Vạn Tinh Hải, Trần gia tuyệt đối khó có thể lo được thân mình. Lại liên tưởng đến chiến tích lần hắn thu phục Trấn Nam Quan này, Thanh Vi đạo phái khẳng định đã coi hắn là cái gai trong mắt. Một khi Càn Nguyên Kiếm Tông ngã xuống, người đầu tiên xui xẻo có khi chính là Trần gia hắn. Điểm này, Trần Đạo Huyền vô cùng tỉnh táo. Hắn không trông cậy vào mình giết một vị tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ của Thanh Vi đạo phái, nhưng sau đó song phương còn có thể bắt tay giảng hòa. Phương pháp duy nhất trước mắt chính là trợ giúp Trấn Hải Điện điện chủ thành công đột kích Thanh Vi đạo phái. Đây không chỉ là vì Thập Tam thúc, cũng là vì Trần gia! Một khi Vạn Tinh Hải sụp đổ, kết cuộc của Trần gia tuyệt đối không tốt hơn bao nhiêu. Nghĩ đến đây, tâm tình thoải mái sau khi thu phục Trấn Nam Quan một lần nữa trở nên nặng nề. Không chỉ có Trần Đạo Huyền, sắc mặt tất cả mọi người trong đại điện đều nặng nề. Chiến tranh luôn luôn làm cho tâm trạng nặng nề. Nhưng Càn Nguyên Kiếm Tông chiến tranh cùng Huyền Thanh đạo minh đã không phải là người nào có thể ngăn cản. Song phương tranh đấu mấy ngàn năm, đã sớm kết huyết hải thâm cừu, trừ phi bên kia hoàn toàn ngã xuống, nếu không thù hận này vĩnh viễn không cách nào tiêu trừ. - Chư vị! Trần Đạo Huyền đột nhiên mở miệng. Mọi người thấy vị đại lão này nói chuyện, nhao nhao dời ánh mắt hướng về phía hắn. ấ ằ ầ ố ế - Trấn Nam Quan tuy rằng đã được cầm xuống, nhưng hiện tại toàn tuyến Vạn Tinh Hải ta tiến công Xuất Vân Quốc, Trấn Nam quân ta đương nhiên cũng không thể cố thủ trong thành này. Nghe nói như vậy, Trì Dao tiên tử ở một bên nóng nảy, lúc này nàng truyền âm nói: - Trần đạo hữu, sư tôn chỉ để cho chúng ta cố thủ thành này, không thể liều lĩnh. - Tiên tử an tâm. Trần Đạo Huyền truyền âm trả lời một câu, miệng tiếp tục nói: - Bởi vậy, ta đề nghị một mình ta đến khu vực quân địch đã chiếm để tìm hiểu tin tức. - Thiếu tộc trưởng không thể! Những người còn lại còn chưa nói gì, Trần Phúc Sinh lập tức đứng ra phản đối. - Trần chân nhân suy nghĩ kỹ lại. - Đúng vậy, chiếm được Trấn Nam Quan, mục tiêu chiến lược của chúng ta đã đạt được, ngài thật không cần phải liều lĩnh nữa. - ...... Mọi người nhao nhao khuyên can. Ánh mắt Trì Dao tiên tử phức tạp nhìn Trần Đạo Huyền, trong lòng cảm động không thôi. Càn Nguyên Kiếm Tông toàn diện tiến công Xuất Vân Quốc, không thể nghi ngờ là đánh cược số mệnh tông môn, một khi trận chiến này thất bại, Càn Nguyên Kiếm Tông không nói một bước không gượng dậy nổi, nhưng tuyệt đối sẽ xuống dốc. Với tư cách là thiếu tông chủ của Càn Nguyên Kiếm Tông, nhìn thấy một ngoại nhân như Trần Đạo Huyền vì Càn Nguyên Kiếm Tông mà liều mạng như thế, làm sao có thể không cảm động. Đừng nói Trần Đạo Huyền là ngoại nhân này, chính là đệ tử bản tông của Càn Nguyên Kiếm Tông, lại có mấy người ở thời điểm sinh tử nguy cơ này mà có thể làm được hành động như Trần Đạo Huyền. Nghĩ đến đây, hảo cảm trong lòng Trì Dao tiên tử đối với Trần Đạo Huyền cơ hồ ức chế không được. Nàng vội vàng tiến lên một bước, nói: - Trần Đạo Huyền, ta đi cùng ngươi! Lần này, nàng gọi trực tiếp tên của Trần Đạo Huyền mà không phải là Trần đạo hữu. Trần Đạo Huyền cũng không cảm nhận được chút biến hóa rất nhỏ này, quay đầu nhìn về phía Trì Dao tiên tử, cười nói: Ý ố ế ề ẫ - Ý tốt của thiếu tông chủ ta xin nhận, chỉ là một mình ta đi điều tra vẫn linh hoạt hơn một chút. Nghe vậy, Trì Dao tiên tử nhất thời nghe ra ý của Trần Đạo Huyền. Cũng đúng, thực lực Trần Đạo Huyền vô cùng cường đại, mặc dù chỉ có tu vi Kim Đan, nhưng thực lực lại có thể so với Nguyên Anh chân quân. Lấy thực lực của nàng, cho dù đi theo bên cạnh Trần Đạo Huyền thì cũng chỉ là gánh nặng. Nghĩ đến đây, Trì Dao tiên tử không kiên trì nữa, gật đầu nói: - Vậy... Ngươi vạn sự cẩn thận. - Ừ. Trần Đạo Huyền gật gật đầu, chợt nhìn mọi người một cái, thân hình chợt lóe liền biến mất trong đại điện. Không Gian pháp tắc đạt tới Pháp Tắc cảnh trung đoạn, sau khi lĩnh ngộ không gian truyền tống, chỉ cần Trần Đạo Huyền không chết, hoặc là rơi vào trong trận pháp địch nhân đã bố trí trước rồi, cho dù là mấy vị chân quân đứng đầu liên thủ cũng rất khó bắt được hắn. Thấy thế không ổn, Trần Đạo Huyền thuấn di một cái rồi lại tiếp tục vung Di Trần Phiên lên, ngay tức khắc trốn xa hơn mười vạn dặm, mặc cho chân quân đứng đầu nào nhìn thấy thì cũng đều phải đau đầu.