Sau Khi Alpha Bị Biến Dị

Chương 94



Hạ Khai không nhờ Ngụy Thầm mở đường, mà dùng hành động thực tế và thành tích để phá vỡ định kiến của mọi người.

Đơn xin đã được gửi từ cuối học kỳ trước, theo tiến độ thì khoảng thời gian nhập học này sẽ có kết quả.

Buổi sáng học kín lịch, đến trưa, cậu đến thư viện tra cứu tình trạng xét duyệt đơn.

Sau khi đăng nhập, rất nhanh chóng thấy hai chữ “Đã thông qua” hiển thị trên màn hình.

Hạ Khai thở phào nhẹ nhõm, vừa rời khỏi tòa nhà thư viện chưa bao lâu thì nhận được tin nhắn từ nhà trường.

Trưa nay ở lại trường, buổi chiều có hai tiết thực hành cơ giáp.

Trừ khi thời tiết quá xấu, nếu chỉ là trời âm u bình thường thì khóa huấn luyện sẽ không bị hoãn.

Omega đầu tiên được cấp phép điều khiển cơ giáp thực chiến trên không đang nhận được sự quan tâm lớn. Nhóm chat trong lớp đã bàn tán sôi nổi từ lâu.

Các Omega trong lớp đều rất ngưỡng mộ Hạ Khai, còn đám Alpha đã phục sát đất thì gọi cậu một tiếng “anh” và dặn cậu chú ý an toàn.

Buổi chiều, các sinh viên di chuyển đến sân huấn luyện.

Hạ Khai bị một nhóm Omega vây quanh, cậu – nhân vật chính của buổi tập hôm nay – vẫn tỏ ra bình tĩnh, nhưng những người xung quanh thì bàn tán ầm ĩ.

“Nếu Hạ Khai là Alpha thì tốt rồi! Thành tích học kỳ trước đỉnh như thế, vậy mà vẫn có mấy tên A chết tiệt kia vẫn không phục, còn dùng ánh mắt đầy định kiến nhìn cậu ấy.”

Hạ Khai không quan tâm lắm đến những lời này, thản nhiên đáp: “Omega cũng có điểm mạnh của Omega.”

Trước đây cậu từng ghét bỏ việc mình từ Alpha bị biến thành Omega, nhưng bây giờ, cậu chấp nhận cố gắng theo một cách khác. Chỉ cần mục tiêu trong lòng không đổi, chỉ cần còn sống, ý chí chưa chết, thì không gì có thể thay đổi được cậu.

Hạ Khai tiến lên một bước – có mục tiêu.

Quay đầu lại một bước – có đường lui.

Khi con người không còn sợ bất cứ điều gì thì mới là phiên bản mạnh mẽ nhất.

.

Mặc đồ bảo hộ xong, Hạ Khai – với tư cách sinh viên – lần đầu tiên ngồi lên cơ giáp bay trong khuôn viên trường.

Cậu nhắm mắt lại, lặng lẽ cảm nhận.

Máu sôi trào, cả bộ não như bùng nổ.

Mỗi tháng cậu đều huấn luyện trên cơ giáp mà Ngụy Thầm tặng, không biết đã trải qua bao nhiêu lần thực hành. Nhưng không lần nào khiến cậu phấn khích như lần này – khi được điều khiển nó cùng bao sinh viên khác, trong một cuộc cạnh tranh công bằng.

Hạ Khai không biết mình đã nghe lời của huấn luyện viên bao nhiêu lần, nhưng khoảnh khắc chiếc cơ giáp bạc lao lên bầu trời, cậu cảm thấy hơi choáng váng, đôi tay như tách rời khỏi ý thức, hoàn toàn dựa theo vận hành của máy móc mà lướt đi ổn định dọc theo quỹ đạo trên không.

.

Buổi thực hành cơ giáp đầu tiên của Hạ Khai đã khiến nhiều sinh viên kinh ngạc, thậm chí có người còn quay video đăng lên diễn đàn trường. Liên tiếp có những thông báo mới xuất hiện trên thiết bị liên lạc nhưng Hạ Khai không xem vì hôm nay Ngụy Thầm sẽ đến đón cậu.

Cậu đi vào phòng thay đồ, thay lại quần áo của mình, trên người vẫn còn đổ mồ hôi, không kịp tắm rửa, vội chạy ra cổng trường thì thấy xe của nhà họ Ngụy vẫn đang đỗ ở đúng vị trí ban sáng.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com