Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù

Chương 76



Ban đêm, quán bar Thịnh Ca ngập tràn ánh đèn mờ ảo, sắc màu hỗn loạn.

 

"Hoắc Xuyên à, thật không ngờ vợ cũ của cậu lại lợi hại như vậy, giấu kín thân phận suốt bao lâu!"

 

"Đúng đấy. Haizz, lòng dạ phụ nữ như kim dưới đáy biển. Nếu ngày đó cậu chịu tìm hiểu kỹ, chắc hai người đã hòa hợp lắm rồi."

 

Hoắc Xuyên nốc cạn ly bia, mặc kệ tiếng lải nhải của đám bạn, lòng đầy phiền muộn.

 

"Đừng nói nữa. Nếu biết Vân Thanh là thiên kim tiểu thư nhà họ Vân, trước đây tôi đã không dám đắc tội với cô ta."

 

Lâm Vũ là người hoảng loạn nhất trong nhóm.

 

Hắn ta nhớ rất rõ mình từng đối xử với Vân Thanh thế nào.

 

Bây giờ, Vân Thanh vừa có thế lực, lại nắm trong tay những tấm ảnh khỏa thân của hắn. Chỉ cần cô muốn trả thù, Lâm Vũ xác định đời mình toi thật.

 

Nghĩ đến đây, đầu Lâm Vũ như muốn nổ tung. Hắn nhìn sang Hoắc Xuyên, mặt mày rầu rĩ: "Hoắc Xuyên, cậu nói xem... Vân Thanh sẽ không đăng ảnh trả thù tôi chứ?"

 

Hoắc Xuyên trừng mắt lườm hắn: "Tôi còn mong cô ấy đăng đấy! Cho đáng đời cậu!"

 

Chính nhờ cú trừng mắt đó, Hoắc Xuyên mới vô tình bắt gặp Vân Thanh đang tụ tập cùng bạn bè cách đó không xa.

 

"Diệp Chí, cậu đúng là thiên vị! Vừa trở về nước đã tặng hoa cho Vân Thanh, không thèm để ý tụi tôi!"

 

Cố Chi trừng mắt oán trách Diệp Chí.

 

Diệp Chí thản nhiên nháy mắt với Vân Thanh, cười nói: "Tôi chỉ tặng hoa cho cậu ấy thôi. Ai bảo cậu ấy là bảo bối của tôi chứ?"

 

Team Hạt Tiêu

"Haiz, tiếc quá. Lúc Vân Thanh cho nhà họ Hoắc bẽ mặt, tôi còn đang ở nước ngoài, không kịp chứng kiến."

 

Vân Thanh không đáp, chỉ mỉm cười nâng ly cocktail, dáng vẻ vô cùng thảnh thơi.

 

"Vân Thanh, nghe nói nhị thiếu gia nhà cậu đã trở về rồi, có thật không vậy?"

 

Đột nhiên Ái Tư lên tiếng.

 

Cố Chi lập tức hứng thú, còn nháy mắt với Ái Tư: "Ái Tư à, đừng nói là cậu vẫn còn nhung nhớ nhị thiếu nhà họ Vân đấy nhé? Anh ta là mọt sách chính hiệu đấy."

 

"Anh trai tôi không phải là mọt sách, chỉ là không rành mấy chuyện bên ngoài thôi!"

 

Vân Thanh lập tức bênh vực.

 

"Người đẹp, cho phép tôi mời em một ly nhé?"

 

Khi cả nhóm đang nói cười vui vẻ, một anh chàng đẹp trai bất ngờ xuất hiện trước mặt Vân Thanh, tươi cười bắt chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Chưa kịp để Vân Thanh phản ứng, Diệp Chí đã khoác tay ôm lấy vai cô, trừng mắt với người kia: "Không thấy người ta có bạn ngồi cạnh à?"

 

Bình thường Diệp Chí rất hay cười, nhưng lúc nghiêm mặt vẫn tỏa ra khí chất lạnh lùng khiến người khác sợ hãi. Người kia sợ tới mức vội vàng xin lỗi rồi chuồn mất.

 

Đúng lúc này, Diệp Chí cảm nhận được một ánh nhìn như lưỡi d.a.o sắc bén từ phía sau.

 

Anh và Vân Thanh cùng quay đầu lại, lập tức chạm ngay ánh mắt lạnh băng của Hoắc Xuyên.

 

Từ lúc trông thấy Vân Thanh, ánh mắt Hoắc Xuyên chưa từng rời khỏi cô.

 

Hôm nay, Vân Thanh mặc một chiếc váy ngắn hai dây màu đen, vóc dáng cân đối, trang điểm sắc sảo hơn hẳn trước kia, quyến rũ c.h.ế.t người.

 

Trong quán bar, cô thu hút vô số ánh nhìn của đàn ông.

 

Còn Hoắc Xuyên, hắn chưa từng thấy một Vân Thanh như thế này.

 

"Ơ, chẳng phải là Vân Thanh sao? Trùng hợp ghê... Hay là tôi sang xin lỗi cô ta nhỉ?"

 

Lần trước ở sân bay, Lâm Vũ đã định xin lỗi Vân Thanh nhưng lại không dám.

 

Bây giờ có men rượu trong người, gan hắn to ra hẳn.

 

Nghĩ là làm, Lâm Vũ lảo đảo đứng dậy, đi thẳng về phía Vân Thanh.

 

"Vân Thanh..."

 

Lâm Vũ gọi khẽ, hít sâu một hơi rồi nói: "Trước đây là tôi sai. Ly rượu này coi như xin lỗi cô."

 

Chưa đợi Vân Thanh phản ứng, hắn đã ngửa cổ nốc cạn một chai bia.

 

"Lâm thiếu gia đúng là tửu lượng tốt thật đấy. Nhưng mà... chỉ một ly thôi mà mong Vân Thanh nhà chúng tôi tha thứ à?"

 

Cố Chi cười nhạt, giọng đầy châm chọc.

 

Lâm Vũ lúng túng đỏ mặt, nhưng nghĩ tới những tấm ảnh nóng kia, hắn ta run rẩy vội vàng nói tiếp: "Vậy... vậy tôi bao hết rượu tối nay của mọi người!"

 

"Đúng là hào phóng!" Vân Thanh nhướng mày, khóe môi nhếch lên, nụ cười đầy ẩn ý: "Phục vụ!"

 

Nghe tiếng gọi, phục vụ lập tức chạy tới.

 

"Tiểu thư, cô muốn gọi gì ạ?"

 

"Mở cho tôi mười chai rượu ngon nhất ở đây."

 

Vân Thanh dứt khoát đáp.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com