Khi ta đến được trước cửa chùa, một đôi giày nhà sư bước nhẹ qua mắt ta.
"Thí chủ.”
Sư thầy thở dài.
"Sinh ly tử biệt, giống như giấc mở, có thể đã cho người ấy không gặp ngài trong mơ, ngài nhớ về người ấy, cũng không thể gặp được người ấy."
Ta ngước mặt, đôi mắt ướt đẫm, những bông tuyết tan chảy trên khuôn mặt, ta hơi ngẩn ngơ nhìn sư thầy, ngẫm nghĩ lời thầy nói, chỉ hiểu ra một ý nghĩa.
"Tôi đã thay người xin một quẻ, hắn vẫn còn sống."
Vị sư thầy nói.
Ta đã đến Chiêu Hoa Tự không biết bao nhiêu lần, nhưng đây là lần đầu tiên ta nghe được tin tức chắc chắn như vậy.
Ta che mặt, cảm xúc mạnh mẽ khiến ta không biết phải làm gì.