Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1291: Món Quà Nguy Hiểm



Chương 1291: Món Quà Nguy Hiểm

Khiêu Vũ Bóng...vừa là Truyền Thừa của Phân Loại vừa là một nghệ thuật chiến đấu mà Sunny đã sáng tạo ra. Nghệ thuật chiến đấu đó là quỷ quyệt, vô dạng, và luôn luôn thay đổi...mục đích của nó là trộm thứ mà khiến kẻ địch mạnh mẽ và dùng nó hủy diệt họ.

Bước đầu tiên của Khiêu Vũ Bóng là nền tảng của kĩ năng này. Sunny đã làm chủ nó trong trận chiến cay đắng với Nephis, người mà cậu biết quá rõ. Nó cho phép cậu nhìn vào tinh túy của phong cách chiến đấu của kẻ địch và có được một sự hiểu biết gần như siêu nhiên về việc họ sẽ làm, cũng như khả năng bắt chước nó.

Bước thứ hai là tiếp nối của bước đầu tiên. Nó giống về mọi mặt ngoại trừ quy mô. Dùng danh tính Tạp Chủng, Sunny đã chiến đấu với vô số người Thức Tỉnh và hấp thụ phong cách của họ để khiến kĩ năng của bản thân đồng nhất hơn. Cậu đã làm chủ nó trong trận chiến cuối cùng của Giải Đấu Mộng Ảo, khi đối mặt với Morgan.

Bước đột phá đó làm sâu đậm hơn sự hiểu biết của cậu về những nguyên tắc căn bản của chiến đấu, cho phép cậu noi theo những phong cách chiến đấu xa lạ và phức tạp nhanh hơn và dễ hơn. Cậu cũng có được khả năng tự nhiên cảm nhận được những cách độc nhất mà đối thủ sử dụng hồn tinh để khiến những phong cách của họ là khả thi.

Bước thứ ba là khác. Nó mở rộng hai bước đầu, mở rộng phạm vi của Khiêu Vũ Bóng bằng cách định nghĩa lại phong cách chiến đấu là gì. Bề ngoài thì, đó đơn giản có nghĩa là Sunny đã bắt đầu bao gồm những Sinh Vật Ác Mộng vào hàng ngũ kẻ địch mà cậu noi theo. Nhưng bên trong thì sự phân biệt đó là vĩ đại hơn nhiều. Bước thứ ba là có liên quan đến bản thân Sunny nhiều hơn kẻ địch của cậu.

Sau khi chìm vào tâm trí xa lạ và biến thái của đủ loại sinh vật trong Đấu Trường Đỏ, cậu vẫn thấy bản thân chưa đủ để đạt đến sự hé lộ kia. Đó là vì Sunny phải thả ra cảm giác về cái tôi của mình để thật sự có thể noi theo những thứ mà khác bẩm sinh với mình. Cậu phải trở nên giống hơn những cái bóng vô hình, vô dạng. Cậu đã tìm được cách vượt qua bài kiểm tra bất khả thi này nhờ vào trận chiến với Ác Mộng.

Bước thứ ba mở rộng đáng kể và cải thiện khả năng noi theo kẻ địch của cậu, cũng như cho cậu nhìn rõ ràng hơn dòng chảy tinh túy trong chúng. Nhưng mà, nó cũng khiến Khiêu Vũ Bóng trở thành một con dao hai lưỡi – Sunny đã thấy quá dễ để đánh mất bản thân trong dạng của kẻ địch, mãi mãi quên đi bản thân.

Phòng ngự tốt nhất cho rủi ro đó là Tên Thật của cậu, thứ mà như một cái neo cho linh hồn cậu.

...Và bây giờ, là bước thứ tư.

‘Nó thậm chí càng nguy hiểm hơn nữa.’

Sunny vãn còn cảm giác được tàn tích vương vấn của Rắn Lam đang nhuộm cách cậu nhìn nhận thế giới. Sau khi chìm vào dạng con quái thú điên cuồng sâu sắc đến vậy, cậu đang khó khăn rũ bỏ nó đi.

Bước thứ tư cũng là một tiếp nối của bước trước đó. Một tiến triển hợp lý mà vừa hoàn thành vừa biến hóa món quà nguy hiểm của bước thứ ba. Bước thứ ba là về việc phá vỡ những giới hạn cứng nhắc của tâm trí Sunny để khiến nó vô dạng và thích nghi như một cái bóng. Bước thứ tư...là về cho phép dạng vật chất của Sunny cũng làm theo như vậy.

