Tâm trạng vốn thoải mái của Chu Linh Vận bỗng trở nên nặng nề, "Có chuyện gì vậy?"
"Anh luôn cảm thấy em không thực, không giống như lần đầu gặp. Em đã thay đổi quá nhiều." Lông mày đen hơi nhíu lại, Nghiêm Mộ Hàn nhìn cô gái mặc đồ ngủ bằng ánh mắt soi xét.
Cô thay đổi thật sự quá lớn...
Có lẽ do khí chất anh quá mạnh, ánh mắt quá sắc bén, khiến Chu Linh Vận cứng người, như có tia sét đánh trúng mình.
Cô thay đổi quá nhiều...
Dù là mùa đông lạnh giá, cô vẫn cảm thấy lưng ướt đẫm mồ hôi.
Chu Linh Vận chưa đủ tin tưởng để có thể nói ra bí mật trong lòng.
"Vậy là thay đổi tốt hơn hay xấu đi?" Trái tim cô như bị ai đó bóp nghẹt.
"Chẳng lẽ anh thích em ngày xưa sao?"
...
...
Cô có ký ức của nguyên chủ. Khi nguyên chủ gặp anh, ký ức không mấy tươi đẹp. Nguyên chủ ngưỡng mộ, biết ơn và yêu anh...
Nếu Nghiêm Mộ Hàn thích nguyên chủ, vậy cô là gì?
Là bản sao thay thế sao?
Nguyên chủ và cô không phải một người, trong mắt Chu Linh Vận từ thế kỷ 21, họ khác biệt.
"Có lẽ là tốt hơn."
Khi Nghiêm Mộ Hàn nói câu này, ánh mắt dần trở nên mờ ảo khó hiểu, khiến người ta khó nắm bắt.
Tốt hơn, chẳng phải là điều tốt sao?
Sao biểu hiện của anh lại khó hiểu thế.
Chẳng lẽ anh thực sự thích nguyên chủ?
Chu Linh Vận trong lòng cũng không chắc, ánh mắt trở nên u ám.
Nghiêm Mộ Hàn không hiểu tại sao cô có chút trầm xuống, trông có vẻ như đang lo lắng...
Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm Mộng Vân Thường
"Em nghỉ ngơi đi, anh đi tắm đã."
Nghiêm Mộ Hàn đi ngang qua Chu Linh Vận, thẳng tiến vào phòng tắm.
Nằm trên giường, nghe tiếng nước chảy từ phòng tắm, Chu Linh Vận tâm trạng phức tạp.
Cô thậm chí nghĩ về lý do mình xuyên không đến thời đại này.
Liệu có ngày cô sẽ trở lại thế kỷ 21 không?
Cơ thể ở thế kỷ 21 có lẽ đã không còn...
Nếu nguyên chủ trở lại chiếm lấy cơ thể này, cô sẽ trở thành hồn ma vất vưởng sao?