Nữ Phụ Bị Nam Phụ Mê Hoặc Rồi!

Chương 2



Bình luận thấy nữ chính, như thấy được hy vọng:

 

[Bé cưng ơi, mau ngăn cản Đoạn Châu lại, anh ấy sắp hy sinh thân mình cho nữ phụ rồi.]

 

[Đúng vậy, đừng để nữ háo sắc đó làm bẩn Đoạn Châu.]

 

[Cưng ơi, cưng giữ gìn trinh tiết cho nam phụ đi, trông cậy vào cưng đó.]

 

Nữ chính còn chưa kịp mở miệng, nam chính Ôn Thương Thời đã không đồng tình mà nhíu mày: "Hôm nay hai người mới gặp nhau mà."

 

Đoạn Châu cúi đầu nhìn tôi một cái: "Hết cách rồi, Vân Vân quá có sức hút, tôi vừa gặp đã yêu. Vân Vân, em thì sao?"

 

Lúc này, tôi đang tựa vào n.g.ự.c Đoạn Châu.

 

Liên tục xuýt xoa, to quá, đàn hồi tốt thật đấy!

 

Tôi không nhịn được sờ thêm hai cái, rồi nói: "Em cũng thật lòng thích Đoạn Châu."

 

Thấy Ôn Thương Thời định nói thêm gì đó, tôi vội ngắt lời: "Thôi nào, em với Đoạn Châu đi trước nhé, anh Ôn, anh với Lê Tử cứ từ từ nói chuyện."

 

Tôi lại nháy mắt với Thẩm Lê: "Lê Tử, cố lên nha!"

 

Công bằng mà nói, tôi không ghét Thẩm Lê.

 

Tôi và cô ta là bạn cùng phòng, quan hệ vẫn luôn tốt.

 

Lần này, thấy tôi áp lực nghiên cứu lớn, cô ta còn nhiệt tình rủ tôi đi chơi để thư giãn.

 

Lúc nãy nhìn thấy bình luận, tôi hiểu dụng ý của cô ta, nhưng vẫn không trách cô.

 

Đoạn Châu vốn dĩ không phải người tốt.

 

Tôi cũng chẳng phải người gì hay ho, tôi chỉ là háo sắc, ham thân thể anh ấy.

 

Theo một nghĩa nào đó, chúng tôi khá hợp nhau.

 

3

 

Tôi bảo Đoạn Châu đưa tôi đến khách sạn năm sao tốt nhất ở đây, đặt luôn phòng tổng thống.

 

Một đêm 88.800 tệ, tiền anh ấy trả.

 

Tôi nghĩ rất rõ ràng, anh ấy có thể lừa tình cảm của tôi, nhưng tuyệt đối không được lừa tiền tôi.

 

Trước khi lên lầu, tôi bảo Đoạn Châu ghé cửa hàng tiện lợi một chuyến, mua vài món đồ.

 

Nhân lúc anh ấy cúi đầu mở cửa, tôi lén kiểm tra đồ anh ấy mua, là loại siêu mỏng 0.01, cỡ đại. Tôi hơi yên tâm một chút.

 

Bình luận trên màn hình bắt đầu điên cuồng tràn ngập:

 

[Khỉ thật khỉ thật khỉ thật, nữ phụ ăn sung sướng thật đấy.]

 

[Nói đi cũng phải nói lại, thân hình nữ phụ cũng không tệ mà.]

 

[Vậy nên tình yêu giữa trai xinh gái đẹp, tụi mình rốt cuộc phản đối cái gì vậy?]

 

[Chỉ dựa vào chuyện nữ phụ hoàn toàn không yêu Đoạn Châu, cô ấy chỉ thèm thân thể anh ấy thôi!]

 

[Đúng thế, nam phụ si tình của chúng ta xứng đáng với người tốt hơn!!!]

 

Chẳng bao lâu sau, tôi đã không còn tâm trí để để ý mấy dòng bình luận nữa.

