Giữa không trung trên đảo Song Hồ. Một đạo độn quang hướng đảo Song Hồ bay nhanh mà đến, gần đại trận phòng ngự đảo Song Hồ, độn quang dừng lại, lộ ra thân hình một nữ tử dáng người yểu điệu, chính là Dương Cung Uyển. - Tộc trưởng Dương gia Dương Cung Uyển, cầu kiến Trần Đạo Huyền Trần đạo hữu! Dương Cung Uyển nhìn trận pháp phòng ngự phát tán linh quang ra tứ phía. Rất nhanh. Một thân ảnh trẻ tuổi từ trong phòng ngự đại trận bay ra, chính là bộ trưởng Quân bộ Trần gia, Trần Phúc Sinh. - Dương tiên tử, thiếu tộc trưởng bảo ta mời ngươi đi qua. - Trần đạo hữu, làm phiềm rồi. Dương Cung Uyển phúc thân thi lễ, ôn nhu nói. - Không cần phải khách khí. Dứt lời, hai người một trước một sau, bay vào trong trận pháp phòng ngự của đảo Song Hồ. ...... Phút chốc sau. Trước đại điện nghị sự cạnh hai tòa linh hồ đảo Song Hồ. Trần Đạo Huyền nhìn Lạc Li đang dạy nữ tu của Trần gia nuôi linh bối như thế nào, không khỏi cười nói: - Nếu phương pháp nuôi dưỡng linh bối nước ngọt mà ngươi cải tiến có thể thành công, sau này tu sĩ nhân tộc ta cũng có thể nuôi linh bối với số lượng lớn rồi, tu sĩ cấp thấp Thương Châu phải cảm ơn ngươi thật tốt. Giữa Linh Hồ, Lạc Li quay đầu lại, ngượng ngùng cười cười nói: - Trần Lang cười nhạo ta. Trần Đạo Huyền đang muốn nói chuyện, cảm ứng được hai đạo độn quang hướng linh hồ bay tới, không khỏi ngẩng đầu, quay đầu nhìn về phía không trung. Hai đạo độn quang giáng xuống, chính là hai người Trần Phúc Sinh và Dương Cung Uyển. - Trần tộc trưởng, thiếp thân hữu lễ. Nhìn thấy Trần Đạo Huyền, Dương Cung Uyển nhẹ nhàng thi lễ, lộ rõ vẻ xinh đẹp. ầ ề Trần Đạo Huyền hơi hơi giơ tay lên, nói: - Dương đạo hữu không cần đa lễ. Dương Cung Uyển ngẩng đầu lên. Nhìn vị nam tử một thân bạch sắc đạo bào trước mắt này, khoanh tay mà đứng, trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy vẻ tự tin. Dương Cung Uyển không khỏi hoảng hốt một trận, nàng vẫn chưa hề quên, cách đây không lâu, đạo nhân trẻ tuổi trước mắt một bộ dáng thật cẩn thận khi tham gia Tử Phủ yến của tổ phụ mình. Nhưng mà... Lúc này mới qua bao lâu? Chưa đầy hai mươi năm! Không đến hai mươi năm, một gia tộc đỉnh cấp Quảng An phủ thậm chí cả Thương Châu, cứ như vậy lặng lẽ quật khởi. Phải biết rằng, một thế lực tu hành quật khởi, so với một tu sĩ bình thường quật khởi càng khó hơn gấp trăm lần thậm chí vạn lần. Tán tu bình thường tu hành đến Nguyên Anh kỳ, còn có cơ hội. Hơn bốn trăm năm, Vạn Tinh Hải không chỉ sinh ra mười vị tán tu Nguyên Anh chân quân. Nhưng sinh ra thế lực lớn như Càn Nguyên Kiếm Tông, thì một người cũng không có. Có lẽ có người sẽ nói, có sự tồn tại của Càn Nguyên Kiếm Tông, Vạn Tinh Hải không có khả năng sinh ra thế lực lớn thứ hai như vậy. Nhưng với đạo lý đồng dạng, phàm là linh mạch linh sơn tại tu tiên giới, cái nào lại vô chủ? Muốn thành lập thế lực tu hành, có lãnh thổ rộng lớn là điều bắt buộc, cũng là cơ bản nhất. Ngoài ra, còn yêu cầu tu sĩ biết kinh doanh, biết kiếm được tài nguyên, biết bồi dưỡng đệ tử. Sau khi hoàn thành một loạt sự vụ của tông môn hoặc gia tộc, để bảo đảm thế lực không bị lệch đường thì còn phải cam đoan thực lực của bản thân vẫn luôn ở trong bậc thang thứ nhất của thế lực tu hành này, thậm chí là đệ nhất! Chỉ có hoàn thành tất cả những điều này, mới có thể đảm bảo một thế lực tu hành lớn quật khởi. Mà đối với tán tu bình thường, hắn ngay cả thỏa mãn tài nguyên tu hành cho bản thân cũng không giải quyết được, còn trông cậy vào hắn làm thế nào để giải quyết tài nguyên tu hành của một thế lực lớn? Bởi vậy, sau khi Dương Cung Uyển nhìn thấy Trần Đạo Huyền của hiện tại, mới có thể cảm thấy khó có thể tin được. Ở Vạn Tinh Hải, sự quật khởi của cá nhân, đơn giản hơn nhiều so với sự quật khởi của một thế lực gia tộc. ấ ề Xa không nói, nói trong phủ Quảng An, có rất nhiều tu sĩ Luyện Khí kỳ có được cơ duyên không tồi, đột phá đến Trúc Cơ kỳ trên chiến trường Xuất Vân Quốc.. Theo lý, gia tộc của hắn hẳn là trở thành gia tộc Trúc Cơ. Nhưng trên thực tế, loại gia tộc Trúc Cơ này, ngoại trừ có được tu sĩ Trúc Cơ kỳ này ra, nội tình của gia tộc cũng không khác quá nhiều so với trước đây. Nguyên nhân chính là ở Vạn Tinh Hải, tu sĩ Luyện Khí kỳ là đê giai tu sĩ, tu sĩ Trúc Cơ kỳ cũng là đê giai tu sĩ. Thậm chí ngay cả Tử Phủ kỳ tu sĩ, cũng chưa được tính là cao giai tu sĩ. Ở trong giới tu hành, nghiêm khắc để nói, thì chỉ có vượt qua Kim Đan lôi kiếp, đạt tới Kim Đan kỳ, mới xem như là cao giai tu sĩ. Về phần tu sĩ trở thành Nguyên Anh Chân Quân, rồi lại đến phát triển gia tộc, đúng là sẽ làm cho gia tộc phát triển nhanh chóng. Nhưng dưới tình huống bình thường, sinh ra một Nguyên Anh Chân Quân cần bao nhiêu năm mới được? Khả năng tu sĩ bình thường trở thành Nguyên Anh Chân Quân, quá xa vời. Càng đừng nói, cho dù đổi một vị Nguyên Anh Chân Quân sang vị trí của Trần Đạo Huyền, chỉ sợ cũng sẽ không làm tốt hơn Trần Đạo Huyền. Cho dù là Nguyên Anh Chân Quân, cũng không phải ai cũng có thể giống như Nguyên Thần Chân Quân, chế tạo ra một tiên thành với quy mô khủng bố như vậy. - Dương đạo hữu? Thấy vẻ mặt của Dương Cung Uyển có chút hoảng hốt, Trần Đạo Huyền không khỏi nhẹ giọng nhắc nhở. - Xin lỗi. Khuôn mặt của Dương Cung Uyển ửng đỏ: - Nhớ tới tình cảnh lần đầu tiên gặp Trần đạo hữu, có chút khó kiềm chế được. Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền biết nguyên nhân đối phương khó kiềm chế, cũng không trách tội nàng, chỉ cười nói: - Chuyến đi này của Dương đạo hữu, không phải là vì tìm ta để ôn chuyện chứ? - Đương nhiên không chỉ là ôn chuyện với đạo hữu. Dương Cung uyển chuyển nghiêm túc nói: - Trên thực tế, chuyến đi này của ta, là đại biểu cho Linh Nhật Thành, bồi tội với Quan Hải Tiên Thành của Trần gia.