Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 783: Khán Giả Say Mê



Chương 783: Khán Giả Say Mê

Được chiếu trên tường, một vị mĩ nữ yêu kiều với đường eo thon gọn và lông mi dài đang đi trong một mê cung làm từ san hô đỏ, vóc dáng đẫy đà chỉ hơi được che đậy bởi trang phục thiếu thốn làm từ rong biển. Một cậu bé tuổi chừng mười ba đang vội vã chạy theo trong lúc hét lên:

"...Cô bị điên hả?!"

Ngồi trên sô pha gần Ngôi Sao Thay Đổi thật sự, Rain cảm giác muốn tìm lỗ để chui vào. Trong lúc bộ phim tiếp tục, má cô chậm rãi biến đỏ. Con gái của gia tộc Bất Diệt Hỏa thì trái lại, càng lúc càng đơ đơ và thiếu mất cảm xúc. Đến hiện tại, gương mặt cô ấy bất động đến mức tưởng chừng tê liệt.

Rain ngượng nghịu hắng giọng.

"Ờ...Nghĩ đến thì, nữ diễn viên họ chọn không giống chị chút nào cả. Chị đẹp hơn cô ta quá nhiều!"

Nephis nhúc nhích và thoáng liếc xuống. Rồi, cô nói bằng phẳng:

"Cảm ơn."

Sau một lúc, cô nói thêm:

"Tại sao họ lại chọn một đứa trẻ để đóng vai Sunny? Một lựa chọn kì lạ. Chỉ có kẻ ngốc mới nhầm lẫn cậu ấy thành một cậu bé."

Rain lo lắng cười trừ.

"Vâng! Vâng...nhất định..."

Cô vô cùng xấu hổ quay đi, rồi buộc bản thân nói ra:

"Và cái câu cửa miệng ngu ngốc đó là sao chứ? Đó không hề nghe giống thứ mà Sunny sẽ nói chút nào cả!"

Ngôi Sao Thay Đổi nhúc nhích, đột nhiên trở nên sống động hơn một chút.

"Ồ, không. Cái đó thì đúng là có xảy ra. Rất nhiều!"

Còn bộ phim thì vẫn tiếp tục. Ba người Ngủ can đạm vượt qua nơi hoang dã của Vùng Đất Lãng Quên và cuối cùng đến được Thành Phố Hắc Ám. Khoảnh khắc sống động không kéo dài đã trôi qua, thay vào đó, Ngôi Sao Thay Đổi có vẻ trở nên cứng ngắc và lạnh lẽo hơn với mỗi cảnh phim. Rain cảm thấy khó chịu đến mức không thể nói gì nữa.

Thằng ngu nào mà là đạo diễn của bộ phim ngu ngốc này vậy?!

Trong lúc đó, một chàng trai đẹp mã với bờ vai rộng và có vẻ cao quý xuất hiện trên màn hình. Rain tò mò liếc nhìn Tiểu Thư Nephis, tự hỏi có bao nhiêu thứ mà họ thể hiện về mối quan hệ của cô với Han Li Caster anh dũng là thật.

Và mối quan hệ rõ ràng có tồn tại với Sunny là như thế nào.

Có lẽ nào...có lẽ nào có một chuyện tình tay ba giữa họ?!

Tiếc là, cô bé không thể nhìn thấy gì từ gương mặt không cảm xúc của Ngôi Sao Thay Đổi. Bộ phim tiếp tục, chậm rãi đến cao trào.

Trên tường, gương mặt nam tính của diễn viên đóng vai Ngài Caster tỏa ra sự can đảm và đam mê. Nắm lấy bàn tay của vị mĩ nữ đau buồn, hắn ta nhìn vào mắt cô và nói với niềm đam mê cháy bỏng:

"Nếu tôi ngã, xin tiểu thư đừng khóc. Mạng sống của tôi không quan trọng...nhưng của tiểu thư thì có! Bất Diệt Hỏa không bao giờ được phép dập tắt! Miễn sao nó còn cháy, nhân loại vẫn có hi vọng! Những Mộng Giả của Thành Phố Hắc Ám có hi vọng! Miễn sao tiểu thư còn sống, tôi có thể đối mặt cả ngàn cái chết với nụ cười thắng lợi!"

Rain khó chịu cựa quậy.

'Là mình, hay là nơi này hơi nóng vậy nhỉ?'

Không có một cơ bắp nhúc nhích trên mặt Ngôi Sao Thay Đổi. Cô nhìn hình chiếu với biểu hiện cứng đơ.

