Hôm nay là ngày diễn ra giải công hội, Giang Châu Châu dậy từ sớm để chuẩn bị.
Đêm qua, Hùng Thái Lãng kéo cô vào một nhóm nhỏ, tiết lộ rằng có hơn hai nghìn streamer tham gia giải đấu này.
Phần thưởng từ công hội quá hấp dẫn, dù biết bản thân không đủ thực lực, nhiều streamer nhỏ vẫn hy vọng may mắn giành được giải khuyến khích.
[Hùng Thái Lãng]: SY lần này chơi lớn thật, các streamer lớn từ công hội khác biết tin về giải thưởng đều thèm muốn phát điên.
[Phi Phi Phi Nha]: Giải thưởng lên tới 100 triệu, ai chẳng thèm?
[Phi Phi Phi Nha]: SY tổ chức giải công hội nửa năm một lần, khác hẳn mấy công hội khác mỗi tháng đều tổ chức.
[Kim Tiệm Cam]: Mỗi tháng một lần thì quá thường xuyên, các đại ca không chịu nổi đâu.
[Hùng Thái Lãng]: Nhưng thể thức lần này khá khắc nghiệt, các công hội khác thường dùng lưới 9 ô hay 6 ô, còn chúng ta sẽ đấu ngẫu nhiên 1v1. Nếu ngay từ đầu đã gặp phải streamer lớn có nhiều phiếu bầu thì coi như xong.
[Phi Phi Phi Nha]: Đúng vậy, tôi không muốn đụng độ người như Châu Châu chút nào.
Sau khi rời nhóm, cô liếc nhìn đồng hồ, ước chừng lúc này Doãn Việt vẫn đang trên máy bay. Cô gửi cho anh một tin nhắn quan tâm rồi đi tắm và lên giường ngủ sớm.
Vì dậy quá sớm, cảm thấy buồn chán, Giang Châu Châu nhìn thấy chiếc lò nướng trong bếp nhà mới và hào hứng đi mua nguyên liệu làm bánh.
Cô luôn thích làm bánh ngọt nhưng vì hoàn cảnh gia đình chưa có cơ hội thử. Theo hướng dẫn trên mạng, cô từng bước làm vài chiếc bánh sừng bò nhân sô-cô-la.
Sau 15 phút, lò nướng kêu "tích" một tiếng.
Giang Châu Châu mở lò, hương thơm ngào ngạt tỏa ra, nhưng khi nhìn thành phẩm, ánh mắt đầy mong đợi của cô lập tức biến mất.
Dù vậy, khi nếm thử, cô nhận ra hương vị khá ngon, không khác mấy so với bánh mua ngoài tiệm, chỉ là hình thức... hơi thô mà thôi.
Nhớ đến người hàng xóm, cô do dự một lúc rồi nhắn tin cho Chu Hiền qua WeChat.
[Giang Châu Châu]: Cẩu ca, anh có ở nhà không?
Tin nhắn gửi đi vài phút sau mới có hồi âm.
[Chu Hiền]: Ừ, có việc gì?
[Giang Châu Châu]: Em làm chút đồ, muốn mang cho anh thử.
Nếu hàng xóm là người lạ, cô đã chẳng mang đi, nhưng là Chu Hiền... cô ngại ăn một mình.
[Chu Hiền]: Vậy em qua đây đi.
Giang Châu Châu đã mua giấy gói bánh, cô chọn hai chiếc đẹp nhất bọc lại rồi sang nhà bên cạnh bấm chuông.
Cánh cửa mở ra, cô định đưa bánh nhưng khi thấy người đàn ông đứng sau cửa, mặt cô đỏ bừng.
Cô ngẩng nhẹ đầu, ánh mắt lướt qua đường múi trên bụng rồi dừng lại ở nốt ruồi đỏ trên n.g.ự.c anh.
Nốt ruồi nhỏ xíu nhưng in sâu vào mắt cô, không thể nào quên.
Không dám nhìn tiếp, cô vội đưa bánh cho anh.
Bên tai văng vẳng tiếng cười khẽ của anh.
"Đây là gì?"