Mấu chốt của việc làm chủ nó là Hiện Thân Bóng Tối. Trong lò nung đáng sợ của Nam Cực, Sunny đã sáng tạo ra Vỏ Bóng Tối và Hóa Thân Bóng Tối, cho cậu toàn bộ dụng cụ cậu cần để đến được bước thứ tư. Nhưng mà chỉ đến khi chiến đấu với Daeron của Biển Chạng Vạng thì cậu mới có thể rèn đúc tất cả những yếu tố đó thành một thể hoàn chỉnh.

Nghĩ về việc đó, cậu rùng mình.

Bất cứ hình, bất cứ dạng. Khả năng không chỉ nắm bắt tinh túy mà còn trở thành bất cứ sinh vật nào cậu thật sự biết rõ. Triển vọng của một khả năng như vậy có vẻ... không có giới hạn.

Nhưng mà độ nguy hiểm của nó cũng vậy.

‘Mình sẽ trở thành gì nếu dùng bước thứ tư thật nhiều?’

Có một câu hỏi thậm chí càng đáng sợ hơn nữa. Nếu bước thứ tư của Khiêu Vũ Bóng đã phi thường và đáng sợ đến vậy, thì còn bước thứ năm, thứ sáu, và thứ bảy sẽ trông như thế nào?

Sunny cảm giác cậu cần phải cẩn thận nhưng mà cậu cũng biết bản thân sẽ không buông tha năng lực này. Cậu cần nó.

Thở dài, cậu suy nghĩ trở lại về trận chiến với Daeron của Biển Chạng Vạng và bắt đầu ngẫm lại mỗi khoảnh khắc, hấp thụ cảm giác trở thành một con rắn vĩ đại vào tận xương cốt mình.

Mỗi phút trôi qua, cậu cảm giác khoảnh khắc mà mọi thứ vào khớp đang đến gần hơn.

Nước của Dòng Sông Vĩ Đại đã tối đi khi mà Sunny mở mắt ra. Cậu thở dài thật sâu và bất động vài giây, ngẫm lại những tiến triển của mình.

‘Gần lắm rồi...’

Có lẽ chỉ vài ngày, nhiều nhất một hai tuần, trước khi cậu nắm giữ bước thứ tư của Khiêu Vũ Bóng – và nhận được Di Vật Truyền Thừa thứ tư. Kích động, Sunny tự hỏi nó là gì.

Một cái Bóng? Một Ký Ức? Hay một thứ khác hẳn, như là một giọt ichor khác?

‘Cho dù nó là gì...mình hi vọng Dệt Máu sẽ không cắn nuốt nó lần nữa!’

Đột nhiên cay cú cậu nhìn về phía chân trời và vội vàng triệu hồi Vương Miện Chạng Vạng trở lại.

Không lâu sau đó, bảy mặt trời mọc lên từ đáy sâu và đuổi đi màn đêm không thể xuyên thủng. Ánh sáng chạng vạng của bình minh bao bọc con thuyền nhỏ hai cánh buồm trong một thời gian ngắn.

Vào lúc đó, Sunny cảm thấy một cơn lũ tinh túy tràn vào những tâm của mình.

‘Tuyệt vời.’

Tốc độ khôi phục đúng là tăng lên đáng kể. Sunny có năm bóng tâm thay vì một, nên cậu cũng mất lâu gấp năm lần để khôi phục toàn bộ tinh túy khi không có sự giúp đỡ từ Vải Liệm Hoàng Hôn. Với nó, và [Truyền Thừa Chạng Vạng] thì có cảm giác cậu sẽ có thể khôi phục hoàn toàn lượng dự trữ của mình chỉ trong một ngày.

Một nửa ở bình minh, và một nửa ở hoàng hôn.

Nếu cậu chỉ hơi tiết kiệm, thì cậu cơ bản sẽ không bao giờ lo hết tinh túy.

Cảm giác khích lệ, cậu liếc nhìn bóng người yếu ớt của Ananke, rồi quay sang Nephis.

Sunny yên lặng chỉ về phía cái vòng kim loại màu đen hình rắn trên đầu mình.

Đến lúc hỏi thêm vài câu hỏi.


Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com