Nợ Âm Khó Thoát
Bá»i vì Äiá»u kiá»n Äầu tiên Äá» tu luyá»n Thiên Uy pháp thân, chÃnh là phải dẫn Äá»ng nÄng lượng Thiên Uy, trá» thà nh má»t trong những chân linh cá»§a pháp thân, từ Äó thông qua bà pháp, dùng chân nguyên ngưng tụ ra pháp thân.
Nhưng thứ ÄÆ°á»£c gá»i là Thiên Uy, hiá»n tại phải Äi Äâu tìm Äây? CÄn bản không có chá» nà o bán? Vá»i lại, Thiên Uy là gì?
Toà n bá» những Äiá»u nà y Äá» là vấn Äá» tôi chưa thá» giải Äáp!
HÃt sâu má»t hÆ¡i, tôi cảm thấy chuyá»n nà y có thá» Äi há»i lão Doãn, bằng không tôi không biết phải tu luyá»n Thiên Uy pháp thân như thế nà o, tôi cảm thấy, chá» cần tôi tu luyá»n thà nh thục ba Äạo thuáºt nà y, váºy thì thá»±c lá»±c cá»§a tôi, má»i mạnh hÆ¡n trưá»c gấp bá»i lần, cho dù có Äá»i Äầu vá»i kẻ mạnh cảnh giá»i Nguyên Äan, tôi Äá»u không kinh sợ.
Tháºm chà là mạnh hÆ¡n, nhưng cụ thá», chá» e phải Äợi tôi luyá»n ÄÆ°á»£c ba Äạo thuáºt nà y Äã, thì má»i nói tiếp ÄÆ°á»£c! mà vừa má»i bắt Äầu, tôi Äã gặp phải và i vấn Äá» khá khó hiá»u.
Äầu tiên, ấn Minh Há»a, tôi không biết phải Äi Äâu tìm Minh Há»a, sau Äó chÃnh là Thiên Uy pháp thân, Thiên Uy gì Äó thì phải Äi Äâu tìm? Tôi nghÄ©, có lẽ lão Doãn sẽ cho tôi biết Äáp án.
Nhưng hiá»n tại không cần vá»i, tôi phải Äi tìm Dương Nặc má»t chuyến Äã, lúc trưá»c Äã nói vá»i cô ta rá»i, Äợi bao giá» rảnh sẽ Äi tìm cô ta.
Hiá»n tại vừa hay không có viá»c gì là m, tôi gá»i cho Dương Nặc trưá»c má»t cuá»c, há»i cô ta có rảnh không? Tôi má»i cô ta Än Äi Än cÆ¡m.
Tôi vừa nói xong, Äã nghe thấy má»t giá»ng nói cá»§a phụ nữ bên cạnh Dương Nặc vang lên:
- Dương tá»ng, cuá»c há»p các ban quản trá» tám giá» tá»i nay, chá» xem mặc bá» nà y ÄÆ°á»£c không?
Nghe thấy Dương Nặc rất báºn, tôi Äang chuẩn bá» nói hay là Äá»i hôm khác, thì chưa Äợi tôi má» miá»ng, Dương Nặc Äã lên tiếng:
- Mặc bá» nà y Äi, có Äiá»u há»§y cuá»c há»p ban quản trá» Äi, tôi có má»t cuá»c hẹn quan trá»ng!
Ngưá»i phụ nữ Äáp âvângâ má»t tiếng, sau Äó là tiếng cá»§a Dương Nặc:
- Cáºu nghe thấy rá»i, Äá» mình chá»n Äá»a Äiá»m, không vấn Äá» gì chứ?
Tôi khẽ ngây ra, cưá»i nói:
- ÄÆ°á»£c, thế cáºu chá»n Äi.
Nói qua vá»i Hoà ng Tiá»u Tiên má»t tiếng, tôi liá»n rá»i khá»i biá»t thá»±, Äi và o trong thà nh phá», Äến Äiá»m hẹn, tôi thấy Dương Nặc Äã Äến trưá»c.
Khi nhìn thấy Dương Nặc, lòng tôi nghẹn Äắng, mặc dù lúc nhìn thấy tôi, trên mặt Dương Nặc lá» ra nụ cưá»i vui vẻ, nhưng vẻ tiêu tụy trong ánh mắt thì không thá» nà o che Äáºy.
HÆ¡n nữa tôi phát hiá»n, Dương Nặc gầy hẳn Äi, xem ra, chuyá»n nà y Äá»i vá»i cô ta mà nói, không dá»
dà ng quên Äi.
táºn mắt thấy bá» dạng cá»§a Dương Nặc hiá»n giá», trong lòng tôi lại dâng lên cảm giác áy náy, nhưng lúc nà y, tôi cÅ©ng không thá» nhắc tá»i chuyá»n Äã xảy ra á» nhà há» Dương, là m như váºy, ngược lại còn khiến Dương Nặc nhá» lại những chuyá»n không vui.
- Äa tạ Dương tá»ng báºn trÄm công nghìn viá»c vẫn dà nh chút thá»i gian gặp mặt tôi, tháºt vô cùng vinh hạnh!
Äến trưá»c mặt Dương Nặc, tôi cưá»i cưá»i trêu cô ta má»t câu.
Dương Nặc bá» tôi trêu báºt cưá»i, sau Äó cầm menu lên, nói:
- Cáºu cÅ©ng biết mình báºn trÄm công nghìn viá»c mà vẫn bá» thá»i gian ra Äi Än vá»i cáºu, thì bữa cÆ¡m nà y cáºu Äừng nghÄ© và i trÄm tá» là Äã Äá»§!
Nghe Dương Nặc nói váºy, tôi bắt Äầu láºt menu, không do dá»± phẩy tay:
- Chá»n thoải mái!
Lúc Än cÆ¡m, tôi há»i má»t sá» chuyá»n liên quan Äến công ti, Dương Nặc nói cÅ©ng Äã Äi và o quỹ Äạo bình thưá»ng rá»i, sau khi Än xong, tôi tiá»
n Dương Nặc vá» nhà , tá»± tôi thì bắt xe Äi tá»i phá» Äá» cá».
Äến cá»a tiá»m cá»§a lão Doãn, tiến và o trong, tôi thấy lão ta vẫn Äang nằm trên ghế Äu, khi thấy tôi tiến và o, thân ngưá»i Äang Äung ÄÆ°a cá»§a lão khẽ dừng lại, sau Äó nói vá»i tôi:
- Ã, nhóc con, nhiá»u ngà y không gặp, xem ra có nhiá»u thu hoạch quá nhá»!
Rất rõ rà ng, lão Doãn vừa nhìn Äã biết khà mùi trên ngưá»i tôi Äã thay Äá»i, tôi cưá»i khì khì, Äi tá»i trưá»c mặt lão Doãn:
- Cái gì cÅ©ng không giấu ÄÆ°á»£c lão Doãn!
- Nói Äi, nhóc con nhà anh lại có chuyá»n gì mà Äến Äây?
Lão Doãn Äứng dáºy, sau Äó nói vá»i tôi, nói xong, quay Äầu lại, dùng Äôi mắt ngắm nghiá»n nhìn tôi.
Thấy lão Doãn Äã biết tôi có chuyá»n má»i Äến tìm lão ta, tôi cÅ©ng không chần chừ nữa, trá»±c tiếp nói ra mục ÄÃch Äến Äây.
Khi tôi nói xong, thái Äá» cá»§a lão Doãn hÆ¡i kì quái, lão há»i:
- Minh Há»a? Thiên Uy?
Thấy biá»u hiá»n cá»§a lão Doãn, tôi hÆ¡i ngây ngưá»i, gáºt Äầu:
- Äúng, chÃnh là hai thứ Äó, cháu nghÄ© ông nhất Äá»nh biết ạ!
Lão Doãn trầm mặc má»t lúc, sau Äó cất tiếng:
- Hai thứ mà anh nói Äá»u không phải là phà m váºt, Minh Há»a còn Äỡ, nhưng Thiên Uy, tháºt sá»± không dá»
dà ng tìm ÄÆ°á»£c!
Lúc nói Äến Äây, tôi thấy sắc mặt lão Doãn nặng ná», lòng tôi trùng xuá»ng, tôi biết, nếu lão Doãn Äã nói váºy rá»i, thì Thiên Uy Äó nhất Äá»nh là thứ không dá»
dà ng có ÄÆ°á»£c.
