Giống như tu sĩ nhân tộc, giao nhân kết đan cũng cần độ kiếp, hơn nữa uy lực của lôi kiếp tuyệt đối không thấp hơn tu sĩ nhân tộc. Mặc dù dưới sự trợ giúp của nguyên khí tinh hoa, tu vi của Lạc Li đột nhiên tăng vọt, đạt tới Tử Phủ tầng bảy. Nhưng nàng lĩnh ngộ đại đạo pháp tắc, vẻn vẹn chỉ ở vào cảnh giới đệ nhất trọng, ngay cả tu sĩ Tử Phủ bình thường cũng không bằng. Thực lực của nàng. Đương nhiên cũng là loại dưới đáy trong tu sĩ Tử Phủ. Mặc dù là tu vi Tử Phủ hậu kỳ. Chỉ sợ cũng không mạnh hơn những tu sĩ Tử Phủ sơ kỳ như Dương Cung Uyển bao nhiêu. Nhưng so sánh với Dương Cung Uyển, Lạc Li có vị đạo lữ như Trần Đạo Huyền này, tốc độ cảnh giới đại đạo tăng lên phía sau, nhất định sẽ nhanh chóng. Như vậy, độ Kim Đan lôi kiếp, đối với nàng mà nói cũng không phải chuyện gì xa vời. Tất nhiên, ngay bây giờ Lạc Li không biết điều đó. Nàng chỉ đơn thuần muốn kiến thức một chút, Kim Đan lôi kiếp vô cùng khủng bố trong lời đồn, rốt cuộc là như thế nào. Nghĩ đến đây, nàng càng thêm khẩn cấp, một đôi mắt đẹp chờ mong nhìn Trần Đạo Huyền. Bị nàng dùng ánh mắt chờ mong này nhìn, Trần Đạo Huyền khẽ vuốt tóc nàng nói: - Đừng nóng vội, chờ ta xử lý xong chuyện trong tộc, đương nhiên sẽ dẫn ngươi đi tới. Hắn dừng một chút, - Tu sĩ Tử Phủ đột phá Kim Đan mất rất nhiều thời gian, từ nửa năm đến mấy năm, cho dù bây giờ chúng ta đi chỉ sợ cũng phải khổ đắng chờ đợi. Thời điểm Chu gia phát thiệp mời ra bên ngoài là mấy tháng trước, tính toán thời gian, chỉ sợ Chu Minh Hạo ngay cả bước kết đan này cũng không hoàn thành, chứ đừng nói là vượt qua Kim Đan lôi kiếp. - Ừm, phu quân làm chủ là. Lạc Li đỏ mặt nói. ...... Dàn xếp tốt Lạc Li . Trần Đạo Huyền trực tiếp bay về phía vị trí đại điện nghị sự của Trần gia. Thần thức đảo qua. ầ ề ề ầ Trần Đạo Huyền liền tìm được vị trí của Trần Đạo Liên. Sau một nén nhang. Trần Đạo Huyền tìm được Trần Đạo Liên đang cúi đầu làm việc ở trong một tiên điện cổ kính. Nơi này không chỉ là bộ phận tài chính của Trần gia, mà còn là cơ quan quyền lực cốt lõi nhất của Trần gia. Trong đại điện. Một thân ảnh gầy gò ngồi ngay ngắn ở bàn, xem xét các loại tư liệu ngọc giản. Bên cạnh, một đám nữ tu Trần gia đang giúp Trần Đạo Liên sửa sang lại tư liệu. Thời gian Trần Đạo Huyền không ở trong gia tộc, Trần Đạo Liên không chỉ phải quản lý công việc của Trần gia, còn phải quản lý một tòa Tiên thành lớn, thật sự có chút mệt mỏi. Nửa tháng không gặp. Trần Đạo Huyền phát hiện Trần Đạo Liên đã đột phá đến Tử Phủ kỳ. - Đạo Liên, chúc mừng ngươi thăng cấp Tử Phủ. Nghe được thanh âm ôn hòa bên tai, Trần Đạo Liên vội vàng ngẩng đầu lên, kinh hỉ nói: -Thiếu tộc trưởng, ngài tới rồi. Nói xong, từ trước bàn đứng lên, bước nhanh về phía Trần Đạo Huyền nghênh đón. Trần Đạo Huyền cười gật đầu: - Đến xem ngươi như thế nào. Nghe nói như vậy, Trần Đạo Liên cười tủm tỉm nói: - Thiếu tộc trưởng muốn gặp ta, trực tiếp triệu kiến ta là được, cần gì phải tự mình đến cửa? - Trong khoảng thời gian này, ngươi vì chuyện gia tộc cùng Tiên thành, chắc hẳn bận rộn đến mức đầu đều lớn hơn ba phần rồi, người nhàn rỗi