Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù

Chương 56



Bên ngoài cửa tiệm tạo mẫu, Hoắc Tịnh tức giận đến mức hai mắt đỏ bừng. Bạch Đình đi bên cạnh cô ta, không dám lên tiếng.

 

Trong lòng Bạch Đình vô cùng khó hiểu. Vân Thanh lấy đâu ra bản lĩnh không chỉ đấu với Hoắc Tịnh mà còn có thể trực tiếp mua lại cửa tiệm tạo mẫu cao cấp này?

 

“Tiện nhân!”

 

Hoắc Tịnh tức giận mắng một câu, không biết phải trút cơn giận trong lòng vào đâu.

 

Bạch Đình vội vàng hùa theo: “Đúng vậy, không biết cô ta bám víu vào ai mà bây giờ lại trơ trẽn như thế. Haizz, Xuyên thật đáng thương, bị loại phụ nữ như vậy dây dưa suốt ba năm.”

 

“Chẳng phải chị ta chỉ dựa vào nhan sắc thôi sao?! Đàn ông xung quanh đều bị chị ta mê hoặc, nhưng cuối cùng cũng chỉ là một ả rẻ tiền mà thôi!” Hoắc Tịnh lạnh lùng nói.

 

Bạch Đình cũng tràn đầy căm hận trong lòng.

 

Cô ta đã nghĩ rằng sau khi rời khỏi Hoắc Xuyên, cuộc sống của Vân Thanh sẽ trở nên khốn khổ hơn, nhưng không ngờ rằng cuộc sống của cô lại tốt đẹp hơn gấp ngàn lần, hoàn toàn giống như một đại tiểu thư cao quý thực thụ.

 

“Được rồi, Tiểu Tịnh, đừng tức giận nữa. Tối nay có buổi trình diễn Nana Show. Tôi đã nhờ vả rất nhiều người mới lấy được hai tấm vé này. Mau đi tìm một tiệm tạo mẫu khác để làm tóc đi. Tối nay, chúng ta sẽ là ngôi sao của bữa tiệc.”

 

Bạch Đình an ủi Hoắc Tịnh, sắc mặt Hoắc Tịnh cuối cùng cũng dịu lại.

 

Buổi trình diễn này vô cùng bí ẩn trong giới thượng lưu. Rất hiếm tiểu thư danh giá nào có thể nhận được lời mời, ai nấy đều phải dựa vào mối quan hệ để tham gia.

 

Có thể góp mặt trong show diễn này chính là minh chứng cho đẳng cấp của Hoắc Tịnh.

 

Bạch Đình biết Hoắc Tịnh rất muốn tham dự, vì thế cô ta chủ động tìm cách lấy hai vé mời, mục đích là để lấy lòng Hoắc Tịnh, từ đó có thể bước chân vào nhà họ Hoắc.

 



 

Buổi trình diễn được tổ chức bên bờ biển. Làn gió đêm khẽ thổi, làm vạt váy bay nhẹ, mang theo vẻ quyến rũ đầy mê hoặc.

 

Ngẩng đầu lên, những vì sao lấp lánh, dải Ngân Hà uốn lượn, khung cảnh đẹp đến ngỡ ngàng.

 

Khi Vân Thanh và Cố Chi vừa đến nơi, họ lập tức thu hút ánh nhìn của rất nhiều người.

 

Vân Kỳ ngồi không yên, cuối cùng cũng nhìn thấy Vân Thanh và Cố Chi. Anh bước đến, đưa mắt đánh giá hai người họ, bấm lưỡi tán thưởng:

 

“Không tệ nhỉ, Ái Tư nên để hai em làm người mẫu mới đúng.”

 

“Vân Thanh! Cố Chi!”

 

Vừa dứt lời, Ái Tư đã bước đến, nhiệt tình chào hỏi hai người họ.

 

“Khụ khụ, tôi vẫn đang đứng đây đấy.” Vân Kỳ cố gắng tạo sự hiện diện.

 

Ái Tư liếc nhìn Vân Kỳ: “Ừ, biết rồi biết rồi. Cảm ơn Vân thiếu gia đã đến.”

 

“Nhóc Ái Tư của chúng ta muốn độc chiếm cả ngành thời trang à? Địa điểm tổ chức show diễn lần này quả thực không tệ. Mấy người trong này đều là nhân vật có tiếng trong giới.” Vân Kỳ khen ngợi.

 

“Khi nào thì anh trở nên am hiểu về ngành thời trang của bọn tôi vậy?”

 

Mỗi lần Ái Tư và Vân Kỳ ở cùng nhau, cả hai không thể không đấu khẩu.

 

“Tôi dù gì cũng là người trong giới giải trí, phải có chút hiểu biết về thời trang chứ.”

 

Nhìn hai người bọn họ tranh cãi, Vân Thanh không nhịn được bật cười.

