“Đã quay lại rồi thì hôm nay cô cũng đừng hòng rời đi, chi bằng uống với tôi một ly nhé?” Gã đàn ông cười nham hiểm, ánh mắt lộ vẻ xảo quyệt, nửa như uy h.i.ế.p nửa như dụ dỗ.
Tay hắn đang siết chặt cổ Tần Du, khiến cô không còn sức phản kháng, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể bị kéo đi.
Tô Nam nhìn thẳng vào hắn, giọng lạnh lùng:
“Buông cô ấy ra.”
Gã đàn ông nhếch môi đầy đắc ý, giơ tay ra hiệu:
“Cô qua đây, uống hết ly này, tôi sẽ thả cô ta.”
Không cần đoán cũng biết trong ly rượu có vấn đề.
Tô Nam không chút do dự, vừa định bước tới thì có khách bên cạnh khuyên can:
“Cô gái, đừng qua đó vội, nên báo cảnh sát thì hơn. Gã này là đầu gấu có tiếng đấy.”
Đến cả đầu gấu cũng dám lấn tới cô? Tô Nam liếc người khách một cái, nhẹ nhàng nói:
“Cảm ơn, đừng lo.”
Tâm trạng cô lúc này cực kỳ bực bội, nhưng lại bật cười:
“Tôi qua đó, anh sẽ thả cô ấy sao?”
“Tất nhiên, cô qua đây đi…”
Tên đàn ông cười đầy thèm khát, ánh mắt như đã nuốt trọn Tô Nam vào trong lòng.
Tô Nam nhếch môi cười lạnh, sải bước tiến lại gần.
Khi đứng ngay trước mặt tên đầu gấu, cô nhướng mày:
“Buông cô ấy ra, tôi đã tới rồi.”
Dù cô có đẹp đến đâu, trong mắt hắn vẫn chỉ là đàn bà, nhưng đẹp hơn cô gái đang bị hắn giữ một chút.
Hắn háo sắc, vừa đưa tay định chạm vào mặt Tô Nam…
Xoảng!
Một chiếc chai rượu đập thẳng vào đầu hắn, khiến hắn hét lên như heo bị chọc tiết:
“Á!”
Chưa kịp hoàn hồn, Tô Nam đã giơ tay bẻ ngược cổ tay hắn xuống, khiến hắn mất hết sức chống cự. Nhân lúc hắn đang rên rỉ trong đau đớn, cô tung một cú đá thẳng vào n.g.ự.c hắn!
Phịch!
Tên đầu gấu lăn lông lốc trên sàn, ôm n.g.ự.c co giật, đau đến mức không còn sức đứng dậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Âm nhạc trong quán bar lập tức dừng lại, cả không gian rơi vào im lặng tuyệt đối.
Mọi người kinh hãi nhìn cảnh tượng đó, có người thậm chí còn chưa kịp thấy rõ động tác của Tô Nam thì mọi thứ đã kết thúc. Những ai định ra tay anh hùng cứu mỹ nhân đều chưa kịp làm gì.
Một gã đàn ông to cao vạm vỡ, lại bị một cô gái xinh đẹp hạ gục trong vài giây?!
Ba năm rồi chưa ra tay, nhưng động tác vẫn rất thuần thục. May mắn là kỹ năng cơ bản vẫn còn. Tô Nam đứng dậy, lạnh lùng nhìn tên đàn ông dưới đất.
Sau đó, cô đi đến quầy bar, cầm lấy ly rượu, bước tới gần hắn, ngồi xổm xuống.
“Anh muốn tự uống hay để tôi giúp?”
Team Hạt Tiêu
Khóe môi cô nhếch lên đầy giễu cợt. Máu đen chảy trên đầu hắn, dưới ánh đèn sặc sỡ của quán bar càng khiến cảnh tượng thêm phần kinh dị.
Tên đầu gấu đau đớn, run rẩy cầu xin tha mạng. Hắn không ngờ lại chọc trúng đại họa thế này!
Nhưng Tô Nam chẳng hề động lòng, cô túm tóc hắn, mạnh mẽ bắt hắn ngẩng đầu lên, giọng điềm tĩnh như nước:
“Hay để tôi giúp anh uống.”
Nói xong, cô đổ cả ly rượu vào miệng hắn, không chừa một giọt.
Phủi tay đứng dậy, cô lạnh lùng kết thúc sự việc mà chẳng lộ ra chút hoảng loạn hay đắc ý nào.
Mọi người sững sờ, tưởng đâu cô là tân binh, ai ngờ lại là cao thủ!
Cô quay đầu đỡ Tần Du dậy, bình thản bước ra ngoài:
“Đi thôi, hôm nay thật mất hứng.”
Khi mọi người hoàn hồn thì bóng lưng hai người đã khuất ngoài cửa.
Tên đầu gấu dưới đất ôm lấy thân thể đau đớn, lăn lộn như con sâu bị dẫm phải, vừa thảm hại vừa buồn cười.
Trong khi đó, vài phóng viên lén lút chạy ra gọi điện:
“Lục tổng, chúng tôi chụp được cảnh Tô Nam đánh người trong bar. Cảnh này cực kỳ sốc, tung lên mạng thì hình tượng của cô ta coi như xong đời!”
Lục Kỳ đang thưởng thức món ăn cao cấp nhập khẩu, cười khinh khỉnh:
“Đăng đi.”
Mới rời nhà họ Phó một ngày mà đã lộ đuôi hồ ly?
Phản bội Phó Dạ Xuyên, còn bắt nạt Phó Oánh Oánh, người phụ nữ này đúng là đáng ghét. Cũng nên cho cô ta một bài học rồi!