Trần trưởng lão không dám quát mắng Quân Vô Cực, chỉ đành khổ sở nói: "Phu nhân, Tông chủ luôn mong ngài trở về. Nếu biết ngài đã quay lại, chắc chắn ngài sẽ vui lắm."
"Ông nói sai rồi. Tôi vừa về đã có người muốn tôi c.h.ế.t ngay lập tức."
Triệu Linh Tuyên liếc nhìn Trịnh Khả Hân đang nằm bất động trên đất. Cô không thể quên được, chính người phụ nữ này đã nhiều lần muốn g.i.ế.c cô!
"Cái gì? Ai dám..." Trần trưởng lão theo ánh mắt của Triệu Linh Tuyên nhìn xuống, khi thấy Trịnh Khả Hân, lập tức muốn giáng một chưởng cho cô ta c.h.ế.t ngay!
Sao trước đây ông không nhận ra, đứa tiểu muội này không những vô dụng mà còn hay phá hoại?
Dám động thủ với phu nhân của Tông chủ!
Dù không biết thân phận của phu nhân, tội của cô ta cũng đủ lớn rồi.
Mộng Vân Thường
Quan trọng hơn, phu nhân hiện giờ đang rất tức giận!
Phu nhân đã nổi giận, Tông chủ sao có thể vui được?
Ông ta sắp bị đứa ngu ngốc này hại c.h.ế.t rồi!
Ai ngờ, họa vô đơn chí.
Triệu Linh Tuyên đột nhiên quay người: "Cảnh nhi, chúng ta đi! Nơi này ta không muốn ở thêm một khắc nào nữa!"