Sắc mặt Hồ Tiểu Man lập tức biến đổi, cô ta gào lên rồi xông thẳng về phía tôi: “Vân Như Ý! Cô bám theo đến tận đây luôn à? Cô nên biết điều mà từ bỏ đi! Tôi tuyệt đối sẽ không để cô cướp Tụng An khỏi tay tôi đâu!”
Ánh mắt cô ta đỏ ngầu, biểu cảm dữ tợn như phát điên.
Chu Tụng An vừa thấy thế liền quay đầu bỏ chạy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tôi hét lớn về phía sau: “Giang Thiếu Thiên! Chặn hắn lại!”
Vừa dứt lời, Giang Thiếu Thiên đã lao ra đuổi theo Chu Tụng An nhanh như gió.
Lúc này, Hồ Tiểu Man đã xông đến trước mặt tôi, giơ móng vuốt định lao vào đánh.
Tôi nhíu mày, cắn đầu ngón tay, nặn một giọt m.á.u tươi rồi nhanh chóng chấm vào mí mắt cô ta: “Tà vật cút đi! Phá cho ta!”
Hồ Tiểu Man lập tức khựng lại, ánh mắt trở nên mơ màng.
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
Tôi đè cô ta ngồi xuống đất: “Bình tĩnh lại đi.”
Nói xong, tôi lập tức đuổi theo hướng Giang Thiếu Thiên và Chu Tụng An chạy.
Chạy chưa được bao xa, tôi đã nghe thấy tiếng hét thảm thiết của Chu Tụng An.
Thì ra hắn đã bị đè úp xuống đất, ôm đầu rên rỉ, còn Giang Thiếu Thiên thì đang ngồi chồm hỗm trên người hắn, đ.ấ.m tới tấp.
“Đồ heo chết! Mày dám làm hại con gái nhà người ta hả?”
“Đồ khốn nạn! Mặt mũi để đâu hả mày!”
Chu Tụng An bị đánh đến mức rên la thảm thiết.
Thấy tôi chạy tới, Giang Thiếu Thiên liền ngẩng đầu nhìn, giọng đầy đắc ý: “Chị Như Ý nhìn xem, con heo yêu này đến cả em mà cũng không đánh lại!”
Chu Tụng An vừa khóc vừa hét: “Tôi không phải yêu quái! Tôi thật sự không phải mà!”
Tôi ngồi xổm xuống trước mặt hắn, lấy trong túi ra gương trừ yêu, soi thử một cái.
Giang Thiếu Thiên thấy tôi không nói gì, bắt đầu sốt ruột: “Sao rồi chị?”
Tôi ngẩng đầu nhìn cậu ta: “Hắn không phải yêu.”
Giang Thiếu Thiên trợn tròn mắt: “Hả? Không phải chứ? Gương của chị hỏng rồi sao?”
Ngay khoảnh khắc đó, tôi đột nhiên nhớ ra cảm giác quen thuộc thoáng qua trên người Chu Tụng An trước đó là từ đâu mà ra…
Tôi đứng dậy, sắc mặt trở nên nghiêm túc hơn hẳn: “Dẫn hắn về nhà họ Giang trước đã.”