Ta Là Vua Giác Đấu

Chương 432: Bạch Cốt Hải



Chương 432: Bạch Cốt Hải

- Đến rồi!

Mọi người bất chợt nhìn về đám xương cốt vô tri kia. Chờ đợi chúng nó tiếp tục hình thành. Vô số sát khí ngùn ngụt bùng phát, toàn bộ không gian Tử Vong Thâm Uyên ngập tràn trong khí lạnh. Tàn hồn gào khóc bay khắp nơi.

Lạch Cạnh!

Rốt cuộc, một bộ xương mang tu vi Hư Hồn Cảnh Cửu Trọng Đỉnh Phong lại đứng dậy.

Lạch Cạch, Lạch Cạch, Lạch Cạch, Lạch Cạch, Lạch Cạch…

Bất quá không phải là năm tiếng động xương cốt vang lên nữa.

- Làm sao có thể!

- Cái này…mẹ nó!

- Ta không muốn đi bí cảnh nữa, ta muốn đi về!

Giờ đây, ngay cả đám đệ tử của Thiên Địa Minh cũng đã bủn rủn tay chân, đám người đứng phía xa quan sát thì khó khăn nuốt một ngụm khô khốc, thầm nghĩ mình đúng là sáng suốt.

Bởi vì trước mặt họ là một quân đoàn khô lâu, tên nào tên nấy đều tản mát ra khí tức hùng hậu.

Đám người Thiên Địa Minh ngưng trọng đến cực điểm nhìn đội quân khô lâu trước mắt, tổng cộng năm mươi tên khô lâu mang theo tu vi Hư Hồn Cảnh đỉnh phong, hàng trăm tên còn lại đều là Hư Hồn Cảnh trải dài đủ các cấp độ.

Còn về phần khí tức Ý Hồn Cảnh và Hữu Hồn Cảnh, chính là một biển xương cốt trắng xóa.

Siêu đội quân khô lâu, chính thức làm toàn trường khiếp hãi.

Đến nước này, chúng cao tầng Thiên Địa Minh cũng không thể ngồi yên một chỗ được nữa, từ bên trong mỗi thế lực lại đi ra thêm một vị Phi Hồn Cảnh. Ngay cả các gia chủ và tộc trưởng cũng phải xuất động.

Thiên Địa Minh tổng cộng có đến mười lăm cường giả Phi Hồn Cảnh, toàn bộ bọn họ đều tập trung sự chú ý vào năm mươi cỗ khô lâu Hư Hồn Cảnh Cửu Trọng đang lặng lẽ đứng đó.

Các cường giả Hư Hồn Cảnh của Thiên Địa Minh cũng không còn ẩn giấu nữa, toàn bộ đều tỏa ra khí thế bức người, nhắm vào quân đoàn khô lâu đông nghịt trước mắt.

- Đệ tử Thiên Địa Minh! Giết!

Bách Lý Lạc Vân khí thế bừng bừng quát lớn, gió lốc quanh người ngưng thực đến cực điểm chưởng ra một cơn lốc đen kịt oanh tạc đám khô lâu.

Oành!

Không gian nứt vỡ như thủy tinh, hơn mười bộ khô lâu nát bấy thành bột mịn, đám đệ tử Thiên Địa Minh nhìn thấy cảnh này thì thập phần hưng phấn, cả đám điên cuồng lao vào chém giết.

Lam Thiên Ngạo Thế cũng không thua kém, thiên lôi nện mạnh xuống tạo thành một hố sâu đến vạn trượng, hơn mười cỗ khô lâu bị đánh văng tung tóe các bộ phận rơi vãi khắp chiến trường.

Trong vòng chiến yếu hơn, vô số xương trắng bị các đệ tử Thiên Địa Minh nghiền thành bột mịn, thanh âm răng rắc truyền ra khắp nơi.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, đám người bên ngoài không khỏi sốt ruột, một vị Trưởng Lão của Thiên Ưng Cung không nhịn được mà hỏi:

- Tinh Ngân Cung Chủ, chúng ta cứ đứng nhìn bọn họ độc chiếm toàn bộ Tử Vong Thâm Uyên như thế này sao?

