Giọng từ bi vang lên đầu, Ngự Đan Liên ngập ngừng, trong lòng chột .
Ánh mắt của Lạc Bằng Kiêu thoáng qua nàng, thêm gì.
Bầu khí lặng trong chốc lát, Ngự Đan Liên cắn răng :
“Sư , sai , là chạy tới bắt nạt nó, nhưng cũng lợi lộc gì! Nó xúi giục chó cắn , còn khiến con lạc đà nhổ nước bọt nhiều ! Huynh tóc , là con ch.ó cào rối đó!”
“Muội sai , sẽ bắt nạt nó nữa.”
Vừa dứt lời, đầu nàng bỗng vang lên một tiếng nhẹ.
Ngẩng đầu lên, nàng thấy Lạc Bằng Kiêu đang :
“Không , chơi đuổi bắt với nó cũng lợi cho cả hai, chỉ cần nó mất mạng thì thế nào cũng .”
Hả?
Lạc Bằng Kiêu niệm chú thanh tẩy cho Ngự Đan Liên.
Y phục lấm lem nàng lập tức trở nên sạch sẽ như mới, tóc tai cũng mềm mại xõa bên má, khuôn mặt cũng trở trắng trẻo như cũ.
Lạc Bằng Kiêu nàng một lúc :
“Đi một bộ y phục khác , lát nữa theo xuống núi tìm cơ duyên. Không cần mặc đạo bào, thường phục là .”
Sắp xuống núi nhiệm vụ tích công đức !
Ngự Đan Liên lập tức gật đầu, chạy về điện nhỏ của .
Lúc nàng vẫn mặc bộ đồ đông mà Diệp Thanh Minh cho, tuy nhưng hợp với thế giới tu tiên quanh năm đều là mùa xuân, quá nổi bật.
Hàng trăm bộ Bộ y phục rực rỡ sắc màu mà đại sư chuẩn cho nàng đó nay dịp dùng đến .
Ngự Đan Liên nhớ đến chiếc cà sa màu đỏ vàng đại sư .
Sau một hồi cân nhắc, nàng chọn một chiếc váy đỏ thêu cá chép vàng, dùng trâm ngọc trắng búi tóc đơn giản, chạy vèo khỏi cửa.
“Đại sư , chuẩn xong ! Chúng ?”
“Nam Thủy Châu.”
Ngự Đan Liên sửng sốt: “Nam Thủy Châu?”
Nguyên chủ và Tạ Thanh Dư đều xuất từ Nam Thủy Châu.
Trong giới tu tiên, ai cũng chọn con đường tu tiên.
Tu luyện là để cầu trường sinh, nhưng những tư chất kém như bốn hoặc năm linh căn thường sẽ chọn từ bỏ tiên đạo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Bởi vì, cả đời họ khi cũng thể trúc cơ nổi.
Không thể trúc cơ tức là thể kéo dài tuổi thọ.
Chi bằng sống trọn vẹn một đời, điều .
Cũng nhiều linh căn.
Họ đều sống ở Nam Thủy Châu.
Nam Thủy Châu ở tu tiên giới gọi là Phàm Thế, còn nơi các môn phái tiên đạo ngự trị thì gọi là Bồng Lai Châu.
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức
Phân chia cụ thể như , tu tiên giới ba đại châu:
Bồng Lai Châu — nơi tọa lạc của các tiên môn.
Nam Thủy Châu — nơi của phàm.
Vị Thủy Châu — nơi hỗn tạp, vàng thau lẫn lộn.
Ngự Đan Liên suy nghĩ một lúc : “Đại sư , chúng thôi!”
Lạc Bằng Kiêu gật đầu, đưa tay mặt nàng.
Ngự Đan Liên nắm lấy một ngón tay của , giây tiếp theo, họ rời khỏi Cửu Huyền Kiếm Môn, đến một ngọn núi.
Trên núi cây cỏ um tùm, trong đám đá vụn phía một dòng thác đổ xuống như dải lụa trắng ngàn trượng.
Ngự Đan Liên trúc cơ nên thần thức thể thấy âm thanh từ xa.
Vừa thấy thác nước, nàng thấy tiếng la hét đầy hoảng loạn.
“Chạy mau! Chạy mau! Là đàn cá! Còn Ngư vương! Ngư vương cũng đến !”
“Sao Ngư vương ở đây? Không chỉ một con cá chép thôi ? Sao là cả đàn cá!”
“Mọi mau chạy !”
Vô tiếng bước chân vội vã và hỗn loạn vang lên.
Ngự Đan Liên đầu về phía phát âm thanh.
Chỉ thấy hơn hai mươi nam nhân, xắn ống quần, tay trần, tay cầm xiên cá đang hoảng hốt bỏ chạy.
Phía họ, hàng chục con quái vật đầu cá đuôi rắn đang vỗ cánh bay lên, há to miệng m.á.u hướng về phía họ.