...Nhưng mà, hình chiếu thì đột nhiên giật giật.

Rain cau mày.

'Hử?'

Trong giây kế tiếp, cô nghĩ mình vừa ngửi thấy mùi khói. Quay lại, cô bé phát hiện một làn khói mỏng đang bay lên từ bên trong máy chiếu đắt tiền của Sunny.

'Kì lạ...'

Rain mở miệng định nói gì đó, nhưng trước khi có thể...

Máy chiếu đột nhiên nổ tung.

Sau khi bộ phim đột nhiên và bạo lực ngắt đứt, Rain chỉ ở lại đủ lâu để giúp Ngôi Sao Thay Đổi dọn dẹp những mảnh vụn của máy chiếu đã hư đi mất. Rồi, cô bé tìm một cái cớ, cầm lên cặp tác, và vội vã rời khỏi.

Ai biết được thứ gì sẽ nổ tung tiếp theo!

Khi cô bé tuổi teen biến mất, Nephis lại một lần nữa chỉ còn một mình trong căn nhà trống rỗng. Cô lưỡng lự một chút, rồi quay trở lại phòng ngủ của khách và lục lọi tủ đồ của Effie. Cô không có quần áo nào khác ngoài bộ đồ thể thao mà Học Viện đã đưa cho, thứ mà đã đẫm mồ hôi sau đêm với Sunny trong tầng hầm. (D/g: ????)

Đương nhiên là có Ký Ức...Nhưng cô đã mặc giáp gần ba năm qua. Mặc một thứ tầm thường mang lại một sự dễ chịu kì lạ.

Vẫn mặc cái áo của Sunny, cô tìm một bộ quần thể thao ngắn để mặc cùng nó. Tiếc là, những món đồ khác của Effie không quá hợp người cô. Cô sẽ phải đi mua sắm sớm thôi...

Một lần nữa cân nhắc những vấn đề như này cảm giác rất kì lạ.

Cuối cùng, Nephis thấy mình quay trở lại phòng khách và không có gì để làm. Cô chỉ ngồi trong yên lặng một lúc, cố lo liệu với sự bất an kì lạ của việc không ở trong nguy hiểm. Rồi, cô khó chịu cựa quậy, nhìn quanh, và lấy ra thiết bị liên lạc tối tân mà chính phủ đã cung cấp.

Cô nhìn nó chăm chú một lúc, rồi dè chừng truy cập mạng lưới.

Sau một lúc, Neph thấy bản thân lơ đãng lướt qua những đoạn clip phổ biến. Vài phút sau đó, một video khiến cô chú ý.

Một bóng người ma quỷ trong bộ giáp đen và cái mặt nạ đáng sợ đứng trong một khoảng trống giữa khu rừng rậm rạp, một lưỡi kiếm odachi dài nằm nghỉ trên vai. Mái tóc trắng của kiếm sĩ khẽ di chuyển trong gió. Có gì đó về hắn ta có vẻ...lạ.

Đột nhiên, mười hai bóng người xuất hiện từ sau hàng cây, vây quanh kiếm sĩ ác ma. Một trong những người mai phục lên tiếng:

"Xin lỗi, Tạp Chủng...không oán hờn gì cả, phải không?"

Nephis khẽ lắc đầu và thở dài.

"Mười hai chọi một..."

Cùng lúc đó, người trong bộ giáp đen giữ im lặng một giây rồi bình tĩnh nói:

"...Hoàn toàn không."

Đã biết trận chiến sẽ kết thúc như thế nào, Neph di chuyển ngón tay để lướt tiếp...nhưng rồi ngừng lại.

Có gì đó rất bất ngờ đang xảy ra trên màn hình thiết bị liên lạc!

Thay vì ngay lập tức bị áp đảo, chiến binh né vài đòn tấn công và chìm xuyên qua một dòng lửa thiêu đốt, bộ giáp đen phản chiếu ngọn lửa đỏ thắm như là vảy của một con quái vật địa ngục. Găng tay va chạm với đầu một kẻ địch, ngay lập tức đập vỡ cái sọ đó.

Những tia trắng chậm rãi thắp lên sâu trong mắt Neph.

"Thú vị..."

Cô ngừng lại, nhìn cảnh tàn sát dã man với chút hứng thú. Sau nhiều năm chiến đấu chống lại tỉ lệ áp đảo, Nephis không nhịn được mà muốn kiếm sĩ cô độc chiến thắng.

Vài giây sau đó, cô đã hoàn toàn say mê với đoạn clip.

"Đáng kinh ngạc!"


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com