Nói như váºy, Thiên Uy pháp thân cá»§a tôi chá» e chưa thá» tiếp tục tiến hà nh, cÅ©ng may, lão Doãn còn nói, Minh Há»a dá»
tìm hÆ¡n, cÅ©ng chÃnh là nói, lão Doãn biết nÆ¡i có Minh Há»a.
- Lão Doãn, Thiên Uy chúng ta chưa cần nói, váºy Minh Há»a thì phải Äi Äâu tìm ạ?
Nếu có tin tức cá»§a Minh Há»a trưá»c, váºy tôi ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải nắm chắc Minh Há»a trong tay trưá»c, thứ nà y không ÄÆ°á»£c nóng vá»i, cho nên, nhất Äá»nh phải tìm từng thứ từng thứ má»t.
CÄn bản không thá» vá»i vã, lão Doãn không nhắc Äến Minh Há»a, cÅ©ng chứng minh, lão có tin tức.
Lúc nà y, lão Doãn nhìn tôi nói:
- Nhóc con, có lẽ là váºn may cá»§a anh Äến rá»i, chá» tôi Äúng là có tin tức vá» Minh há»a, có Äiá»u tạm thá»i chưa có Äá»ng tÄ©nh, anh cứ lo viá»c cá»§a mình Äi, Äợi bao giá» tôi nghe ngóng thấy có Äá»ng tÄ©nh, tôi sẽ liên lạc vá»i anh!
Nghe váºy, tôi hÆ¡i ngây ra, tôi không nghi ngá» lão Doãn lừa tôi, lão ta không cần thiết phải là m váºy, ngưá»i ta cÅ©ng không rảnh, chá» là cảm thấy hÆ¡i thất vá»ng, vẫn còn phải Äợi má»t thá»i gian nữa, tôi chá» có thá» Äợi, Äợi chá» tin tức cá»§a lão Doãn.
Nói thêm vá»i lão Doãn và i câu, tôi má»i quay trá» vá» biá»t thá»± cá»§a Hoà ng Tiá»u Tiên, Äã rất muá»n rá»i, nhưng Hoà ng Tiá»u Tiên vẫn chưa ngá»§, thấy tôi quay vá», Hoà ng Tiá»u Tiên không thèm nhìn tôi, mà chá» cất tiếng há»i:
- Ã, hẹn hò vá» rá»i Äấy à ? Sao rá»i? có thuáºn lợi không? Có ôm ÄÆ°á»£c mỹ nữ vá» không?
Nghe thấy giá»ng Äiá»u chua ngoa cá»§a Hoà ng Tiá»u Tiên, tôi khẽ rùng mình, cảm giác nà y hình nhưâ¦. Äang ghen à ?
Nhìn Hoà ng Tiá»u Tiên, tôi không chắc chắn lắm lên tiếng:
- Æ kìa, chắc không phải chá» Äang ghen Äấy chứ?
Tôi vừa nói xong, không ngá» Hoà ng Tiá»u Tiên lại cưá»i yá»u Äiá»u, cả ngưá»i trong nháy mắt Äã xuất hiá»n trưá»c mắt tôi, thiếu chút nữa là dÃnh và o ngưá»i tôi rá»i.
- Chá» ghen Äấy, em Äá»nh là m gì? Cho dù có cho em thêm mưá»i lá gan, thì em dám là m gì chá» hả?
Nhìn nụ cưá»i mỠám cá»§a Hoà ng Tiá»u Tiên, tôi khẽ nuá»t má»t ngụm nưá»c miếng.
Ãng ná»i nhà bà , tôi Äang có cảm giác, Äây rõ rà ng là uy hiếp trắng trợn, có Äiá»u lại nói, tôi Äúng là không dám, tôi thừa nháºn mê lá»±c cá»§a Hoà ng Tiá»u Tiên rất dá»
khiến ngưá»i ta âmất tá»± chá»§â, nhưng, tôi không thá» bá»i vì như thế mà là m chuyá»n há» Äá», Äó không phải là phong cách cá»§a tôi!
- à hèm, cái Äó, nói chÃnh sá»± Äi! Em cảm thấy chá» có chuyá»n muá»n nói vá»i em!
Theo lý mà nói, bình thưá»ng Hoà ng Tiá»u Tiên Äá»u Äi ngá»§ rất sá»m, hôm nay lại vẫn còn thức, chắc chắn không phải là vì cá» tình Äợi cá»a tôi, váºy thì chá» có thá» là có chuyá»n tìm tôi.