Thiên Cực Tinh Ngân lúc này lại vô cùng điềm tĩnh, nàng nói:

- Không vội, xem tình hình trước đi, ta cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy đâu.

Mọi người nghe vậy cũng chỉ đành tiếp tục quan sát. Tình cảnh như vậy cũng diễn ra ở những trận thế còn lại là Phượng Linh Thần và Long Linh Thần, bất quá ai cũng án binh bất động chờ đợi kết quả.

Vũ Lôi Phong nhìn một màn trước mắt, ánh mắt trở nên ngưng trọng hơn vài phần, Lưu Thiên Kim cũng cảm thấy một cỗ lực lượng nguy hiểm hiện hữu khiến nàng bất an.

Những người đang chiến đấu thì càng cảm thấy trong lòng không ổn định, tâm trí rung lên rất loạn.

- Một trận chiến này, không dễ dàng a.

Lân Mộc Khung Thiên nhìn qua đám bụi phấn, sắc mặt thập phần khó coi, chúng cường giả Thiên Địa Minh cũng lặng lẽ gật đầu, cả đám bất giác đứng lại gần nhau hơn.

Bởi vì trước mắt họ, vô số bụi phấn nát bấy lại vô cùng quỷ dị mà dung hợp, tạo thành năm mươi bộ xương trắng khủng bố, uy áp Hư Hồn Cảnh đỉnh phong chấn cho không gian vặn vẹo không thôi.

Hoàn hảo vô khuyết, giống như chưa từng bị nghiền nát.

- Các đệ tử cẩn thận, tìm cách khống chế đám xương này, đừng hủy diệt chúng làm gì cho phí công sức, bọn chúng sẽ khôi phục lại thôi!

Một đạo mệnh lệnh truyền ra, toàn bộ đệ tử Thiên Địa Minh lúc này cũng đã chứng kiến đám xương khôi phục, cả đám cắn răng dùng các thủ đoạn khống chế mà mình biết để ngăn cản đám xương công kích.

Nhưng bất chợt, dị biến phát sinh.

- Hừ Hừ! Chết cho ta!

Một đệ tử của Thiên Địa Giáo đột nhiên phát điên, trong tay hắn điên cuồng ngưng tụ chưởng ấn vàng đất oanh tạc vào người đi bên cạnh mình.

Ầm Ầm!

Cùng lúc đó, tại một góc chiến trường khác cũng vang lên tiếng sấm nổ rền vang, cả một đám đệ tử cháy đen vì một tia lôi điện oanh kích, kẻ ra tay là một vị đệ tử thiên tư trác tuyệt của Tử Lôi Tông.

- Chuyện gì xảy ra? Hắn điên rồi!

Ầm Ầm Ầm! Uỳnh Uỳnh!

Lại vang lên hàng trăm vụ nổ từ nhỏ đến lớn, chiến trường trở nên hỗn loạn đến cực điểm. Đệ tử Thiên Địa Minh dường như phát điên không ngừng công kích lẫn nhau, trong ánh mắt là một màu đỏ đậm điên cuồng.

- Mau ngừng tay!

Một vị Trưởng Lão của Lam Thiên Gia phẫn nộ phất tay, Linh Hồn Lực lan tỏa bao vây lấy đệ tử của mình, lúc này kẻ điên kia mới lấy lại thanh tỉnh, gương mặt trắng bệch ngồi phịch xuống đất sợ hãi.

- Sát khí nơi này quá nặng, bọn hắn bị sát khí thao túng tâm trí, nếu còn tiếp tục ở đây sớm muộn cũng sẽ đánh mất chính mình!

Rất nhiều người đã nhìn ra sự nguy hiểm của nơi này, đều chủ động né xa phạm vi sát khí ảnh hưởng.

- Đệ tử Thiên Địa Minh tạm thời rút lui!

