Sau Khi Bị Phản Bội, Tôi Thừa Kế Một Gia Tài Kếch Xù

Chương 46



Bên ngoài phòng riêng, Vương Phương và Chu Triển đang đứng cạnh nhau, trò chuyện về điều gì đó.

 

“Vân phó tổng, cuộc thảo luận thế nào rồi?” Thấy Vân Thanh bước ra, Vương Phương vội vàng tiến lên hỏi.

 

Vân Thanh mỉm cười. “Nói chuyện rất vui, nhưng có lẽ người bên trong thì không thấy vậy.”

 

“Được rồi, Vương phó tổng, tôi đi trước đây. Bữa ăn này tôi không dùng nữa.”

 

Nếu biết trước bữa tối này là một cái bẫy, cô đã không đến.

 

Vương Phương có chút xấu hổ, vội vàng cười xin lỗi. “Vân phó tổng, thật xin lỗi về chuyện hôm nay. À đúng rồi, phòng thí nghiệm của công ty chúng tôi vừa phát triển một sản phẩm mới. Cô có muốn xem thử không?”

 

Bước chân Vân Thanh dừng lại. Cô suy nghĩ một lúc rồi nói: “Hẹn hôm khác nhé, tối nay tôi còn có việc.”

 

Thấy vậy, Vương Phương đành từ bỏ. “Được rồi, vậy tôi sẽ sắp xếp một buổi khác. Cô nhất định phải đồng ý nhé. Hãy coi như đây là lời xin lỗi của tôi. Sản phẩm này là độc nhất vô nhị trên thế giới đấy.”

 

Nghe Vương Phương nói vậy, Vân Thanh có chút tò mò.

 

“Được thôi, tôi nhất định sẽ đi.”

 

Sau khi chào hỏi Vương Phương, Vân Thanh rời đi cùng Chu Triển.

 

Về đến nhà, Vân Thanh thả lỏng toàn bộ cơ thể, nằm xuống sofa và bật TV lên.

 

Trên màn hình đang phát một quảng cáo kem đánh răng có sự góp mặt của một nam minh tinh điển trai.

 

Về ngoại hình, anh ta không hề thua kém Hoắc Xuyên.

Team Hạt Tiêu

 

Nụ cười của nam minh tinh này chắc chắn có thể khiến hàng nghìn cô gái si mê.

 

Khi Vân Thanh đang chăm chú xem, điện thoại của cô bỗng reo lên.

 

Nhìn thấy cái tên trên màn hình, Vân Thanh mỉm cười và nhấn nút nhận cuộc gọi video.

 

Ngay sau đó, khuôn mặt một người đàn ông xuất hiện trên màn hình điện thoại, giống hệt chàng trai trong TV.

 

“Em gái bảo bối của anh, cuối cùng em cũng ly hôn rồi!”

 

“Nhìn em sau ly hôn xinh đẹp biết bao nhiêu!”

 

Đó là người anh trai thứ ba của cô, Vân Kỳ.

 

Vân Kỳ sinh ra đã có ngoại hình xuất sắc. Không chỉ vậy, anh còn rất tài năng trong lĩnh vực âm nhạc. Anh đã giành được nhiều giải thưởng âm nhạc trong nước. Khi đạt đến đỉnh cao sự nghiệp ở Trung Quốc, anh quyết định ra nước ngoài để theo đuổi giấc mơ vươn ra thị trường âm nhạc quốc tế.

 

“Chẳng lẽ trước đây em không đẹp sao?” Vân Thanh chu môi, giả vờ giận dỗi.

 

Vân Kỳ thấy tinh thần Vân Thanh tốt như vậy thì mỉm cười. “Đẹp! Em lúc nào cũng là người đẹp nhất!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

 

Vân Kỳ từ nhỏ đã thích trêu chọc cô.

 

Có lẽ vì hai anh em gần tuổi nhau, nên Vân Thanh luôn có thể nói chuyện thoải mái, thẳng thắn với anh trai này.

 

“Để ăn mừng em ly hôn, anh đã cố tình hủy hai buổi hòa nhạc chỉ để quay về thăm em. Nhớ ra sân bay đón anh ngày mai đấy. Anh sẽ gửi số chuyến bay cho em.”

 

Trước khi Vân Thanh kịp đồng ý, Vân Kỳ đã cúp máy.

 

Cô đã quen với tốc độ cúp máy nhanh như chớp của Vân Kỳ. Trước đây, mỗi khi liên lạc với anh, anh luôn đột ngột ngắt cuộc gọi.

 

Dù sao anh cũng là một ngôi sao lớn, bận rộn một chút cũng là chuyện bình thường.

 

Nghĩ đến việc ngày mai Vân Kỳ sẽ trở về nước, lòng Vân Thanh không khỏi vui vẻ.

 

Chuyến bay của Vân Kỳ vào buổi sáng, mà hôm đó cô cũng không có nhiều công việc, nên đã dậy sớm lái xe đến sân bay.

 

Trên đường đi, Chu Triển gọi điện tới.

 

“Chu Triển, có chuyện gì vậy? Công ty xảy ra vấn đề à?” Vân Thanh hỏi.

 

“Công ty không có vấn đề gì cả. Chỉ là vừa nãy chủ tịch Vương lại liên hệ với tôi, nói rằng ông ấy rất mong cô có thể đến phòng thí nghiệm để xem sản phẩm mới. Ông ấy nói cô có thể sẽ thích nó.” Chu Triển lập tức báo cáo tin tức này ngay khi nhận được cuộc gọi từ Vương Phương.

 

Vân Thanh suy nghĩ một chút rồi đồng ý: “Được, nói với ông ấy rằng chiều nay tôi sẽ qua.”

 

Sau khi cúp máy, Vân Thanh cũng sắp đến sân bay.

 

Hôm nay cô cố tình ăn mặc đơn giản, tránh gây quá nhiều sự chú ý ở sân bay.

 

Nhưng khi đến khu vực đón khách, cô phát hiện không ai để ý đến mình cả.

 

Từ xa, rất nhiều cô gái trẻ đang cầm biểu ngữ và bảng tên có in hình Vân Kỳ, kèm theo nhiều khẩu hiệu khác nhau.

 

Nhìn vẻ mặt phấn khích của họ, Vân Thanh không khỏi mỉm cười, xem ra dù hoạt động ở nước ngoài, sức hút của Vân Kỳ vẫn không hề suy giảm. Anh vẫn khiến bao cô gái mê mẩn.

 

Vân Thanh chụp vài tấm ảnh gửi vào nhóm gia đình, coi như tường thuật trực tiếp buổi “lễ đón máy bay”. Gương mặt cô tràn đầy ý cười.

 

Đúng lúc này, một giọng nói quen thuộc vang lên giữa đám đông.

 

“Xuyên!”

 

Vân Thanh không khỏi ngẩng đầu nhìn lên.

 

Cô thấy một người phụ nữ mặc váy trắng bước ra từ cổng.

 

Nụ cười trên mặt cô chợt đông cứng lại.

 

Là Bạch Đình!


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com