Hoà ng Tiá»u Tiên lưá»m tôi má»t cái, lẩm bẩm:
- Cháºc, không có hứng!
Nói xong, Hoà ng Tiá»u Tiên trá»±c tiếp ném thứ gì Äó vá» phÃa tôi, sau Äó quay ngưá»i Äi, Äá»ng thá»i, tiếng Hoà ng Tiá»u Tiên cÅ©ng vang ra:
- Thấy trên ngưá»i ngươi hình như không có bản lÄ©nh chạy thoát thân, bản cô nương vừa hay có má»t bà thuáºt, có lòng tá»t truyá»n lại cho nhà ngươi tu luyá»n!
Hoà ng Tiá»u Tiên nói xong, thân ngưá»i chá» ta Äã biến mất ngay trưá»c mặt tôi, phi thẳng vá» phòng chá» ta, Äứng ngÆ¡ má»t lúc, tôi má»i lấy lại ÄÆ°á»£c phản ứng, sau Äó nhặt má»t quyá»n sách cá» lên.
Quyá»n sách nà y nhìn Äã khá cÅ© kÄ©, nhưng cÅ©ng chứng minh thứ bên trong không ÄÆ¡n giản.
Vá»n dÄ© Äá»nh nói má»t câu cảm Æ¡n, nhưng trưá»c mắt mình Äã không còn bóng ngưá»i nà o, tôi chá» Äà nh giá» sách ra xem, láºp tức nhìn thấy bá»n chữ á» trên sách cá».
âMê Tung HỠẢnh!â
Xem qua má»t lúc, cÅ©ng hiêu hiá»u, Äây là má»t Äạo thuáºt pháp thân, là Äạo thuáºt cá»§a Há» tá»c, thứ lấy ÄÆ°á»£c từ trên ngưá»i Hoà ng Tiá»u Tiên, nhất Äá»nh không phải thứ kém cá»i.
HÆ¡n nữa, Hoà ng Tiá»u Tiên nói không sai, trên ngưá»i tôi, Äúng là không có Äạo thuáºt pháp thân nà o tá»t, hiá»n tại Hoà ng Tiá»u Tiên ÄÆ°a cho tôi Äạo thuáºt nà y, vá» cÆ¡ bản cÅ©ng là thứ cần thiết cho tôi.
Tôi chá» không ÄÆ°á»£c mà chui thẳng và o phòng mình, bắt Äầu nghiên cứu Mê Tung HỠẢnh. Äạo thuáºt nà y không há» huyá»n diá»u bình thưá»ng, kết hợp vá»i thuáºt Mê Hoặc cá»§a Há» tá»c, nhất Äá»nh sẽ khiến ngưá»i ta có cảm giác bay lÆ¡ lá»ng.
Thân ngưá»i tôi bắt Äầu di chuyá»n trong phòng, hết trái lại quay phải, ra sau lại lên trưá»c, dù sao cÅ©ng có cảm giác không có bất kì quy luáºt nà o.
Cả má»t buá»i tá»i rất nhanh Äã trôi qua, khi ánh sáng mặt trá»i chiếu rá»i và o trong phòng, tôi má»i phản ứng lại, trá»i Äã sắp sáng rá»i sao?
Cả Äêm qua tôi nghiên cứu Mê Tung HỠẢnh, không biết từ lúc nà o Äã trôi qua cả má»t Äêm, thá» hắt ra má»t tiếng, tôi trá»±c tiếp ngá»i khoanh chân xuá»ng giưá»ng, khôi phục lại nÄng lượng Äã tiêu hao.
Thá»i gian má»t Äêm Äã trôi Äi, buá»i sáng tôi vẫn còn có tiết há»c,cÅ©ng không thá» không Äến lá»p, nhưng vẫn phải ngá»i thiá»n má»t lúc, thì má»i há»i phục ÄÆ°á»£c tinh thần.
Má»t lúc sau, tôi Äứng dáºy, Äi ra khá»i phòng, phát hiá»n bữa sáng Äã ÄÆ°á»£c chuẩn bá» sẵn, thấy tôi ra ngoà i Hoà ng Lá» Diá»
m bảo tôi mau Än sáng.