Chúng cao tầng nhanh chóng đưa ra quyết định, cả đám nhanh chóng lui về phía xa, rời khỏi phạm vi khủng khiếp kia.

Còn đánh cái rắm a, các bộ hài cốt thì có thể tự động hồi phục, sát khí thì nặng nề khiến thần hồn điên đảo, nếu ngại mạng dài thì cứ thử xông lên.

Chỉ còn mười lăm vị Phi Hồn Cảnh cao tầng của Thiên Địa Minh vẫn còn lăng không đứng thẳng giữa chiến trường, đạt đến tu vi như bọn họ thì chút sát khí này vẫn chưa thể ảnh hưởng đến tâm trí họ được.

- Các vị, nếu đã không thể đánh bại những bộ khô lâu này, vậy chúng ta cũng không cần phí sức nữa làm gì, ở đây mọi người đều là Phi Hồn Cảnh, chắc chắn có thừa thủ đoạn để cường thế xông vào động phủ kia.

Bách Lý Lạc Vân hiến kế, mọi người cũng rất đồng tình, những bộ xương kia chỉ được cái trâu bò chứ thực lực còn kém xa, nếu họ không quan tâm mà cường thế tiến nhập động phủ thì bọn chúng cũng chẳng làm được gì.

- Được lắm, vậy chúng ta cùng xông lên, mặc kệ bọn chúng có truy đuổi thì cũng không cách nào làm gì được chúng ta!

Quy Băng Minh Ngạn vuốt vuốt chòm râu, hắn nói:

- Xông vào thì cũng được thôi, ta đề nghị mỗi bên cường giả đều để lại một người trấn thủ, nếu không chỉ sợ khi chúng ta tiến vào Tử Vong Thâm Uyên sẽ bị một số kẻ tà tâm ngoài kia nhắm vào.

- Không sai, tuy các Tứ Đại Môn Phái của chúng ta đều có Phi Hồn Cảnh tọa trấn, nhưng cảnh giới của họ khá thấp, nếu chẳng may Phượng Linh Thần, Long Linh Thần và Thiên Cực Gia thiên thủ thì rất nhanh sẽ đại bại.

- Tốt, mỗi thế lực ở lại một vị Phi Hồn Cảnh trấn thủ thế trận, mười người chúng ta cường thế xông vào bên trong, năm người ở lại vừa trấn thủ, vừa ngăn không cho đám người bên ngoài tiến vào phá đám!

Rất nhanh làm ra phân phó, mười vị Phi Hồn Cảnh nhanh chóng bùng nổ khí thế cuồng bạo, lao thẳng về phía động phủ.

Năm mươi bộ xương tiến tới muốn ngăn cản, nhưng mười người này đã quyết tâm tiến lên, mặc kệ bọn chúng quấy rối chỉ một đường mà phóng.

- Rốt cuộc không nhịn được rồi sao?

Vũ Lôi Phong thầm nhướng mày, mười người này bất chấp lao vào động phủ, húc bay toàn bộ khô lâu cản đường, bộ dạng như thổ phỉ cướp bóc, bất quá đây quả thật là một kế hoạch khôn ngoan.

Mọi thứ có lẽ sẽ vô cùng thuận lợi, toàn bộ đám người các thế lực ngoài Thiên Địa Minh đều vô cùng khẩn trương khi thấy mười vị Phi Hồn Cảnh bất chấp lao đi.

Chỉ có điều, cuộc sống không thể dễ dàng như vậy được.

Uỳnh Uỳnh Uỳnh!



Hết chương 432…



Truyện: Ta Là Vua Giác Đấu – Tác giả: Weekend Anh

Bác nào có lòng ủng hộ tác giả thì không nên đẩy KP hay TLT nhé, vì ta không dùng cái đấy. Nếu các bác có lòng thì ta xin nhận ở đây:

MoMo: 0963617753 Ngo Duc Anh Tuan

MB Bank: 927105201314 Ngo Duc Anh Tuan


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com