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

Cửa khách sạn vừa mở, tôi liền nhào lên người Đoạn Châu, cắn lên môi anh ấy một cái.

 

Tay còn lại cũng chẳng yên phận, luồn vào bên trong áo anh ấy.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Tôi cảm nhận được cơ bụng dưới của Đoạn Châu lập tức căng cứng, sau đó trở nên nóng rực như bị lửa đốt.

 

Giây tiếp theo, anh ấy giữ c.h.ặ.t t.a.y tôi lại, môi mím chặt, rên khẽ một tiếng đầy kiềm chế:

 

"Hứa Thư Vân, em biết em đang làm gì không?"

 

Tôi hiên ngang lẫm liệt: "Biết chứ, em đang ngủ với bạn trai mà."

 

Má tôi cọ cọ lên cơ n.g.ự.c anh ấy, lòng tràn ngập hạnh phúc.

 

"Ngủ với anh rồi thì phải có trách nhiệm với anh đó."

 

Anh nhìn tôi, đôi mắt vốn thường ngày xinh đẹp vô hại giờ đen kịt, trong đó ẩn chứa điều gì đó tôi chẳng hiểu nổi.

 

Tôi cũng lười tìm hiểu.

 

Ngoài chuyện lên giường với anh ấy ra, tôi chẳng muốn tốn tí tâm tư nào cho anh ấy cả.

 

Tôi gật đầu cái rụp: "Anh yên tâm, anh nghiêm túc với mối quan hệ này đến đâu, em cũng nghiêm túc với anh đến đó."

 

Vừa dứt lời, gáy tôi liền bị bàn tay to lớn của anh ấy giữ chặt.

 

Đôi môi mỏng lạnh lẽo áp xuống thật mạnh, động tác có phần vụng về, có lúc hàm răng còn va vào nhau.

 

Tôi chợt nhận ra, đây dường như là nụ hôn đầu của Đoạn Châu.

 

Nhưng tôi cũng chẳng có thời gian nghĩ nhiều như vậy.

 

Đoạn Châu là người rất thông minh, anh ấy nhận ra vấn đề, liền lập tức điều chỉnh tiết tấu.

 

Lưỡi anh ấy tách môi tôi ra, dây dưa không rời, như muốn nuốt chửng tôi.

 

Tôi bị anh ấy hôn đến tê dại cả da đầu, toàn thân run rẩy, chỉ cảm thấy cả người như lâng lâng.

 

Ồ không, không phải ảo giác.

 

Là Đoạn Châu dùng một tay bế tôi vào phòng tắm.

 

Nước chảy ướt nhẹp lên chúng tôi.

 

Đường nét cơ bắp mượt mà lộ ra lờ mờ dưới lớp sơ mi trắng ướt sũng, lại càng thêm mê hoặc.

 

Tôi nhào lên, hôn lấy hôn để.

 

Cổ họng Đoạn Châu chuyển động, ánh mắt ép xuống dục vọng đang dâng trào: "Ngoan, tắm trước đã."

 

"Tắm nhanh lên," tôi thì thầm bên tai anh ấy, giọng đầy mê hoặc, "em đói rồi."

 

Gương mặt anh vẫn tỏ ra nghiêm túc, chỉ có vành tai hơi ửng đỏ đã phản bội cảm xúc thật sự.

 

Anh nói: "Được."

 

4

 

Một tiếng sau, tôi cảm thấy no rồi.

 

Hai tiếng sau, tôi cảm thấy no đến mức sắp nổ.

 

Năm tiếng sau, tôi no đến ngất xỉu.

 

Lần nữa tỉnh lại đã là sáng hôm sau.

 

Vừa mở mắt đã thấy màn bình luận nhảy nhót điên cuồng trước mặt.

 

[??? Sao đã sang ngày hôm sau rồi! Diễn cảnh đêm hôm qua đâu!!!]

 


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com