Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Ảnh Đế

Chương 19



Sau đó, toàn thân đầy m.á.u đến mộ tôi, vuốt ve bia mộ, lập lời hẹn ước kiếp sau.

“Nếu anh không tự ti, nhất định phải gặt hái thành tựu rồi mới đi tìm em, có phải chúng ta sẽ không bỏ lỡ nhau?

“Nếu lúc đó nhìn thấy em chọn Giang Tần mà anh dũng cảm một chút, mọi chuyện có phải sẽ khác?

“Nguyễn Nguyễn, kiếp sau, anh tuyệt đối sẽ không buông tay em nữa.”

Tôi không biết cảnh tượng nhìn thấy trong mơ là thật hay giả. Nhưng sau khi tỉnh giấc, tôi đã nước mắt đầm đìa.

Tôi cắn môi, lau nước mắt, loạng choạng xuống giường, trực tiếp mở cửa lao ra khỏi phòng, lại thấy Lộ Tứ đang dựa vào tường ngủ gật.

Bị động tác của tôi đánh thức, anh dụi dụi mắt, có chút ngượng ngùng giải thích.

“Gần đây hình như em thường xuyên gặp ác mộng, luôn nghe thấy tiếng em sợ hãi, tôi không yên tâm, liền muốn ở gần em một chút, canh chừng giúp em.”

Thì ra, trên đời này thật sự có tình cảm chân thành nhất. Mà ở nơi tôi không nhìn thấy, anh vẫn luôn âm thầm quan tâm tôi, bảo vệ tôi.

Tôi vừa khóc vừa cười, trực tiếp lao vào lòng Lộ Tứ.

Lộ Tứ luống cuống tay chân đỡ lấy tôi, vỗ về lưng tôi an ủi. Nhưng tôi lại cảm thấy không đủ. Dù hai người ôm chặt lấy nhau, trong lòng vẫn có một cỗ xung động đang tuỳ ý kêu gào, khiến tôi muốn có được nhiều hơn.

Tôi nghe theo suy nghĩ chân thật nhất trong lòng, ngẩng đầu hôn lên Lộ Tứ. Hai môi chạm nhau, cả hai đều run lên.

Trong lòng run rẩy, tôi không dám nhúc nhích. Không ngờ, Lộ Tứ cũng không động đậy. Chúng tôi cứ như vậy duy trì tư thế môi chạm môi, đứng nguyên ba phút!

Chân tôi tê cứng rồi.

Lộ Tứ vẫn không có động tĩnh gì.

Cả người anh như hóa đá, ngay cả tiếng lòng cũng đông cứng lại.

Tôi vất vả lắm mới chủ động một lần, kết quả anh lại phản ứng như vậy?

Thôi, người đàn ông này ai muốn lấy thì lấy đi!

Tôi đẩy anh ra, trở về phòng ngủ, đóng chặt cửa.

Lại qua khoảng nửa tiếng, tôi đã tắm rửa xong nằm trên giường, cuối cùng cũng nghe thấy động tĩnh của Lộ Tứ.

【Nguyễn Nguyễn vừa rồi hôn tôi?】

Tôi:…

Tôi và Lộ Tứ không nói rõ. Nhưng lúc quay chương trình, tất cả mọi người đều phát hiện ra sự khác thường giữa chúng tôi.

Dùng lời của Tô Duyệt mà nói, chính là mùi chua của tình yêu phả vào mặt, chắn cũng không chắn được. Tôi có chút ngại ngùng, cô ấy lại len lén hỏi bí quyết.

“Rốt cuộc cô làm thế nào vậy?

“Ảnh đế Lộ cao lãnh không gần nữ sắc như vậy cũng bị cô chinh phục, dạy tôi với được không?”

Quan hệ của cô ấy và Lệ Ngôn tuy rằng đã hòa hoãn một chút, nhưng còn cách chinh phục được một khoảng rất xa.

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com