- Tiểu hữu. Trần Phúc Vinh đang nói chuyện với tu sĩ Tử Phủ trước mặt, bên tai đột nhiên truyền đến một đạo thanh âm ôn hòa. Trong khi nghe thấy âm thanh này, một cảm giác kinh dị phát ra từ sâu thẳm trong linh hồn, không tự chủ được trào ra. Lúc này Trần Phúc Vinh mới suy đoán, người này nhất định là Nguyên Thần chân quân. Trần Phúc Vinh không nghĩ tới, hành động của hắn, thật đúng là kinh động loại đại nhân vật như Nguyên Thần chân quân. - Chân quân! Lần này, thân thể của Trần Phúc Vinh khom người thấp hơn, biểu tình trên mặt cũng trở nên đặc biệt nghiêm túc. - Không cần phải khách khí. Theo thanh âm bên tai vang lên, Trần Phúc Vinh không tự chủ được đứng thẳng người. Kế tiếp, một tu sĩ vóc người khôi ngô cao lớn, từ từ đi ra khỏi xe màu tím. Không phải Nguyên Thần chân quân lại là người nào. - Chân quân! - Chân quân! - ...... Nhìn thấy Nguyên Thần chân quân hạ pháp giá, tất cả tu sĩ đi theo đều khom người hành lễ. Nhìn thấy cảnh tượng chúng tu cúi đầu này, Trần Phúc Vinh rung động, đồng thời trong lòng không khỏi có chút hâm mộ. - Cự Khuyết. - Thuộc hạ tại! Thân hình tròn vo của Cự Khuyết chân nhân, nhất thời bay ra từ trong đám người. Nhìn lướt qua Cự Khuyết chân nhân một cái, Nguyên Thần chân quân tiếp tục nói: - Vừa rồi vị tiểu hữu này nói, có phải là thật hay không? - Cái này... Trong lòng Cự Khuyết chân nhân không khỏi căng thẳng, cho dù việc này là thật, tội của hắn cũng không đến chết. ấ ắ ầ ế Nhưng mấy năm nay, hắn nhậm chức ở Nguyên Thần Tiên thành, không biết vớt được bao nhiêu dầu mỡ. Nếu là, giờ phút này Nguyên Thần chân quân cách chức hắn, cũng không ai dám nói một chữ. Nhìn thấy bộ dáng nơm nớp lo sợ của Cự Khuyết chân nhân, Nguyên Thần chân quân nhẹ nhàng vung tay lên, chỉ thấy một vị nữ tu diễm lệ mặc đạo bào màu vàng, bị hắn bắt ra từ trong đám người. - Là ngươi thu hối lộ, phải không? Nguyên Thần chân quân thản nhiên nói. - Chân quân, thiếp thân... Thiếp thân... Kim bào nữ tu nhất thời sợ tới mức mất hồn mất vía, không khỏi dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn về phía Cự Khuyết chân nhân. Đáng tiếc hiện tại bản thân Cự Khuyết chân nhân cũng khó bảo toàn, làm sao có thể để ý đến lô đỉnh của mình. Huống chi, thân phận ban đầu của vị lô đỉnh này, chẳng qua chỉ là một tù binh từ chiến trường Xuất Vân Quốc. Chẳng qua vị nữ tu Xuất Vân Quốc này dựa vào thủ đoạn cùng tư sắc xinh đẹp, từng bước đi tới trước mặt Cự Khuyết chân nhân, cũng trèo lên cây đại thụ Cự Khuyết chân nhân này. - Chân quân! Cự Khuyết chân nhân đứng ra: - Nữ nhân này vốn là tù binh Xuất Vân Quốc, vốn thuộc hạ cho rằng nàng bản tính lương thiện, muốn cho nàng một cơ hội, không nghĩ tới nữ lang này lòng lang dạ sói, ăn cây táo rào cây sung, lại phá hỏng quy củ của chân quân, thật sự đáng chết! Nói xong, Cự Khuyết chân nhân trong lòng hoành hành, nghênh đón ánh mắt khó có thể tin của kim bào nữ tu, trực tiếp một quyền đánh bạo đầu của đối phương. Vật màu vàng trắng văng khắp nơi, bị Cự Khuyết chân nhân dùng pháp lực bao lấy, không có chút nào quấy nhiễu trận hình đội ngũ nghênh đón Trần Đạo Huyền. Nhìn thật sâu Cự Khuyết chân nhân một cái, Nguyên Thần chân quân đột nhiên truyền âm nói: - Coi như vận khí của ngươi không tệ, lần sau không được làm như vậy nữa! Dứt lời, Nguyên Thần chân quân nhìn lên bầu trời. Chỉ thấy. Một chiếc tiên chu màu đen như mực, từ chân trời bay đến gần Nguyên Thần Tiên thành. - Mặc Long hào? ầ Trần Phúc Vinh vẻ mặt kinh ngạc. Mặc Long hào là một trong những linh chu của Trần gia, so với linh chu bình thường mà đám người Trần Phúc Vinh cưỡi. Phẩm giai của Mặc Long hào cao hơn nhiều, đạt tới cấp bốn hạ phẩm, chính là tiên chu chủ lực của Trần gia mua từ Càn Nguyên Kiếm Tông. Dùng loại tiên chu này để di chuyển, tốc độ cũng không kém so với độn quang của tu sĩ Kim Đan bao nhiêu. Từ Quan Hải Tiên thành chạy tới nơi này, nhiều nhất ba ngày là đủ rồi. Nguyên Thần chân quân chắp tay sau lưng, nhìn Mặc Long hào khí thế kinh người, không khỏi cảm thán nói: - Trần gia... Chung quy vẫn trở thành bá chủ Thương Châu a. ...... - Ầm ầm! Mặc Long hào khổng lồ dừng lại, sóng khí bao trùm, thổi đến quần áo của mọi người bay phất phới. Trên Mặc Long hào. Đứng đầu là một vị tu sĩ trẻ tuổi mày kiếm mắt tinh, trên khuôn mặt tuấn lãng của tu sĩ này mang theo một tia ý cười, cả người tản mát ra một cỗ khí tức cực kỳ tự tin. Bên cạnh tu sĩ trẻ tuổi là ba nữ tu vóc người yểu điệu, khuôn mặt diễm lệ. Bốn người này chính là Trần Đạo Huyền, Lạc Li, Trần Đạo Liên cùng với tộc trưởng của Dương gia Dương Cung Uyển đầu nhập vào Trần gia sớm nhất,. Theo Mặc Long hào dừng lại, mọi người nhao nhao thi triển độn quang, bay ra khỏi linh chu. Trần Đạo Huyền nhìn Nguyên Thần chân quân phía trước, cười chắp tay nói: - Vãn bối Trần Đạo Huyền, gặp qua chân quân.