Anh đón lấy, bàn tay thon dài với những đường gân xanh hiện rõ.
Nhưng khi nhìn thấy thứ bên trong, nụ cười trên môi anh tắt lịm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Thật sự coi tôi là chó, cố tình mang..."
Anh không nói hết nhưng cả hai đều hiểu.
Giang Châu Châu cắn môi, ngước mắt lên: "Đây là bánh sừng bò sô-cô-la, nếu không thích thì trả lại em."
Cô với tay lấy lại nhưng Chu Hiền né đi.
"Ai bảo tôi không thích?"
Mộng Vân Thường
Anh lấy một miếng cắn thử, hơi nhíu mày vì vị ngọt gắt.
Nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn kia vẫn đầy mong đợi, ánh mắt lấp lánh.
"Ngon không?"
Giọng nói nhẹ nhàng chờ đợi câu trả lời.
Chu Hiền nhai chậm rãi rồi nuốt xuống, nói một câu không chút thành thật: "Ừ, cũng được."
Ánh mắt cô sáng rực: "Nhà em còn nhiều, em mang thêm cho anh."
Chu Hiền im lặng: "..."
Bỗng anh chợt nhớ ra điều gì đó, khóe miệng nhếch lên: "Ừ, Lận Triều cũng thích ăn cái này lắm, tôi mang cho cậu ấy thử."
Nghe vậy, Giang Châu Châu vui vẻ mang hết số bánh còn lại cho Chu Hiền.
Nhà bếp lập tức trở nên gọn gàng.
Đến trưa, cô ăn qua loa rồi bắt đầu chuẩn bị trang điểm cho buổi livestream.
Giải công hội bắt đầu lúc 2 giờ chiều, cô mở livestream sớm 20 phút để tương tác với khán giả.
[Cơm Trắng vào phòng livestream]
[Lá Xanh vào phòng livestream]
[Tiểu Mễ Châu vào phòng livestream]
[Gián Cái Gợi Cảm vào phòng livestream]
[Nam Phong vào phòng livestream]
[Thâm Quyến Chín Căn vào phòng livestream]
[Tiểu Điển vào phòng livestream]
[...]
Chỉ trong chớp mắt, hàng trăm người đổ về, đặc biệt là những khán giả có biểu tượng thành viên VIP, hiệu ứng vào phòng cực kỳ nổi bật.
"Chào mừng mọi người đã đến với livestream của Châu Châu, buổi chiều tốt lành nhé!"
"Hôm nay cũng là một ngày yêu quý các fan bảo bối của em."
Giang Châu Châu đặt hai tay lên n.g.ự.c rồi thả tim vào camera.
Hôm nay cô trang điểm theo phong cách Nhật Bản, má phủ phấn hồng cam, tàn nhang điểm xuyết bằng bút kẻ mắt. Tóc được uốn xoăn thành những lọn bồng bềnh, phía sau cài nơ đỏ to bản. Cô mặc áo trắng có dây buộc cùng váy ngắn đỏ phong cách retro.
Ngồi đó, cô như một cô búp bê xinh xắn.
[Cơm Trắng]: Ôi, vợ Châu Châu hôm nay dễ thương quá, muốn ôm về nhà ghê.
[Tiểu Điển]: Cơm Trắng: Ôi, vợ Châu Châu hôm nay dễ thương quá, muốn ôm về nhà ghê.
Mỗi lần như vậy, Tiểu Điển đều copy lại bình luận, ý đồ quá rõ ràng.
[Gián Cái Gợi Cảm]: Tối qua không ngủ ngon à?
Gián ca phát hiện ra quầng thâm dưới mắt cô.
Giang Châu Châu không ngờ anh lại tinh ý đến vậy, gật đầu: "Ừm, lần đầu tham gia giải công hội nên hơi căng thẳng, ngủ không ngon."
[Tiểu Mễ Châu]: Lo gì, có chúng tôi đây.
[Tiểu Mễ Châu]: Dù em không xuất hiện trên màn hình, chỉ cần mở livestream, bọn anh cũng đưa em lên vị trí số một.