Trên bầu trời. Trần Phúc Sinh dỡ linh giáp xuống rồi bay về phía hai người Trần Đạo Huyền. Nhìn sắc mặt của Trần Phúc Sinh vẫn bình thường, Trần Đạo Huyền không khỏi hỏi: - Cảm giác thế nào? Nghe vậy, Trần Phúc Sinh hơi sửng sốt, suy nghĩ một chút nói: - Cảm giác bụng dưới giống như bị hung hăng đụng một cái. Trần Phúc Sinh vừa nói, vừa xoa xoa bụng. Nghe nói như vậy, Trần Đạo Huyền nhất thời hiểu rõ trong lòng. - Tu vi luyện thể của ngươi dưới sự trợ giúp của huyết tủy, đã thăng cấp đến cảnh giới Huyết Nhục Diễn Sinh, có thể làm cho ngươi cảm giác được bụng dưới bị hung hăng va chạm, đủ để làm cho tu sĩ Tử Phủ không tinh thông luyện thể bị thương nhẹ. Trần Đạo Huyền thở dài nói, - Uy năng của một kiếm vừa rồi của ta, mặc dù so ra kém tu sĩ Kim Đan kỳ cựu, nhưng cũng gần như là đạt tới mức độ của một tu sĩ Kim Đan sơ kỳ mới đột phá, thế mà lại chỉ làm cho tu sĩ Tử Phủ bình thường bị thương nhẹ. Nói xong, Trần Đạo Huyền lắc đầu. Trần Phúc Sinh nghe nói như vậy, thì vẻ mặt chấn động: -Thiếu tộc trưởng, nói như vậy lực phòng ngự của linh giáp này, chẳng phải còn cường đại hơn lực phòng ngự của linh giáp thượng phẩm cấp ba bình thường sao? - Đúng vậy! Trần Đạo Huyền gật gật đầu, - Có Tạo Hóa Bạch Liên cung cấp động lực, lực phòng ngự mà linh giáp này phát huy ra, so với linh giáp cấp ba hạ phẩm, thậm chí còn mơ hồ vượt qua linh giáp cấp ba thượng phẩm. Không thể không nói, chút sửa đổi nho nhỏ này của Đạo Sơ làm cho lực phòng ngự của linh giáp chợt tăng lên một bậc thang mới! - Hắc hắc. Lần thứ hai nghe Trần Đạo Huyền khen ngợi, Trần Đạo Sơ đắc ý nở nụ cười. Tuy nói hắn không thể nghiên cứu ra phương pháp luyện chế linh giáp cấp ba, nhưng mà Viện Nghiên cứu Pháp khí làm ra tổ hợp động lực linh giáp này, từ một mức độ nào đó để nói thì vẫn không hề thua kém việc sáng tạo ra thủ pháp luyện chế linh giáp cấp ba. ấ Nhất là ở trong tay tu sĩ Trúc Cơ. Tu sĩ Trúc Cơ mặc nó vào, ngay cả tu sĩ Tử Phủ bình thường cũng khó có thể làm gì được. Hai mắt của Trần Đạo Huyền sáng quắc nhìn linh giáp trong tay Trần Phúc Sinh, suy nghĩ một chút, cầm lấy nó từ trong tay Trần Phúc Sinh, lại lấy ra bình ngọc màu trắng, tiếp tục nhỏ Tạo Hóa Lực lên trên. Một giọt, hai giọt, ba giọt. Trần Đạo Huyền nhỏ xong ba giọt Tạo Hóa Lực, liền lập tức dừng tay. Tiếp theo, linh vận nồng đậm hơn trước gần gấp mười lần, phát triển mạnh mẽ trên động lực linh giáp này. - Cấp ba thượng phẩm! Trần Đạo Sơ ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt. Đôi mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm bình ngọc màu trắng trong tay Trần Đạo Huyền, trong lòng ngứa như mèo cào. Trần Phúc Sinh cũng bị cảnh tượng trước mắt này làm cho choáng váng. Chẳng qua hắn đã sớm biết Trần Đạo Huyền cướp đoạt được hai đại đạo pháp tắc, sau