Lúc Än, tôi nhìn Hoà ng Tiá»u Tiên Äang vùi Äầu húp cháo, cất tiếng nói:
- Cảm Æ¡n nhé! Thứ Äó Äúng là thứ em Äang cần nhất!
Nghe váºy, Hoà ng Tiá»u Tiên cÅ©ng không ngẩng Äầu lên, nhà n nhạt Äáp:
- Không cần cảm Æ¡n, dù sao thứ Äó Äá» trên ngưá»i chá» cÅ©ng không có tác dụng gì!
Mặc dù Hoà ng Tiá»u Tiên nói rất bình thản, nhưng tôi biết, e rằng Äây chÃnh là má»t Äạo thuáºt rất quan trá»ng cá»§a Há» tá»c, nhưng tôi hiá»u ý tứ cá»§a Hoà ng Tiá»u Tiên, chá» ta không hi vá»ng tôi cảm kÃch quá nhiá»u.
Än xong, tôi chuẩn bá» Äi bắt xe, nhưng Hoà ng Tiá»u Tiên lại nói Äá» chá» ta ÄÆ°a tôi Äi, trên ÄÆ°á»ng, Hoà ng Tiá»u Tiên bảo tôi phải thu xếp thá»i gian mà Äi há»c lái xe, bằng không ra ngoà i rất bất tiá»n.
- Phải biết, nhất Äá»nh phải Äá»t phá tá»i cảnh giá»i phÃa sau Ngưng Anh, thì má»i có thá» xé rách ÄÆ°á»£c không gian, nhưng bây giá» em má»i á» cảnh giá»i gì?
Hoà ng Tiá»u Tiên nhìn tôi má»t cái, nói.
- Cái gì? Xé rách không gian?
Nghe váºy, tôi cả kinh, ý cá»§a Hoà ng Tiá»u Tiên là , chá» cần ai Äó Äi tá»i phÃa sau cảnh giá»i Ngưng Anh, thì có thá» xé rách không gian Äá» Äi lại sao?
Äúng là lần Äầu tiên tôi nghe thấy, tôi nói thảo nà o lúc trưá»c ông ná»i, còn cả mấy vá» trong môn phái Thanh Thà nh Äá»u Äá»t nhiên xuất hiá»n, cảm giác cứ quái lạ, hóa ra là xé không gian Äá» ra ngoà i.
- ÄÆ°á»£c rá»i, bây giá» em cứ an pháºn mà tu luyá»n Äi, em còn cách xa lắm!
Hoà ng Tiá»u Tiên hình như không muá»n nói nhiá»u vá»i tôi, liá»n trá»±c tiếp bá»t miá»ng tôi lại, không còn cách khác, rõ rà ng là phải thu xếp thá»i gian Äi há»c lái xe.
Lái xe thì dá»
há»c, nhưng há»c bằng lại xe thì lại có chút lãng phà thá»i gian, xem ra, phải tìm cách Äi cá»a sau má»i ÄÆ°á»£c!
NghÄ© má»t lát, tạm thá»i cÅ©ng không nghÄ© ra sẽ nhá» vả ai!
Sau khi Äến trưá»ng, tôi Äi tìm hiá»u trưá»ng, nói má»t chút vá» tình hình cá»§a tôi, hiá»u trưá»ng nói, nếu tôi báºn chuyá»n cá nhân, có thá» tùy ý rá»i Äi, không cần báo lại vá»i ông ấy, Äến lúc Äó ông ấy sẽ giúp Äỡ tôi chuyá»n há»c phần.
Từ sau khi giúp nhà trưá»ng xá» lý chuyá»n lần trưá»c, thái Äá» cá»§a thầy hiá»u trưá»ng dà nh cho tôi cÅ©ng tá»t hÆ¡n nhiá»u.
Nghe váºy, tôi cÅ©ng thấy yên tâm, mà thá»i gian tiếp theo, tôi Äá»u Äặt tâm tư cá»§a mình và o tu luyá»n.
Ngà y thứ ba, tôi nháºn ÄÆ°á»£c má»t cuá»c gá»i từ Trúc Tẩm Ngưng.
- Anh Äang á» Äâu? Ra ngoà i má»t chuyến!
Bạn đang đọc truyện trên truyenvang.com