Nữ Đế Xuyên Không: Ta Vả Mặt Toàn Bộ Tam Giới

Chương 982: Nạp Lan Anh



Chiếc roi đó được làm từ kim loại không rõ nguồn gốc, mép cực kỳ sắc bén, còn có gai ngược. Có thể tưởng tượng, một khi bị nó đánh trúng, thịt sẽ bị xé toạc.

Ngay khi chiếc roi độc ác sắp chạm vào lưng Quân Vô Cực, Tiêu Kỳ bất ngờ rút đao. Chỉ thấy một tia đao quang đỏ rực lóe lên, chiếc roi trong nháy mắt bị chặt đứt làm đôi.

Đoạn roi đứt rơi xuống đất, phần còn lại bất ngờ bật ngược trở lại, đập mạnh vào mặt tên Tuyết Y Vệ kia.

"Bốp!"

"Á!"

Đầu roi đứt đ.â.m thủng một mắt, m.á.u b.ắ.n tung tóe, hắn thét lên đau đớn.

Không ai ngờ tới biến cố bất ngờ này, những Tuyết Y Vệ còn lại sắc mặt tái mét, đám đông trong đại sảnh đang chờ xem kịch cũng vì tình huống bất ngờ mà phấn khích.

Tiêu Kỳ xuất thủ như điện, không chút nương tay. Chỉ một đao đã chặt đứt roi của tên Tuyết Y Vệ, thậm chí còn hủy một mắt của hắn!

Một suy đoán nảy ra trong lòng mọi người - chẳng lẽ Tuyết Y Vệ vốn ngang ngược nay cuối cùng cũng đá phải hòn đá?

Những người này rốt cuộc là ai? Rõ ràng ăn mặc bình thường, chẳng lẽ có thân phận bối cảnh mạnh mẽ?

Lúc này, một nữ Tuyết Y Vệ đột nhiên quát lớn: "Ngươi là ai? Dám đánh thương Tuyết Y Vệ Thiên Y Cung, ngươi muốn chống lại Thiên Y Cung sao?"

Mộng vũ vân thường phiêu nguyệt ảnh
Nguyệt khuynh hàn thủy nhiễu hoa tâm
Mộng Vân Thường

Tiêu Kỳ mặt lạnh, không thèm đáp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ngược lại, nữ tử diễm lệ mặc áo choàng kia quát một tiếng "Vô lễ!".

Nàng tên là Nạp Lan Anh, xuất thân từ chi nhánh Nạp Lan thế gia, nhưng thiên phú rất tốt, có thất phẩm băng linh căn. Nhờ thiên phú xuất chúng, nàng cũng được coi trọng trong Nạp Lan thế gia, dù không thể so với Nạp Lan Phi Tuyết thuộc dòng chính.

Thậm chí, vì thiên phú tốt lại chăm chỉ, nàng còn bị nhiều người trong gia tộc đè nén. Lần này nàng chủ động đi theo tàu ra khơi, vốn muốn thể hiện tốt, lập công, để tránh bị đè nén mãi.

Nhưng không ngờ hải tộc đột nhiên thay đổi, không những không chịu giao dịch với Thiên Y Cung, thậm chí còn cấm họ đánh bắt. Chuyến ra khơi này không những không thu được chút lợi lộc nào, ngược lại còn gặp toàn chuyện xui xẻo.

Đúng lúc nàng đi theo tàu lại xảy ra chuyện! Chỉ cần nghĩ cũng biết, khi trở về gia tộc, những kẻ vốn ghét nàng chắc chắn sẽ đổ hết tội lên đầu nàng.

Nạp Lan Anh tức giận suốt nửa tháng, sau khi rời tàu tâm trạng không những không tốt lên, ngược lại càng tệ hơn. Nào ngờ chỉ vào tửu lâu ăn cơm cũng gây ra chuyện!

Nàng ngẩng mắt, ánh nhìn sắc bén lướt qua Tiêu Kỳ, quét qua lưng Quân Vô Cực, Tạ Lưu Cảnh và Triệu Linh Tuyên, cuối cùng dừng lại ở Tạ Lưu Cảnh.

Tiêu Kỳ nhìn là biết thuộc hạ, ngoài hắn ra, chỉ có y phục của Tạ Lưu Cảnh là lộng lẫy nhất. Còn Quân Vô Cực và Triệu Linh Tuyên, dù ăn mặc đẹp nhưng ở Trung Ương đại lục này vẫn có vẻ đơn giản.

Dù chỉ là chi nhánh Nạp Lan thế gia, nhưng từ nhỏ được gia tộc bồi dưỡng trọng điểm, kiến thức của Nạp Lan Anh tự nhiên không tầm thường. Chỉ nhìn lưng, nàng cũng nhận ra thân phận Tạ Lưu Cảnh không đơn giản.

Trước khi rõ thân phận đối phương, người như vậy tốt nhất không nên đắc tội. Vì vậy nàng chủ động lên tiếng, mắng nữ Tuyết Y Vệ kia.

Nhưng nàng vốn quen cao cao tại thượng, lời mắng cũng chỉ là "Vô lễ", đã cho là đủ thành ý. Ngay sau đó nàng nói: "Không biết công tử xưng hô thế nào? Tiểu nữ Nạp Lan Anh, thuộc hạ xúc phạm công tử, chi bằng để tiểu nữ thay họ bồi tội."

Quân Vô Cực không quay đầu: "Tiểu Thất, g.i.ế.c hết."


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com