"Không biết giờ họ gặp nhau chưa, nói chuyện thế nào rồi." Tô Chiêu Chiêu vừa đi dạo trong cửa hàng bách hóa, vừa thì thầm với Cố Hành.
Ánh mắt của Cố Hành rơi vào chiếc áo bông màu xanh da trời nhạt treo trên tường ở quầy quần áo gần đó: "Giờ này chắc chắn gặp rồi. Em đã tạo điều kiện, còn thành hay không thì phải xem họ thôi, đừng lo lắng nữa."
Anh chỉ tay lên: "Em thấy chiếc áo bông đó thế nào?"
"Chiếc nào?" Tô Chiêu Chiêu nhìn theo hướng tay anh chỉ, gật đầu: "Màu khá đẹp."
"Em mặc vào chắc sẽ rất đẹp, tôn da lắm."
Tô Chiêu Chiêu liếc anh một cái, cười tươi: "Vậy anh mua cho em đi."
Cố Hành mỉm cười: "Mua!"
Chu Tiểu Quân nhỏ giọng hỏi Cố Tưởng: "Bố mẹ cậu lúc nào cũng buồn nôn như vậy à?"
Cố Tưởng liếc cậu ta một cái: "Đây gọi là tình cảm tốt."
Chu Tiểu Quân sửa lời: "Bố mẹ cậu lúc nào cũng tình cảm tốt vậy à?"
Cố Tưởng hếch nhẹ cằm: "Tất nhiên, bình thường mà, nhà cậu không như vậy sao?"
Chu Tiểu Quân suy nghĩ một lúc: "Mẹ tớ chắc sẽ nói: 'Đẹp cái gì mà đẹp!' Còn bố tớ sẽ nói: 'Mua cái búa!'"
Cửa hàng bách hóa vào ngày nghỉ đông người hơn bình thường, mỗi quầy đều chật kín khách.
Quầy quần áo cũng không ngoại lệ, thấy có người rời đi để lại chỗ trống, Cố Hành nhanh chóng bước tới đứng trước quầy: "Làm ơn cho tôi lấy chiếc áo bông ở kia."
"Chiếc nào?" Nhân viên bán hàng không ngẩng lên, tay vẫn bận ghi hóa đơn cho khách khác.
Chu Tiểu Quân vừa nhai kẹo hồ lô, vừa đảo mắt khắp nơi, nhanh chóng nhìn thấy Chu Kiến Quốc ở bên kia đường.
"Anh cháu kìa!"
"Đâu?" Cố Niệm nhìn khắp nơi.
"Ở đối diện, cô gái bên cạnh chắc là chị dâu tương lai của cháu phải không? Chị ấy trông cũng xinh đấy chứ!"
Cố Niệm nói với cậu: "Nếu em dám gọi chị ấy như vậy trước mặt người ta, chắc chắn chị ấy sẽ đỏ mặt."
Tô Chiêu Chiêu cũng nhìn thấy họ ở phía đối diện.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Thế Giới Tiểu Thuyết trên MonkeyD ❤️ Nếu các bạn thấy bản này ở đâu ngoài Monkey thì hãy báo cho mình nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ
Cô cười nói với Cố Hành: "Chắc hai người họ đang chuẩn bị đi xem phim."
Cố Hành gật đầu: "Có muốn qua chào hỏi không?"
"Thôi, để họ tự nói chuyện đi, mình qua làm bóng đèn làm gì."
Nghe vậy, Chu Tiểu Quân hỏi: "Cột điện với bóng đèn có phải là một không?"
Tô Chiêu Chiêu: "Đúng rồi."
"Vậy cháu không đi làm bóng đèn đâu." Cậu cũng rất muốn đi xem phim.
Tô Chiêu Chiêu cười: "Đi thôi, chúng ta đi dạo thêm chút nữa rồi ra bến xe."
Ba đứa trẻ đi phía sau vẫn còn đang thì thầm.
Cố Niệm: "Em về nhà kể với mẹ là anh và chị dâu tương lai đi xem phim, mẹ em chắc chắn sẽ không mắng em."