"Nếu tôi nói là do Diệu Tổ hù dọa tôi trước, anh có tin không?"
Vẻ mặt Tạ Tri Hành lạnh nhạt, nói:
"Tôi tin em.”
Anh dừng một chút rồi nói tiếp:
"Tôi đi ra ngoài trước."
Tạ Tri Hành rời đi.
Hạ Trừng Trừng buồn bực trong lòng, không nhịn được oán giận thầm.
Cũng không đến mức đó chứ!
Dù gì cô cũng được coi như là mỹ nhân có nhan sắc hơn người, dáng người lại rất tốt, ngay cả chính cô nhìn gương cũng có thể bị vẻ đẹp của mình mê hoặc.
Tại sao Tạ Tri Hành không có một chút phản ứng?
Hay anh không phải là đàn ông?
Quả nhiên, trong lòng đại nhân vật phản diện trong tiểu thuyết không có tình yêu!
Chỉ có tiền! Và hóng chuyện bát quái!
Hạ Trừng Trừng không cam lòng bĩu môi.
Nhưng cô không biết, trong lúc Tạ Tri Hành xoay người, khóe miệng của anh đã cong lên, vô cùng vui vẻ.
Anh đã cố nhịn nhưng chỉ có thể kìm chế không phát ra tiếng.
Hệ thống chứng kiến toàn bộ quá trình, cười cười.
Thật ngọt ngào!
Sự mập mờ của ký chủ và nhân vật đại phản diện của cậu đều rất ngọt ngào!
Đến rồi!
Ôi, ôi!
Đó là tình yêu ngọt ngào!
Thật hạnh phúc! Làm ơn khóa hai người bọn họ lại! Chìa khóa tôi nuốt luôn cho!
Sau đó, hệ thống cũng đè nén niềm vui, bình tĩnh nói:
"Ký chủ, quả thật bổn Thống Tử cảm thấy Tạ Tri Hành cũng không tệ lắm!
Cô thử suy nghĩ một chút đi?"
"Đương nhiên Tạ Tri Hành không tệ rồi."
Giọng điệu của Hạ Trừng Trừng rất thờ ơ:
"Nhưng điều kiện tiên quyết là anh ấy không biết tôi là Máy Nghiền Dối Trá!"
"Nếu như anh ấy biết tôi là Máy Nghiền Dối Trá, anh ấy còn có thể không tệ nữa không?"
"A... Không, không thể."
Hệ thống hờ hững trả lời.
Đột nhiên cảm giác Couple còn chưa bắt đầu mà đã BE rồi, làm sao đây!
. . . Buổi tiệc của Tạ gia tổ chức ở đại sảnh triển lãm Ngân Hoa.
Bảy giờ tối, trước cửa triển lãm Ngân Hoa kéo thảm đỏ thật dài, paparazzi và phóng viên đều đã chuẩn bị sẵn sàng.