 

Sau khi nói chuyện với Vân Kỳ một lúc, ÁI Tư chuyển ánh mắt sang Vân Thanh và Cố Chi.

 

Dù hôm nay hai người họ đã ăn diện vô cùng hoàn hảo, nhưng Ái Tư vẫn chưa hài lòng. Cô nói:

 

“Hai người đến tham gia show của tớ mà không mặc váy do tớ thiết kế sao?!”

 

“Đi theo tớ vào hậu trường. Tớ đã chuẩn bị sẵn hai bộ váy đặt riêng cho hai người trong buổi trình diễn lớn này.”

 

Không để Vân Thanh và Cố Chi có cơ hội từ chối, Ái Tư liền kéo tay hai người, dẫn họ thẳng vào hậu trường.

 

Sự bất ngờ này đến quá đột ngột. Vân Thanh chưa từng nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội mặc những chiếc váy thiết kế riêng cho buổi trình diễn này.

 

Bước vào hậu trường, trước mắt họ là những bộ váy lộng lẫy rực rỡ. Nhiều người mẫu đã thay trang phục và sẵn sàng cho buổi diễn. Khi Vân Thanh và Cố Chi vừa đi qua, cả hai không khỏi ngỡ ngàng.

 

Lần này, chủ đề của show diễn có một cốt truyện rõ ràng, lấy “thời gian” làm trọng tâm.

 

Trên con đường trưởng thành, con người khó tránh khỏi lo lắng về tuổi tác và những thăng trầm của cuộc sống. Ái Tư đã thiết kế rất nhiều bộ trang phục dựa trên từng giai đoạn khác nhau trong đời.

 

Có bộ mang nét ngây thơ đáng yêu, có bộ lại toát lên vẻ thanh xuân rực rỡ, cũng có những bộ trang phục đầy sự chín chắn và quyến rũ.

 

“Vân Thanh, bộ váy này dành cho cậu.”

 

Ái Tư dẫn Vân Thanh đến trước một bộ váy. Phần tà váy như một ngọn lửa rực cháy, sắc đỏ nổi bật và đầy cuốn hút. Trên nền lửa, từng đường chỉ vàng uốn lượn, lấp lánh như những đốm sao.

 

“Chủ đề của bộ váy này là Phượng Hoàng Tái Sinh. Tớ nghĩ nó rất hợp với cậu. Mau thử xem đi.”

 

Không thể phủ nhận rằng chiếc váy này quá mức lộng lẫy. Nó mang theo một khí chất mạnh mẽ, kiêu hãnh, đẹp đến mức không thể dùng lời diễn tả.

 

“Cố Chi, đây là của cậu.”

 

Ái Tư đưa cho Cố Chi một chiếc váy khác.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

“Bộ váy này có tên là Thanh Mộng, tượng trưng cho những giấc mơ đẹp đẽ của tuổi trẻ.”

 

Bộ váy này vô cùng phù hợp với Cố Chi, rất giống với phong cách dịu dàng thường ngày của cô.

 

Chẳng bao lâu sau, cả hai đã thay xong trang phục.

 

Hai phong cách hoàn toàn khác biệt, nhưng đều khiến người khác không thể rời mắt.

 

Tuy nhiên, bộ váy của Vân Thanh như thể được thiết kế riêng cho cô vậy.

 

Tà váy đỏ rực và phần cắt ôm sát tôn lên vóc dáng, khiến Vân Thanh trở nên cực kỳ quyến rũ.

 

Tuy nhiên, phong cách tổng thể lại khiến cô toát lên vẻ cao quý, lạnh lùng. Cô giống như một con phượng hoàng tái sinh từ ngọn lửa, tỏa sáng đầy mê hoặc.

 

“Vân Thanh, cậu sẽ là người kết màn cho tớ.”

 

Trước khi Vân Thanh kịp ngắm mình trong gương, Ái Tư vô cùng hài lòng với Vân Thanh nói một cách dứt khoát.

 

Khi nghe Ái Tư nói vậy, Vân Thanh chợt sững người.

 

“Cậu đâu nói là tớ phải tham gia biểu diễn? Tớ phải lên sàn catwalk cho cậu sao?”

 

Áp lực này không hề nhỏ! Hơn nữa lại còn là người kết màn!

 

“Cố Chi, cậu cũng đừng rảnh rỗi. Cậu là người mở màn đấy.”

 

Ái Tư hoàn toàn không để tâm đến sự phản kháng của họ.

 

“Hả?”

 

Lần này đến lượt Vân Thanh và Cố Chi nhìn nhau không biết nói gì.

 

Ái Tư luôn giống như chị cả, mà đây lại là show diễn của cô ấy. Vân Thanh và Cố Chi chỉ có thể ngoan ngoãn nghe theo.

 

Ái Tư dẫn cả hai đi tìm stylist để nghỉ ngơi và chỉnh sửa lại kiểu tóc, trang điểm, sau đó cô bận rộn sắp xếp lại thứ tự biểu diễn cho các nhân viên.