đó bán ra giá trên trời ở chỗ Nguyên Anh chân quân, chiếm được hai bình Tạo Hóa Lực do Nguyên Anh chân quân tự tay tinh luyện. Nhưng tận mắt chứng kiến năng lực hóa mục nát thành thần kỳ của Tạo Hóa Lực, đối với Trần Phúc Sinh mà nói, đây là lần đầu tiên. Một lúc lâu sau. Linh vận trên linh giáp chậm rãi nội liễm, cuối cùng biến mất không thấy. So với trước kia, linh giáp màu xanh ngược lại biến thành một bộ dáng cổ xưa. Thần vật tự uế! Trong lòng của Trần Đạo Sơ đột nhiên xuất hiện một từ như vậy. Linh giáp màu xanh trước mắt như thế này, cực kỳ giống bảo bối thần vật tự uế trong truyền thuyết. Chỉ có điều, loại bảo bối cấp bậc này, bình thường chỉ có Kim Đan chân nhân đỉnh cấp mới có tư cách khống chế. Mặc dù phẩm giai của linh giáp màu xanh trước mắt này chỉ có cấp ba thượng phẩm, nhưng lực phòng ngự hoàn toàn không thua kém linh giáp cấp bốn bình thường. Mà trình độ trân quý của linh giáp cấp bốn, chính là tu sĩ tầm thường khó có thể tưởng tượng được. Đừng nói tu sĩ Kim Đan bình thường, cho dù là Kim Đan chân nhân của Càn Nguyên Kiếm Tông cũng chưa chắc có thể có được linh giáp cấp bốn Hít sâu một hơi, Trần Đạo Huyền nghiêm túc nói: ấ ế - Phong tỏa nghiêm mật tất cả tin tức liên quan đến động lực linh giáp, phàm là người trong viện ngươi có tham dự hay tiếp xúc với pháp khí này, tất cả đều phải dán miệng lại. - Vâng! Trần Đạo Sơ chắp tay, nghiêm túc nói. Hắn cũng đã nhìn ra, viện nghiên cứu pháp khí bọn họ làm ra động lực linh giáp, tựa hồ không phải chuyện nhỏ. Khi phẩm giai của linh giáp màu xanh này còn thấp, còn nhìn không ra sự khủng bố của nó, nhưng trải qua Tạo Hóa Lực tẩy luyện, phẩm giai tăng lên, uy năng phòng ngự mà nó bộc phát ra không những không có giảm xuống, ngược lại càng thêm khủng bố. Trần Đạo Huyền suy nghĩ một chút rồi bảo Trần Phúc Sinh lại mặc linh giáp này. Sau đó, hắn lấy ra một tấm ngọc bài từ túi trữ vật, điều khiển đại trận phòng ngự cấp bốn của đảo Song Hồ, lấy ba người làm trung tâm, không gian trong phạm vi mười dặm bao phủ lại thành một hình cầu. Nhìn thấy động tác này của Trần Đạo Huyền, Trần Đạo Sơ đoán được hắn muốn làm gì, lập tức bị dọa sợ xanh cả mặt. - Ngươi đi ra ngoài trước đi. Trần Đạo Huyền quay đầu lại. Nghe nói như vậy, Trần Đạo Sơ như được đại xá, vội vàng bay ra ngoài trận pháp. Thấy Trần Đạo Sơ rời khỏi phạm vi mười dặm, Trần Đạo Huyền mới quay đầu dặn dò: - Phúc Sinh, lát nữa ta sẽ toàn lực công kích ngươi, nhưng mà ngươi đừng sợ, ta sẽ kịp thời thu tay lại, sẽ không thật sự làm tổn thương ngươi. Trần Phúc Sinh cười cười, gật đầu nói: - Thiếu tộc trưởng, mời. Trần Đạo Huyền hơi gật đầu, chợt thi triển ra ba đầu sáu tay, ánh mắt như điện nhìn Trần Phúc Sinh đứng trước mặt. Và sau đó. Sáu đạo kiếm quang khủng bố, bao trùm toàn bộ phạm vi mười dặm.