"Ta coi muội như muội muội ruột thịt, nên nói thẳng nhé.
Ta biết Tranh muội nhi và Phong ca nhi gọi muội là tẩu tẩu, nhưng từ khi muội đến Nam An trấn ba tháng nay, ta chưa từng thấy phu quân của muội, thế nên ta cũng hiểu rồi.
Lẽ ra ta không nên nhắc chuyện đau lòng của muội, nhưng ngày tháng còn dài.
Phu quân ta có một vị sư đệ, học vấn rất tốt, tuổi tác cũng ngang bằng muội."
Nàng chân thành nói tiếp:
"Nếu muội đồng ý, sau này hai người cùng chăm lo cho cả nhà Việt gia, cũng có thể giúp muội san sẻ bớt gánh nặng."
*
Ta nghe mà ngẩn người—đây là… tưởng ta là quả phụ mất chồng rồi sao?
Ta khóc cười không nổi, đặt chén rượu xuống:
"Vạn tỷ tỷ, tỷ hiểu lầm rồi…"
Tống nương tử cũng xán lại gần, hớn hở tiếp lời:
"Nhắc đến chuyện này, ta cũng muốn giành một suất đây!"
"Trong hẻm của chúng ta, vị Tô công tử mới chuyển đến sát vách nhà muội, còn đặc biệt đến chỗ ta dò hỏi về muội đó!"
Tống nương tử nhướng mày, vẻ mặt đầy đắc ý:
"Tô công tử gia cảnh giàu có, lại là con một, sau này sẽ kế thừa cả gia sản to lớn!"
Thân phu nhân không chịu thua:
"Đồng Sư đệ của ta sắp nhậm chức Chủ Bạ Nam An trấn, tiền đồ rộng mở!"
"Tô công tử chu đáo, đặc biệt hỏi ta xem muội thích kiểu người như thế nào!"
"Đồng Sư đệ ôn hòa, chưa bao giờ tranh chấp với ai, sau khi thành thân chắc chắn sẽ hòa thuận mỹ mãn!"
"Tô công tử khôi ngô tuấn tú!"
"Đồng sư đệ… Đồng sư đệ cao ráo!"
*
Ta trợn tròn mắt, nhìn hai người tranh nhau đến đỏ mặt tía tai, nhất thời vừa buồn cười vừa bất lực.
Ta khẽ hắng giọng, nhưng hai người họ vẫn chưa chịu dừng.
Ta đành phải cười nhịn, lên tiếng ngắt lời:
"Tỷ tỷ!"
"Cảm ơn hai vị tỷ tỷ đã quan tâm, nhưng mà…"
Ta làm ra vẻ khó xử, chậm rãi nói:
"Phu quân nhà muội... vẫn chưa c.h.ế.t đâu."
"Lòng muội có muốn cũng chẳng được."
21
Thân phu nhân và Tống nương tử nhìn nhau hồi lâu, cuối cùng xấu hổ cười cười:
"Muội xem ta này, chưa hỏi rõ đã vội làm mai. May mà chưa nói với sư đệ ta, bằng không lại ảnh hưởng đến danh dự của muội."
Ta cũng cười theo:
"Phu quân ta đang làm bách phu trưởng ở quân doanh Trường Lăng, kỷ luật trong quân rất nghiêm, từ khi ta chuyển đến đây chàng vẫn chưa có thời gian về nhà."
Mặc dù không rõ Việt Tiêu rốt cuộc làm gì trong quân doanh, nhưng từ lần trước hắn về nhà, cách hành xử của hắn rõ ràng không giống một kẻ bị lưu đày.
Ta cũng chẳng tiện hỏi nhiều, đành lảng sang chuyện khác:
"Đợi chàng về, ta nhất định sẽ đích thân dẫn đến ra mắt các tỷ tỷ!"