như ta triệu kiến ngươi, chẳng phải là không được phải phép cho lắm hay sao. Nghe được những lời trêu ghẹo này, Trần Đạo Liên che miệng cười khẽ. Trần Đạo Huyền một bên trêu ghẹo, một bên phất phất tay với nữ tu của Trần gia phúc thân hành lễ với hắn. Nhìn thấy trong đại điện chỉ còn lại hai người hắn và Trần Đạo Liên. Trần Đạo Huyền thu liễm nụ cười trên mặt, hỏi: -Thế nào? Những tu sĩ được chọn kia đều thăng cấp lên Tử Phủ kỳ sao? Nói về chính sự. ầ Lúc này Trần Đạo Liên nghiêm túc, nói: - Bẩm thiếu tộc trưởng, gia tộc tổng cộng chọn ra 488 vị tu sĩ Trúc Cơ, trước mắt tổng cộng có 483 người thăng cấp lên Tử Phủ kỳ, còn có năm người không thể đột phá. Nghe vậy, Trần Đạo Huyền nhíu mày: - Mười ba bình nguyên khí tinh hoa, cũng không thể đột phá Tử Phủ? Nhìn thấy Trần Đạo Liên ấp ú úng nói không nên lời, Trần Đạo Huyền phất phất tay nói: - Quên đi, sau này cung cấp tài nguyên cho năm người này giảm xuống một cấp bậc. - Vâng, thiếu tộc trưởng. Trần Đạo Liên đáp: - Linh giáp của Viện Nghiên cứu Pháp khí, đã đưa tới đây cho ngươi chưa? - Gửi đến rồi. Nói đến linh giáp cấp ba, ánh mắt của Trần Đạo Liên sáng ngời. - Thiếu tộc trưởng, những linh giáp cấp ba này quá trân quý. Ta cảm thấy không thể cứ cung cấp cho tộc nhân một cách miễn phí như vậy được! Trần Đạo Huyền gật gật đầu: - Là đạo lý này, đem nguyên khí tinh hoa phát cho tộc nhân, là bởi vì bảo tồn thứ này không dễ dàng, hoặc là bán ra bên ngoài, hoặc là dùng sớm một chút. Trần gia ta không thiếu linh thạch, đương nhiên không có khả năng bán nó đi, chỉ có lựa chọn tộc nhân trước, cho tộc nhân sử dụng. Nhưng linh giáp cấp ba thì khác, phần lớn những linh giáp cấp ba này đều cần phải cất giữ trong tộc khố, tương lai dùng để thưởng cho tộc nhân có tiềm lực, có cống hiến. Nghe nói như thế. Trần Đạo Liên liên tục gật đầu: - Quan điểm của ta giống với ngài, trong gia tộc một lần thăng cấp nhiều tu sĩ Tử Phủ như vậy, mặc dù khiến cho thực lực của gia tộc tăng vọt, nhưng đồng dạng cũng phá vỡ chế độ phân phối mà gia tộc đã thiết lập từ lâu. Nếu lại dễ dàng phát ra nhóm linh giáp cấp ba này, tất sẽ khiến cho tộc nhân sinh ra ý nghĩ không làm mà hưởng, gây bất lợi cho sự phát triển của gia tộc. - Không tệ! Nghe được ý kiến này của Trần Đạo Liên, Trần Đạo Huyền hài lòng gật gật đầu. Hắn phát hiện, qua khoảng thời gian quản lý gia tộc này, Trần Đạo Liên trưởng thành nhanh chóng hơn. Tuy nói trong khoảng thời gian hắn rời nhà, lưu lượng người ở Quan Hải Tiên thành giảm xuống rất nhiều, nhưng đó không phải là vấn đề quản lý của Trần Đạo Liên, mà là do hai nhà Chu, Dương cạnh tranh với Trần gia gây ra. ầ ấ ề Ngoại trừ Quan Hải Tiên thành, Trần gia không gặp phải vấn đề gì ở tộc địa đảo Song Hồ cả. Điều này là hoàn toàn đủ để chứng minh khả năng quản lý gia tộc của Trần Đạo Liên. - Vậy ngươi cảm thấy, nên xử trí đống linh giáp cấp ba này như thế nào? Những linh giáp này, đúng là Trần Đạo Huyền chuẩn bị cho tu sĩ Tử Phủ mới trong gia tộc. Hắn muốn phối giáp với tu sĩ gia tộc, nhưng lại lo lắng cung cấp miễn phí sẽ làm cho tộc nhân sinh lười biếng.