 

Vân Thanh và Cố Chi ngoan ngoãn nghe theo sự sắp xếp, kiên nhẫn chờ màn trình diễn tiếp theo.

 

Tất cả khách mời được Ái Tư mời đều đã đến đầy đủ. Không gian tối đen, chỉ còn lại những vì sao lấp lánh.

 

Tiếng sóng biển vỗ rì rào như đang chơi một bản sonata cho màn trình diễn sắp bắt đầu.

 

Âm nhạc vang lên, một chùm ánh sáng rọi xuống sân khấu.

 

Cố Chi trong chiếc váy trắng thuần bước lên sân khấu, thanh thuần và xinh đẹp.

 

Dưới ánh đèn, chiếc váy như phát ra ánh sáng dịu nhẹ, thuần khiết như ánh trăng.

 

Dù không có nhiều kinh nghiệm biểu diễn thời trang nhưng Cố Chi luôn tự tin. Dù có lên sân khấu vào phút chót, cô vẫn có thể sải bước đầy khí chất, thể hiện được nét đẹp của bộ trang phục với nụ cười rạng rỡ.

 

Khoảnh khắc đó, cô là tiêu điểm của cả khán phòng, cả người như đang phát sáng.

 

Màn mở đầu ấy đã gây chấn động không nhỏ.

 

Sự kết hợp giữa người mẫu và trang phục quá đỗi hoàn hảo. Nhìn thấy ánh mắt hài lòng, lời tán thưởng từ khán giả, Cố Chi mỉm cười rời sân khấu.

 

Khi quay người lại, cô bất chợt nhìn thấy hai người phụ nữ đang ngồi ở hàng ghế thứ hai. Nụ cười trên môi cô càng rạng rỡ hơn.

 

Dưới ánh mắt mong chờ của mọi người, từng thiết kế lần lượt xuất hiện trước mắt.

 

Cơn gió đêm nay như thể được chuẩn bị riêng cho buổi trình diễn này. Tà váy của mỗi người mẫu đều bay phấp phới theo gió, như thể đó cũng là một phần của thiết kế.

 

Khán giả nín thở, dõi theo từng bước chân trên sàn diễn, sợ rằng sẽ bỏ lỡ bất kỳ bộ trang phục tuyệt đẹp nào.

 

"Này, tôi đã tốt bụng dẫn cậu đến buổi trình diễn hoành tráng thế này, vậy mà cả buổi cậu cũng chẳng thèm ngẩng đầu lên! Người mẫu ở đây toàn là những ngôi sao mới của giới thời trang! Ai cũng da trắng, chân dài, xinh đẹp, người nào mà chẳng hơn vợ cũ của cậu… má nó!"

 

Trước khi Lâm Vũ kịp nói hết câu, hắn ta dụi mắt nhìn người phụ nữ vừa bước lên sàn catwalk, vẻ mặt không thể tin nổi.

Team Hạt Tiêu

 

Hắn ta đã xem cả buổi trình diễn, không ngừng líu lo bên tai Hoắc Xuyên, cố gắng kéo hắn chú ý đến những mỹ nhân, nhưng lần này, mỹ nhân vừa xuất hiện lại chính là vợ cũ của Hoắc Xuyên – Vân Thanh, người mà hắn ta từng không để vào mắt!

 

Thấy Lâm Vũ như gặp ma, Hoắc Xuyên khó hiểu ngẩng đầu lên, ngay cả hắn cũng sững người.

 

Vân Thanh mỉm cười nhàn nhạt, nhưng đôi mắt lại lạnh lùng.

 

Mái tóc đen dài được búi cao, cài vương miện lấp lánh. Dưới chiếc cổ thiên nga trắng ngần là thân hình mềm mại, uyển chuyển.

 

Chiếc váy đỏ rực được gió biển thổi nhẹ khiến người ta không thể rời mắt.

 

Tuy nhiên, chính Vân Thanh, người đã mang đến khí chất tuyệt đối cho chiếc váy ấy, mới là điều khiến người ta ngỡ ngàng.

 

Cô bước đi chậm rãi, như một phượng hoàng kiêu hãnh bay lên từ lửa đỏ, đầy kiêu sa và cao quý.

 

Mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía cô, kinh ngạc trước sự cao sang và rung động bởi khí chất quyến rũ.

 

Ái Tư quan sát phản ứng của khán giả, trong lòng hồi hộp, và rồi cô biết rằng mình đã lựa chọn đúng.

 

Chỉ có Vân Thanh mới có thể mặc được chiếc váy này!

 

Trời đã tối đen, ánh đèn trên sân khấu rực rỡ. Từ góc nhìn của Hoắc Tịnh và Bạch Đình, họ chỉ có thể thấy bóng dáng mờ ảo của người đang tỏa sáng trên sân khấu…


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com